Tử Lan bỗng nhiên vui mừng bất ngờ nói:
- Ngộ Không, chàng nhanh đặt tay ở trên người con, nhẹ một chút, không nên tổn thương đến con.
- A?
Tôn Ngộ Không vội vàng vươn bàn tay lông xù, nhẹ nhàng chạm đến Hồ Lô nhỏ.
Lập tức ánh sáng bảo thạch đỏ xinh đẹp càng nồng đậm, đồng thời một giọng nói non nớt vang lên ở trong lòng của Tôn Ngộ Không:
- Phụ thân, ngài là phụ thân ta...
Tâm thần của Tôn Ngộ Không chấn động, vui mừng nói:
- Hài tử? Con đang nói chuyện với ta sao?
- Phụ thân ta là thần hầu, ta có thể cảm ứng được, trong thân thể ta chảy xuôi huyết mạch của thần hầu, phụ thân không nên nghe lời của tên bại hoại kia.
Hồ Lô nhỏ vang lên giọng nói non nớt.
Xem ra Hồ Lô nhỏ nghe được lời Ngưu Ma Vương nói lúc trước, lo lắng phụ mẫu mâu thuẫn, không ngờ vội vàng giải thích.
Nói xong những lời này, ánh sáng bảo thạch đỏ phía trên Hồ Lô lập tức suy yếu đi rất nhiều, xem ra bây giờ nó nói chuyện rất tốn sức.
Mắt Tôn Ngộ Không lập tức có chút ướt át, vội vàng nói:
- Hài tử, đừng nói chuyện, yên tâm trưởng thành, phụ thân chờ các con ra đời.
...
Cách đó không xa, đám người Dương Thiền đều thấy ngạc nhiên không thôi, bọn họ có thể nhìn ra được, dây leo Hồ Lô kia không đơn giản, kết ra quả Hồ Lô càng không đơn giản.
- Trời sinh đất dưỡng, sau khi biến hóa nhất định sẽ cường đại.
Nhị Lang Thần Dương Tiễn nói.
- Còn cần ngươi nói sao? Hài tử đại sư huynh của Llão Trư ta, đương nhiên cường đại.
Trư Bát Giới ngạo nghễ nói.
- Nói nhiều hơn nữa cũng không phải là hài tử của ngươi.
Nhị Lang Thần bĩu môi.
Trư Bát Giới lập tức mất hứng:
- Nếu như hài tử của lão Trư ta tới, một cái tát lại có thể đập chết ngươi.
- Lại ngươi sao?
Nhị Lang Thần liếc mắt nhìn Trư Bát Giới.
Bỗng nhiên Sa Tăng ở một bên nói:
- Hài tử của nhị sư huynh, chính là Như Lai Phật Tổ chuyển thế, hiện tại Như Lai Phật Tổ đã thức tỉnh, cho nên Như Lai Phật Tổ chính là hài tử của nhị sư huynh.
Ngay lập tức, Nhị Lang Thần không nói, giả câm vờ điếc.
Tê liệt, đám người kia đều là quái thai!
Dương Tiễn đặc biệt không cam lòng, hắn khổ luyện vô số năm, thật vất vả mới thành tựu Đạo tổ, nhưng những gia hỏa này tùy tiện sinh ra một hài tử đều lợi hại hơn hắn, thật không công bằng.
Dương Tiễn thậm chí cũng có ý nghĩ muốn tìm một nữ tử sinh hài tử, hắn không khỏi nhìn Tử Vi tiên tử, chỉ có điều rất nhanh hắn lại lắc đầu, mục tiêu của hắn chính là Hằng Nga tiên tử, Tử Vi tiên tử còn chưa đủ tư cách.
Dương Thiền ở một bên cười trộm, trong lòng thầm nói, nhị ca lần này khẳng định bị đả kích lớn, nàng cũng không an ủi, bởi vì nàng biết, nhị ca không cần loại an ủi này.
Dương Tiễn tức giận trừng mắt với muội muội mình.
- Sư phụ, lúc nào chúng ta lại đi lấy kinh?
Tiểu Bạch Long hỏi.
Ở phía dưới dây leo Hồ Lô, Tôn Ngộ Không nghe được Tiểu Bạch Long nói, lập tức khẩn trương xoay người lại, nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng liếc mắt nhìn qua Tôn Ngộ Không, lại biết được Tôn Ngộ Không vẫn không muốn đi, đoán chừng là muốn chờ hài tử của hắn ra đời.
Nghĩ tới đây, Đường Tăng cẩn thận nhìn những Hồ Lô nhỏ này, lấy thủ đoạn danh sư đi quan sát, rất nhanh hắn đã tìm ra kết quả.
Không có gì bất ngờ xảy ra, tối đa một tháng, những sinh linh bên trong Hồ Lô này có thể ra đời.
- Một tháng, có thể chờ được.
Đường Tăng nói:
- Chờ hài tử của Ngộ Không ra đời lại nói sau.
- Tạ ơn sư phụ.
Tôn Ngộ Không cảm kích nhìn Đường Tăng cúi đầu.
Đường Tăng cười gật đầu, hắn cũng không nóng vội, bởi vì muốn vượt qua Khổ Hải cũng không dễ dàng.
Đồng thời hắn cảm thấy muốn vượt qua Khổ Hải, cần phải nghiên cứu kim chỉ nam mình nhận được lúc trước đã. Rất có khả năng kim chỉ nam này chính là thứ mấu chốt để cho mình vượt qua Khổ Hải.