Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 768: Chương 768: Bán Thánh va chạm




Người Bách Hoa tiên cảnh và Thiên Thần điện cảm thấy tóc gáy dựng đứng, không ai dám nói lời nào.

Trước kia không có cảm thấy như thế nào, nhìn thấy Đường Tăng dễ dàng làm một đám Tiên Đế tan thành mây khói, càng tiện tay giết Đạo Tổ Ma Long Tộc, đám người kia mới biết được Đường Tăng đáng sợ.

- Môn chủ Bách Hoa tiên cảnh, Hoa Nhan, bái kiến thánh tăng.

Đạo Tổ Bách Hoa tiên cảnh cung kính chào hỏi.

Đạo Tổ Thiên thần Điện cũng chắp tay nói:

- Điện chủ Thiên Thần điện, Bạch Kiện, bái kiến tiền bối. Tiền bối thần thông quảng đại, sống lâu muôn tuổi, hoàn toàn không kém Thánh Nhân lão tổ của Thiên Thần điện chút nào.

Bạch Kiến muốn chuyển ra Thánh Nhân lão tổ tông để làm Đường Tăng kiêng kị.

Đường Tăng không quan tâm, ánh mắt hắn nhìn sang đám người Thiên Thần điện, khóe mắt nhìn nữ nhân của Bách Hoa tiên cảnh.

Chủ yếu số liệu thăng cấp của hắn đã đạt tới chín, chỉ cần lại giết một Tiên Đế đỉnh phong, hắn có thể thăng cấp, đến lúc đó hắn chính là Tiên Đế cấp 56, chính là Tiên Đế trung kỳ đỉnh phong.

...

Bởi vì ý chí của Đường Tăng quá mạnh mẽ, cho nên khát vọng trong lòng hắn vô ý thức hóa thành ý chí phát ra ngoài.

Người Bách Hoa tiên cảnh và Thiên Thần điện cảm thấy mình bị hung thú khủng bố nhìn chằm chằm.

Nữ nhân Bách Hoa tiên cảnh khá tốt, tuy Đường Tăng không phải không giết nữ nhân nhưng hắn rất hiền lành với nữ nhân.

Hơn nữa người Bách Hoa tiên cảnh đều là mỹ nữ, vô duyên vô cớ, Đường Tăng sẽ không ra tay lạt thủ tồi hoa.

Người Thiên Thần điện thì khác, bọn họ cảm thấy có hung thú tuyệt thế nhìn chằm chằm vào mình, dường như tùy thời có thể sẽ bị nuốt vào, hơn nữa bọn họ có cảm giác vô lực.

- Tiền bối...

Bạch Kiến Đạo Tổ mở miệng lần nữa.

- Nha. Không có việc gì, từ nơi nào đến đi về nơi đó đi, đừng cản trở tầm mắt của bần tăng.

Đường Tăng cố nén ý định ra tay giết một người, hắn dùng nghị lực rất lớn xoay người lại.

- Hô...

Người Thiên Thần điện thở ra một hơi, cả đám cảm giác toàn thân đầy nước, sau khi Đường Tăng xoay người, cảm giác bị hung thú tuyệt thế nhìn chằm chằm mới biến mất.

- Người này, chẳng lẽ thật sự là nửa bước Thánh cảnh?

Thiên Thần điện Đạo Tổ Bạch Kiến vô cùng khiếp sợ, Tam giới không phải chỉ có một Như Lai Phật tổ là Bán Thánh sao? Vì sao lại xuất hiện một nguoiwf?

...

- Các đồ nhi, xuất phát!

Đường Tăng không để ý đến người Thiên Thần điện và Bách Hoa tiên cảnh khiếp sợ, hắn nói khẽ sau đó đạp vào sóng biển mà đi.

- Đợi một chút.

Vương Mẫu nương nương vội vàng kêu lên.

Đường Tăng xoay người nhìn về phía Vương Mẫu:

- Có việc?

Vương Mẫu do dự một lúc, nói:

- Quốc vương Chu Tử quốc nói, ngươi có thể dùng bảo vật vượt qua Khổ Hải?

Trong mắt Đường Tăng bắn ra tia sáng lạnh lẽo:

- Hắn nói như thế?

- Bổn cung ép hỏi.

Vương Mẫu trả lời, trước kia nàng có suy đoán tại sao Khổ Hải xuất hiện tại nơi này, có lẽ nơi này có gì đó đặc thù.

Về sau nàng nhiều lần tra hỏi quốc vương Chu Tử quốc, hơn nữa dùng thân phận chân thật áp bách gây áp lực cho quốc vương Chu Tử quốc.

Thẳng đến không lâu, quốc vương Chu Tử quốc bị ép buộc bất đắc dĩ mới nói cho nàng biết, đồ vật đó đã bị Đường Tăng lấy đi.

Đường Tăng ngoài ý muốn nhìn Vương Mẫu, nữ nhân này rất thành thật.

Ánh sáng lạnh trong mắt Đường Tăng biến mất, hắn cười nhạt, vào lúc muốn nói chuyện thì đột nhiên…

- Lạch cạch...

Cách đó không xa, đột nhiên Trư Cửu Muội ngã xuống.

- Cửu muội...

- Bảo bối...

Ngưu Ma Vương và Trư Bát Giới khiếp sợ.

- Bá...

Đường Tăng vội vàng thuấn di xuất hiện bên cạnh Trư Cửu Muội, hắn kiểm tra và phát hiện trạng thái Trư Cửu Muội thật tốt, không hề giống sinh bệnh gì đó.

Lúc này Trư Cửu Muội giống như đang ngủ, trên khuôn mặt đáng yêu phi thường điềm tĩnh, nhưng Đường Tăng ý đồ đánh thức nàng thì nàng không tỉnh lại..

Người Bách Hoa tiên cảnh và Thiên Thần điện sững sờ, bọn họ cảm thấy khó hiểu nhìn Trư Cửu Muội.

Vương Mẫu nương nương cũng cau mày, chẳng biết tại sao, thậm chí nàng có cảm giác bất an, cảm giác bất an đến từ nữ hài béo mập đáng yêu trước mặt.

- Cửu muội, tỉnh.

Đường Tăng lắc lắc thân thể nhỏ nhắn của Trư Cửu Muội, hắn dùng ý chí kêu gọi linh hồn của nàng.

- Sư phụ, ngươi nhất định phải cứu cứu cửu muội ah.

Trư Bát Giới vô cùng sốt ruột.

Tôn Ngộ Không và Lục Nhĩ Mi Hầu cũng vò đầu bứt tai, không rõ tại sao chất nữ lại ngủ?

Cách đó không xa, Vương Mẫu nương nương do dự, nói:

- Loại tình huống này, bổn cung đã gặp qua.

- Ngươi gặp qua?

Đường Tăng vội vàng nhìn về phía Vương Mẫu:

- Ngươi có biện pháp không?

Vương Mẫu nhíu mày, dường như đang suy nghĩ gì đó, sau nửa ngày mới lên tiếng:

- Hồn của nàng gặp chuyện không may!

- Ngươi nói cái gì? !

Đường Tăng chấn động.

Đột nhiên, thân thể Trư Cửu Muội trên mặt đất hư hóa, sau đó biến thành tiểu hòa thượng rất đáng yêu, hơn nữa đang mở mắt nhìn bọn họ.

- Sư phụ coi chừng...

Đột nhiên Tôn Ngộ Không kêu to.

Tóc gáy của Đường Tăng dựng đứng, hắn vội vàng quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt không có chút cảm tình của tiểu hòa thượng, chỉ có ý chí phật đạo hóa thành vòng xoáy thôn phệ linh hồn người khác.

Đồng thời, bàn tay tiểu hòa thượng bắt lấy Đường Tăng, bàn tay hết sức nhỏ hóa thành màu vàng và tỏa ra uy áp hủy thiên diệt địa, bàn tay nhỏ giống như cả thế giới.

Đường Tăng vô ý thức xuất chưởng ngăn cản..

- Mau lui lại...

Dự cảm bất an của Vương Mẫu nương nương càng mạnh, nàng kéo Dương Thiền và Tử Vi tiên tử hóa thành tia sáng bay ra khỏi hải đảo Chu Tử quốc.

Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng lui về phía sau.

Người Thiên Thần điện và Bách đã lui về phía đám người Mộc Tra và Ngọc Đế, bọn họ cảm ứng khí tức hủy diệt thì lui lại nhanh hơn.

Đúng lúc này, bàn tay Đường Tăng và tiểu hòa thượng va chạm nhau, chỉ thấy phật quang chiếu sáng thiên địa, dường như mặt trời trên cao đang rơi xuống.

Trong phật quang ẩn chứa ý chí phật đạo và ý chí hủy diệt mạnh mẽ không gì sánh kịp, liên tục hóa thành ánh sáng chói mắt.

Tia sáng chiếu qua, tất cả đều tan thành mây khói, hải đảo như tuyết tan đầu xuân, tất cả biến mất không còn lại gì hải đảo, Chu Tử quốc to như vậy bị lột bỏ một mảng lớn, không biết bao nhiêu phàm nhân bị ánh sáng đánh thành tro bụi.

Tất cả xuất hiện trong vô hình, dường như cả thế giới chết đi, không có âm thanh nào cả, chỉ có phật quang vô cùng chói mắt.

Toàn bộ nhân gian đều có thể nhìn thấy phật quang màu vàng đâm rách không gian, bỏ qua khoảng cách thời không, bị vô số người nhìn thấy.

- Oanh! ! !

Ngay sau đó có tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ánh sáng chôn vùi không gian Đường Tăng và tiểu hòa thượng cùng bay ra ngoài.

Không cách nào tưởng tượng nổi rung động của vụ nổ truyền ra ngoài, tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng, ngay sau đó toàn bộ Khổ Hải sinh ra sóng to gió lớn.

Hư không vặn vẹo, Đường Tăng và tiểu hòa thượng đánh ra một chưởng và bay ngược về phía sau, cũng đánh xuyên qua không gian Khổ Hải, trực tiếp rơi vào bên trong hư không loạn lưu, tiến vào sâu trong hỗn độn.

Sa Tăng chạy chậm nhất kêu thảm thiết, nửa người của hắn biến mất trong vô hình, đồng thời mấy Tiên Đế của Bách Hoa tiên cảnh và Thiên Thần điện nổ tung, linh hồn trọng thương, bọn họ hoảng sợ trốn chạy.

Cùng lúc đó, dường như có lực lượng thần bí nào trong đó trong Khổ Hải thức tỉnh, mặt biển sôi trào như nước sôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.