Ông Bố Thiếu Soái

Chương 489: Chương 489: Anh ta chết rồi à?”




“Đạn đâu, có chém trúng không?”

“Hình như anh ta không sao thì phải”.

Mấy tiếng hô ngạc nhiên vang lên. Lúc này, ngay cả Chu Bá Quang cũng tỏ vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ có người chỉ dựa vào vũ khí lạnh cũng có thể chống lại được đạn sao?

Ngay sau đó, Lý Vân đã đưa ra câu trả lời.

Trên người anh ta hiện lên một mảng máu, sau đó cả cơ thể ngả thẳng ra phía sau.

“Anh ta chết rồi à?”

Mọi người cuống lên, nếu ở đây mà để xảy ra án mạng thì không phải chuyện nhỏ đâu.

Triệu Kỳ Phong cười nói: “Mọi người đừng lo, trong đạn chỉ có thuốc tê thôi, hơn nữa đã được chế tạo đặc biệt, chỉ ghim vào cơ thể từ ba đến bốn cen ti mét, không nguy hiểm đến tính mạng”.

Nghe thấy hắn ta nói vậy, rất nhiều người yên tâm hơn hẳn.

Hạng Tư Thành xem hết cả quá trình, trong lòng hiểu rằng tên Triệu Kỳ Phong này không ôn hòa như những gì hắn ta thể hiện ra, cũng chẳng phải kiểu người lương thiện.

Lý Vân là người có tài thật sự, súng của Triệu Kỳ Phong đã được chế tạo đặc biệt, cái giá phải trả cho việc không chết người là uy lực của nó kém hơn súng bình thường rất nhiều.

Trong tình huống ấy, vốn dĩ Lý Vân đã thành công rồi.

Nhưng Lý Vân không lường trước được rằng đạn bay được nửa đường thì bỗng nhiên chuyển hướng, không đi theo đường thẳng và đụng vào đao của anh ta.

Triệu Kỳ Phong là chủ sở hữu khẩu súng, không thể có chuyện hắn ta không biết chuyện này được.

Hạng Tư Thành không hiểu Triệu Kỳ Phong làm thế là có ý gì, cảm thấy khó mà nhìn thấu được hắn ta.

Quả nhiên, khoảng cách giữa người và người luôn rất lớn, lúc trước, trong số những người mà anh tiếp xúc, ngay cả tên Chu Tử Tu mưu mẹo nhất cũng chẳng là gì nếu không có đám cao thủ bên cạnh.

Các biện pháp an toàn của trung tâm quyền anh dưới lòng đất này rất tốt, Lý Vân ngã xuống một lát là lập tức có nhân viên y tế chuyên nghiệp xuất hiện, đưa anh ta đi chữa trị.

Lúc này, mọi người bắt đầu nhìn Triệu Kỳ Phong bằng ánh mắt khác.

Có vẻ như trong mắt Vân Y Y loáng thoáng hiện lên nét thất vọng, bởi vì không được chứng kiến cảnh mà mình muốn xem.

“Xời, bây giờ ai cũng thích chém gió, không có bản lãnh mà dám khoác lác, liệu có khi nào tìm tên đó tới để ăn vạ không đấy?”, Chu Bá Quang đứng ra.

Hắn đã quyết định sẽ bấu víu vào Triệu Kỳ Phong, vậy nên lập tức đứng ra chỉ trích người đàn ông trung niên giới thiệu ban nãy.

Người kia cũng không giận, cười nói: “Ở đây, bất kể xảy ra chuyện gì thì cũng là chuyện rất bình thường. Trước đó cậu ta dám nói với tôi như thế, bị bắn chết thật cũng là đáng đời”.

Chu Bá Quang nói: “Được rồi, thằng nhóc, đến lượt mày thể hiện thực lực rồi đấy, đừng để bị đánh dừ tử giống tên Lý Vân đó”.

Hạng Tư Thành chẳng thèm để ý tới, nếu không phải bởi vì hôn ước của Nguyệt Uyển Như thì anh sẽ chẳng thèm nhìn tên đó dù chỉ một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.