Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2287: Chương 2287: Tính kế nhau






Một khi Trần Bình tiến vào phòng nghiên cứu, vậy kế hoạch bắt ba ba trong rọ có thể hoàn toàn bắt đầu.

Anh ta không phải là kẻ ngốc, đương nhiên biết phải liên lạc với bảo vệ thế nào, đến lúc đó mình không chỉ có cơ hội được cứu, Trần Bình và đàn em không có mắt sẽ trực tiếp bị loạn đao chém chết! Người tu hành cường đại thì thế nào chứ? Cho dù cường đại cỡ nào, có thể sánh bằng khoa học kỹ thuật sao? Gia tộc Đông Phương vẫn luôn nghiên cứu đủ người tu hành, đã phát minh không ít thuốc, sau khi ăn vào có thể khiến người bình thường có được thực lực của người tu hành! Đồng thời bọn họ cũng nghiên cứu ra vô số thuốc độc, có thể khiến người tu hành mất đi nguyên khí, chuyển hết nguyên lực đi.

Những nghiên cứu này, bọn họ vẫn chưa công bố ra ngoài, dù sao đằng sau những loại thuốc này có nhiều chuyện lắm, gia tộc Đông Phương không thể đảm bảo mình có thể chống đỡ được công kích của vô số thế lực tu hành.

Thực ra ý muốn của gia tộc Đông Phương là sáng tạo ra thế lực của mình.

Gia tộc bọn họ không có nhiêu tộc nhân, mà phần lớn tộc nhân đều không thể tu hành, cho nên nghiên cứu chế tạo ra thuốc có thể khiển người bình thường biến thành người tu hành, là chuyện vô cùng quan trọng.

Bọn họ đã nghiên cứu ra thuốc có thể khiển người bình thường biến thành người tu hành trong thời gian ngắn, tuy tác dụng phụ lớn, hơn nữa thời gian duy trì không lâu, nhưng cho dù thể nào cũng là phát hiện to lớn.

Một khi thuốc này truyên ra, như vậy tất cả mọi người sẽ vì thứ này mà điên cuồng.

Rất nhiều người có tiên có quyền thực ra không thể tu hành, mà bọn họ lại muốn có được năng lực của người tu hành, loại thuốc này tuyệt đối có thể bán ra với giá tốt.

Nếu có thể tiếp tục nghiên cứu chuyên sâu, khiến lực lượng duy trì trong cơ thể người bình thường, vậy thì kế hoạch bồi dưỡng người tu hành của bọn họ hoàn toàn thành công.

Có thể nghĩ rất nhiều người sẽ đồng ý với kế hoạch này, nhất định cũng có nhiều người phản đối.

Đám người tu hành tuyệt đối không muốn thuốc này lưu truyền cho hậu thế, mình rất không dễ dàng thức tỉnh linh căn, trở thành người tu hành không ai bì nổi, mà người bình thường cũng cần chia một bát canh, sao bọn họ có thể tiếp nhận được chuyện này? Trên gương mặt Đông Phương Quy Đô xuất hiện nụ cười càn rỡ, anh ta biết bây giờ mình sẽ hoàn toàn quật khởi.

Anh ta học nghiên cứu ở nước ngoài, cũng là đặc biệt nhằm vào phương diện này


















Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.