Bạch Trà chớp một đôi mắt to ngây thơ vô tội, nhìn thẳng vào Bạch Diên.
Tính tình hung bạo như vậy, lát nữa chắc không cũng Mẹ Bạch đánh nhau đúng không?
Suy cho cùng cũng chỉ là một đối tượng hẹn hò mà thôi, mong Bạch Diên kính trọng người già, yêu trẻ nhỏ, đừng vì một người đàn ông mà đánh nhau với mẹ Bạch.
Thất Thất, [.........] Cô chưa nghe Bạch Diên mắng người đàn ông đó là lão già xấu xí sao?
Vì vậy, làm thế nào có thể có một cuộc chiến tranh giành diễn ra?
Suy nghĩ quá nhiều.
Nó cảm thấy mẹ Bạch và Bạch Diên hai người liên thủ đánh Trà Trà còn không sai biệt lắm.
Tê ~~~ hình ảnh quá khủng bố, không dám tưởng tượng nữa.
Bạch Trà quay lại nhìn người đàn ông kia cười, “ Lần trước tôi đối với ngài động thủ, sau đó lại nghe nói ngài là đến làm đối tượng hẹn hò với tôi, nhưng tôi không thích ngài, vì vậy để đền bù cho ngài, tôi đã tìm cho hai người phụ nữ, làm đối tượng hẹn hò với ngài!”
Cô duỗi hai ngón tay trắng nõn của mình ra,
Vương tổng, “???” Tôi hiểu từng chữ mà cô nói, nhưng kết nối chúng lại, thật sự mộng bức?
Bồi thường = đối tượng hẹn hò?
Xong rồi, dự cảm không tốt đó lại xuất hiện.
Bạch Diên nghe xong cảm thấy không hiểu, có chuyện gì vậy?
Mẹ Bạch lúc này cũng đi tới phòng khách, “Bạch Trà, cô đang nói cái gì!”
Bạch Trà ngoan ngoãn nhìn hai người, “Chị, mẹ, tôi muốn cám ơn người trước kia đã tìm cho tôi đối tượng hẹn hò.
Tôi đã đưa ngài ấy đến đây, và sau đó cho ngài ấy làm đối tượng hẹn hò với hai người, tôi hy vọng hai người sẽ thích, mặc dù thời gian đã chậm trễ vài ngày, nhưng nó không phải là vấn đề lớn.
Chúc hai người có một buổi hẹn hò vui vẻ! “
Bỏ lại những lời này, cô lùi lại hai bước, cùng với ba người kéo dài khoảng cách, xoay người liền rời đi.
Bạch Diên và mẹ Bạch cùng với Vương tổng ba người đều là sững sờ.
Đối tượng hẹn hò?
Mạch não ở đâu?
Họ hoàn toàn không thể hiểu được.
Mẹ Bạch là người phản ứng trước, bà ấy giơ tay xông tới trước mặt Bạch Trà muốn động thủ, “Con bé chết tiệt, nói chuyện như thế nào vậy!”
“Xem ta hôm nay có hay không đánh chết ngươi!” Mẹ Bạch hùng hùng hổ hổ.
Về phương diện nào đó, Bạch Trà phản ứng rất nhanh, bóng người lóe lên, tránh đi mẹ Bạch.
“Không, không, người không thể giết tôi, đây là phạm pháp!”
Thất Thất nói, đây là một xã hội văn minh.
Bạch Diên, “........”
Mẹ Bạch vồ hụt, thân hình lảo đảo vài bước, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất, nhưng Vương tổng đã nhanh tay đỡ lấy tránh cho bà ấy ngã xuống.
Bạch Trà nhìn chằm chằm động tác của hai người trong chốc lát, sau đó nghiêm túc nói: “Các ngươi vẫn rất xứng đôi.”
Bạch mẹ sắc mặt đại biến.
“Bạch Trà!” Mẹ Bạch rống lên, “Cô thử nói lại lần nữa cho tôi xem!”
Vương tổng cân nhắc một chút kỳ thật không nên duỗi tay ra, vì thế, đành phải yên lặng buông tay xuống.
“ Ầm “ một tiếng, mẹ Bạch không kịp chuẩn bị ngã nhào xuống đất, vẻ mặt mộng bức.
Hoàn toàn không ngờ rằng Vương tổng sẽ buông tay vào lúc này.........
Vương tổng bên này liền nhanh chóng lùi lại hai bước kéo dài khoảng cách với mẹ Bạch, đáy mắt tràn đầy chán ghét, tuy rằng mẹ Bạch lớn lên cùng thanh tú, nhưng là lớn tuổi như vậy, hắn ta thật sự không có hứng thú.
Đối với việc được gọi đến để tặng đối tượng hẹn hò?
Đền bù?
Ánh mắt hắn ta dần dần rơi vào Bạch Diên, người này thực sự trông khá ổn.
Sự thật mau nói, Bạch Diên cũng rất hợp khẩu vị của hắn.
Về phần Bạch Trà..........Cô gái nhỏ này quá tàn nhẫn, trêu chọc không nổi.
Bạch Diên nâng mẹ Bạch đứng dậy, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt không che đậy của người đàn ông kia, điều này lập tức khiến cô ta ghê tởm.
Cô ta phải chịu đựng sự tức giận và buồn nôn, “ Bạch Trà, cô có biết mình đang làm gì sao? Hẹn hò? Cô đã hỏi qua tôi chưa? Ngoài ra, ba vẫn còn sống, cô đã vội vàng tìm đối tượng cho bà ấy, cô làm vậy là có ý tứ gì?”
Có một người đàn ông và để cho hai người họ đi hẹn hò?
Mẹ nó có độc đi?