Rể Quý Trời Cho

Chương 784: Chương 784: Thắng liên tiếp




Ngày đầu tiên Lâm Thanh Diện khiêu chiến giới võ lâm nước C đã toàn thắng mười trận, thay đổi ánh mắt tất cả mọi người.

Những người ban đầu cảm thấy Lâm Thanh Diện làm như vậy là đang tìm đường chết cũng sâu sắc ý thức được ánh mắt của mình quá hạn hẹp, bọn họ cảm thấy mình không có khả năng khiêu chiến toàn bộ giới võ lâm nước C, cho nên cũng vô thức cho rằng Lâm Thanh Diện cũng không làm được.

Nhưng Lâm Thanh Diện đã dùng hành động thực tế để nói cho bọn họ biết, hạn mức cao nhất của võ đạo cũng không đơn giản như bọn họ tưởng tượng.

Lúc đầu người của năm đại gia tộc đều có thái độ khinh miệt Lâm Thanh Diện, nhưng sau khi thấy kết quả ngày đầu tiên của anh, bọn họ đều không thể không bắt đầu quan tâm tới chuyện này hơn.

Ngày đầu tiên Lâm Thanh Diện nghênh chiến tất cả là hai vị tông sư, tám vị nửa bước tông sư, nếu so với thực lực của gia chủ của năm đại gia tộc, cái này cũng không tính là cái gì.

Nhưng mười trận chiến này của Lâm Thanh Diện là tiến hành cùng lúc, cho dù một người có thực lực lợi hại hơn nữa thì cũng có lúc kiệt sức, nhưng Lâm Thanh Diện lại vẫn chiến đấu không ngừng, sau mười cuộc chiến mà không hề có dấu hiệu gì là mệt mỏi.

Ngay cả gia chủ của năm đại gia tộc cũng tự nhận là không làm được đến mức này.

Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, buổi tối năm đại gia tộc đã triệu tập tất cả cao thủ hàng đầu trong giới võ lâm đến Long Phượng lâu, lấy danh nghĩa là Lâm Thanh Diện quá mức phách lối, không để những người tập võ như bọn họ ở trong mắt, khuyến khích bọn họ cùng nhau đi đối phó Lâm Thanh Diện.

Những người tập võ đều là người chính trực, thấy Lâm Thanh Diện chiến đấu cả một ngày, cộng thêm thái độ của Lâm Thanh Diện đối với bọn họ, trải qua sự khuyến khích của năm đại gia tộc, bọn họ lập tức đều hơi xúc động, tuyên bố nhất định phải đánh bại Lâm Thanh Diện, để anh hiểu được cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn.

Các võ sư tới đây hôm nay đã chiếm hơn một nửa giới võ lâm của nước C, lực hiệu triệu của năm đại gia tộc này là vô cùng mạnh mẽ, chỉ mỗi cao thủ tông sư thôi mà đã tới một đống lớn, phần lớn đều là chưởng môn của các môn phái võ lâm.

Mặc dù người đạt tới cảnh giới tông sư khan hiếm, cũng rất khó mà đạt tới, nhưng cả một nước C to như vậy, võ học truyền thừa hơn ngàn năm, các môn phái võ lâm nhiều vô số kể, toàn bộ cộng lại cũng không hề ít.

Cho nên bắt đầu từ ngày hôm sau, mỗi một đối thủ của Lâm Thanh Diện đều là tông sư.

Sự rầm rộ như vậy trong lịch sử võ lâm vẫn chưa từng xảy ra, dù sao từ trước tới giờ cũng chưa từng có ai dám một mình khiêu chiến toàn bộ giới võ lâm nước C cả, cho nên tình cảnh một người liên tiếp giao thủ cùng đông đảo cao thủ tông sư cũng chưa từng xuất hiện bao giờ.

Lâm Thanh Diện nhận ra áp lực đột ngột tăng lên, dù sao giao thủ cùng cao thủ nửa bước tông sư và cao thủ tông sư căn bản chính là hai khái niệm khác nhau, cho dù Lâm Thanh Diện huyền kình bền bỉ, cũng không gánh được nhiều cao thủ như vậy liên tiếp chiến đấu với mình.

Nhưng Lâm Thanh Diện cũng không có ý định lùi bước, anh đã hoàn toàn coi lần khiêu chiến này trở thành một lần lịch luyện của mình, hiện nay thực lực của anh đã đạt tới một trình độ vô cùng cao, muốn tăng thực lực lên thì chỉ có thông qua cách không ngừng chiến đấu, để cho thân thể càng thêm thích ứng hoàn mỹ với huyền kình thì mới có cơ hội đạt tới cấp độ huyền kình viên mãn.

Lần trước anh có thể đạt tới Huyền kình đại thành với tốc độ rất nhanh, nhưng đó là bởi vì có nội kình làm cơ sở, cho nên mới thích ứng nhanh như vậy, mà muốn đạt tới huyền kình viên mãn, nhất định Lâm Thanh Diện phải trải qua thiên chuy bách luyện, muốn đi lên được một bậc thang cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.

Hiện tại Kinh Đô tụ tập gần một nửa người của giới võ lâm nước C, trên khán đài sân vận động hơn một nửa đều là người tập võ, mà với số người khổng lồ như thế cao thủ tông sư cũng chỉ có mười mấy người.

Bởi vậy có thể thấy được nội kình đại thành đột phá đến nội kình viên mãn khó khăn như thế nào.

Huyền kình so với nội kình còn cao hơn rất nhiều cấp độ, cho nên từ huyền kình đại thành muốn đạt tới huyền kình viên mãn, càng là khó như lên trời.

Từ ngày thứ hai sau khi bắt đầu trận chiến, gia chủ của năm đại gia tộc cũng bắt đầu ra sân giao thủ với Lâm Thanh Diện, bọn họ luôn luôn chờ đến trận chiến thứ mười mới lên đài, lúc này Lâm Thanh Diện đã tiêu hao rất nhiều, bọn họ với thực lực tông sư đỉnh tiêm sẽ vô cùng có khả năng trực tiếp đánh giết được Lâm Thanh Diện.

Nhưng bọn họ vẫn đánh giá thấp thực lực của Lâm Thanh Diện.

Ngày thứ hai, trận chiến thứ mười của Lâm Thanh Diện, Phương Thần của nhà họ Phương lên đài đối chiến với Lâm Thanh Diện, sau khi giao thủ trăm chiêu đã bị Lâm Thanh Diện dùng một chiêu trực tiếp đánh bại.

Ngày thứ ba, Vân Tuyệt gia chủ nhà họ Vân lên đối chiến với Lâm Thanh Diện, bởi vì tông sư lên sân trước đó có chút gà nên trạng thái của Lâm Thanh Diện không tệ, dùng một chiêu Thiên Tinh chưởng kết thúc trận chiến.

Ngày thứ tư, Mộc Trường Thiên gia chủ nhà họ Mộc lên lôi đài khiêu chiến Lâm Thanh Diện, bởi vì hai người đi trước thực lực không kém gì mấy gia chủ của năm đại gia tộc, đến trận chiến cuối cùng này Lâm Thanh Diện đã mệt gần kiệt sức, cuối cùng không thể không dùng kinh lôi chưởng, thắng được trận chiến.

Đến tận đây, năm đại gia tộc đã biết rõ được trạng thái biến thái của Lâm Thanh Diện.

Mà Lâm Thanh Diện cũng bởi vì liên tiếp bốn ngày chiến đấu với cường độ cực kỳ cao nên hơi quá sức, cho nên tuyên bố sẽ tạm dừng khiêu chiến ba ngày, mà sau ba ngày đó, anh sẽ tiến hành mười trận chiến đấu cuối cùng, nếu như muốn đánh bại anh thì chỉ còn lại mười cơ hội cuối cùng này.

Đại sảnh Long Phượng lâu.

Gia chủ của năm đại gia tộc tề tụ tại đây.

Lúc này đại sảnh ở trong bầu không khí khá ngưng trọng, trải qua mấy ngày nay sự hiểu biết về Lâm Thanh Diện đã tăng lên rất nhiều, bọn họ càng ngày càng cảm thấy diệt Lâm Thanh Diện là một sự kiện lửa sém lông mày.

Phương Thần gia chủ nhà họ Phương tức giận vỗ bàn một cái, mở miệng nói: “Sớm biết như thế này thì lúc trước năm nhà chúng ta đã liên tục đối chiến với thằng nhóc kia rồi, từ trận chiến hôm qua xem ra cực hạn của thằng nhóc này cũng chỉ có như vậy, nhưng chúng ta lại cứ tưởng rằng một người ra sân là có thể đánh bại cậu ta, thật sự là hồ đồ mà.”

“Anh Phương nói rất đúng, hôm qua tôi đã cảm nhận được rất rõ ràng là Lâm Thanh Diện đã kiệt sức, nếu không phải một chiêu cuối cùng kia của cậu ta uy lực quá mạnh thì tôi cảm thấy vẫn có cơ hội lật mình, đáng tiếc là năm người chúng ta bây giờ đã có ba người bị thương, căn bản không thể nào phát huy ra được thực lực cao nhất, chỉ dựa vào hai người anh Vương và anh Trần, chỉ sợ là không được.” Mộc Trường Thiên bất đắc dĩ nói.

Hai người Vương Thủ Hạc và Trần Tùy Lễ cũng đều đến lúc này mới ý thức tới sách lược của bọn họ đã sai ngay từ lúc mới bắt đầu.

Nhưng chuyện này cũng chẳng trách bọn họ được vì dù sao ngay từ lúc đầu cũng không ai biết Lâm Thanh Diện lại kinh khủng như vậy, nếu như ngay từ đầu năm người bọn họ thay nhau đối chiến với Lâm Thanh Diện thì toàn bộ giới võ lâm sẽ lại cười nhạo bọn bọ liên thủ lại bắt nạt một vãn bối.

Nói cho cùng vẫn là thể diện gây họa.

“Chuyện cho tới bây giờ, chúng ta cũng chỉ có thể liều một phen cuối cùng, vẫn còn thời gian ba ngày nữa, ba ngày này ba người các anh nhanh chóng khôi phục thương thế, cậu ta cũng không quy định người thua rồi thì không thể khiêu chiến lần nữa, tôi và Trần Tùy Lễ sẽ là người cuối cùng đánh một trận với cậu ta, chỉ mong đến lúc đó có thể đánh bại cậu ta được. Đến lúc này, cũng không cần quan tâm thể diện cái gì nữa.” Vương Thủ Hạc mở miệng nói.

“Nhưng dù như vậy, có lẽ chúng ta vẫn không thể hoàn toàn đánh bại được Lâm Thanh Diện, hôm qua Lâm Thanh Diện đã liên tục chiến đấu với ba cao thủ có thực lực tương đương như chúng ta, bây giờ ba người bọn họ bị thương, sức chiến đấu giảm bớt đi rất nhiều, chỉ sợ tình hình còn không được tốt như hôm qua.” Trần Tùy Lễ hơi bận tâm nói một câu.

Vương Thủ Hạc cũng biết tình huống hiện tại không thể lạc quan được, nhưng bây giờ bọn họ cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể thử một lần.

Trong khi mọi người ở đây đang phiền não thì một người mặc trường bào màu đen, đầu bị mũ của trường bào che khuất đã xuất hiện ở trong đại sảnh.

“Đừng quá bi quan, tôi có thể giúp các người diệt trừ cái tên Lâm Thanh Diện kia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.