Nữ Tiến Sĩ Điên Cuồng: Chế Tạo Người Máy Dục Niệm Nô

Chương 2: Chương 2: Chương 2: Trò chơi quyến rũ bắt đầu




Tác giả: Trần Hướng Nam

Beta: Không Bằng Cầm Thú

Dục Niệm Nô lập tức biến thành hình dạng của người bình thường bắt cóc em gái của Chu Lâm - Chu Yến về phòng thí nghiệm, sau khi phân tích và quan sát kỹ tính cách của cô ta, Dục Niệm thành công mô phỏng không y chang người thật.

Hiện giờ Chu Yến còn đang học cấp ba, mười sáu tuổi, vì cha mẹ bận rộn công tác ở nước ngoài nên cô bé sống cùng với vợ chồng anh trai là mục tiêu cần quyến rũ Chu Lâm.

Chu Lâm là tổng giám đốc công ty AIT chuyên về phần mềm máy tính, kết hôn năm năm, đã có một con trai ba tuổi, vợ hắn tên là Lạc Ân, con gái chủ tịch tập đoàn Lạc Thương.

Theo thông tin mà Dục Niệm Nô hack trên máy tính, hiện nay công ty AIT của Chu Lâm đang cạnh tranh một hạng mục lớn với đối tác nước ngoài, tham gia cuộc cạnh tranh thị trường này có ba công ty phần mềm máy tính lớn nhất thành phố Hồ Nam. Một là công ty của Chu Lâm, hai là công ty Trịnh Á, ba là công ty AP. Ngày mai chính là ngày phát biểu để chọn lựa ra công ty phần mềm máy tính nào thích hợp nhất để bên nước ngoài ký hợp đồng hợp tác.

Đương nhiên đó chưa phải là thông tin Dục Niệm Nô cảm thấy quan trọng nhất, điều khiến Niệm Nô quan tâm là cuộc đối thoại giao dịch của công ty cạnh tranh AP. Click vào video trên tài liệu mật, âm thanh liền phát ra.

“Tối nay tôi sẽ dẫn dụ Chu Lâm tới khách sạn Thái Hoa. Cô liệu mà hành động cho tốt.”

“Hàng tổng yên tâm. Đây là thuốc mới nhất của bên Dân ca, cho dù người có tinh thần tự chủ cực cao cũng khó lòng chống lại, thậm chí, khi người sử dụng dùng nước lạnh để hạ nhiệt thì càng làm tăng hiệu quả kích dục.”

“Ha ha, vậy thì tốt.”

Thông qua âm thanh của cuộc đối thoại, Dục Niệm Nô có thể phân tích giọng nam trầm lạnh này là của tổng giám đốc công ty AP.

Một mạng lưới kế hoạch dần hình thành trong đầu não của Dục Niệm Nô. Nhìn lướt đồng hồ điện tử, bây giờ là 18 giờ 47 phút. 19 giờ là thời điểm hẹn gặp.

Tắt máy tính, Dục Niệm Nô thay đổi quần áo ở nhà ra, mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc và váy đen dài tới đầu gối. Mở cửa bước ra, Dục Niệm Nô thấy Lạc Ân đang ngồi trên ghế đợi dì giúp việc dọn cơm lên, đối phương nghe thấy tiếng động cũng quay đầu lại nhìn.

“Tiểu Yến, sắp tới giờ cơm rồi em định đi đâu?”

Tính cách của Chu Yến rất ít nói, có chút nhút nhát, chỉ khi ở bên người thân mới dạn dĩ một chút, quan hệ chị dâu em chồng vì vậy cũng không có mâu thuẫn hay xô xát gì nhiều.

“Em có hẹn với bạn qua nhà làm bài tập. Tầm 20 giờ em sẽ về.”

“Ừ, đi đường cẩn thận.”

Lạc Ân gật đầu, hiển nhiên rất tin tưởng vào Chu Yến. Nói xong thì thức ăn cũng đã dọn lên hết, cô ta cũng không để ý đến Niệm Nô nữa, bắt đầu động đũa ăn bữa tối.

Bước ra khỏi cửa Dục Niệm Nô liền leo lên taxi chạy đến công ty AIT của Chu Lâm. Nếu như trực tiếp tới khách sạn Thái Hoa thì làm sao khiến mục tiêu tin tưởng vào kế hoạch đã bày ra chứ.

Thời gian không còn bao nhiêu, Chu Lâm là người rất đúng hẹn, dù taxi đã chạy nhanh hết mức khi Niệm Nô đi vào hỏi thư ký thì Chu Lâm đã rời khỏi công ty được ba phút.

Ba phút.

Vừa đúng thời gian Dục Niệm Nô tính toán, thật ra Niệm Nô không có ý chạm mặt mục tiêu ở đây. Tới công ty tìm anh trai chính là cái cớ để em gái Chu Yến có thể biết anh mình đi đâu.

Bước đầu đã hoàn thành mỹ mãn.

Dục Niệm Nô chào thư ký tiếp tân rồi rời đi.

Lần này xe trực tiếp chạy thẳng tới khách sạn Thái Hoa. Ở đây thông tin khách hàng được bảo mật rất kỹ lưỡng, Dục Niệm Nô chỉ cần cầm điện thoại hack vào trung tâm nhập dữ liệu khách hàng của khách sạn Thái Hoa là biết được số phòng của Chu Lâm. Khách sạn này bố trí theo phong cách Châu Âu hoa lệ, nhà ăn sang trọng ánh hoàng kim, phòng ngủ cũng thoải mái kín đáo, đặc biệt cách âm cực tốt. Dục Niệm Nô đeo túi xách nhỏ đi lên lầu, bây giờ là giờ ăn tối nên có khá nhiều khách nam nữ tới lui.

Dục Niệm Nô có thể nhìn thấy mục tiêu ngồi cách xa cả mười mét, Chu Lâm đang ngồi nói chuyện với một người đàn ông trung niên ba mươi bảy tuổi và một cô gái hai mươi bốn tuổi xinh đẹp, mặc bộ váy dài hở lưng.

Ngồi xuống một chiếc bàn trống trong góc, Dục Niệm Nô bật ra đa nghe ngóng cuộc nói chuyện của bọn họ.

“Chu tổng khiêm tốn quá rồi, ai không biết công ty phần mềm AIT của anh là đối tượng công ty bên nước ngoài muốn hợp tác chứ.” Giọng nói êm ái của cô gái vang lên. Dục Niệm Nô có thể phân tích trong đó có ba phần nịnh nọt, năm phần ái mộ, hai phần dẫn dụ.

“Cô Thái quá lời rồi. Chưa đến phút cuối thì vẫn không thể biết được ai thắng ai thua, phải không Trương tổng?!” Chưa cần nghe tông giọng thì cũng đã rõ người nói là ai, Dục Niệm Nô phân tích ra tính cách của người này khá là hiện thực và lý trí, không dễ dàng buông xuống đề phòng với bất kỳ ai. Nếu như nói người này yêu Lạc Ân thì cũng chưa chắc, thấy phù hợp có thể sống chung thì đúng hơn.

“Chu tổng luôn cẩn thận như vậy. Thật ra công ty AP đã chịu thua trước kỹ thuật bên công ty của Chu tổng rồi.” Giọng nói không trầm lạnh như trong video nhưng Dục Niệm Nô vẫn nhận ra hai tông giọng đều là một người. Theo phân tích thì người này giấu giếm cảm xúc và suy nghĩ trong lòng rất thành thạo, nếu không phải Dục Niệm Nô là người máy thông minh, chắc chắn sẽ không phát hiện ra sự ghen tức trong giọng nói vui cười ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.