- Đâm đầu vào chỗ chết chính là ngươi!
Đường Tăng hét lớn, uy năng ý chí hóa thành lực lượng ngập trời, rót vào bản thân, đồng thời cũng phát ra uy áp khủng khiếp.
- Ầm!
Hai đạo uy áp khủng khiếp va chạm ở trong hỗn độn, lập tức khiến hỗn độn nổ tung, khu vực này hình thành khoảng trống ngắn ngủi, lực thời gian và không gian ra đời lại biến mất.
- Như Lai, bần tăng đã sớm muốn giết chết ngươi, hiện tại vừa lúc giải quyết tất cả ân oán, khiến cho âm mưu của ngươi theo ngươi tiêu tan thành mây khói!
Đường Tăng hét lớn, toàn thân có phật quang đột ngột phát ra, ở trong hỗn độn phóng ra.
- Chỉ dựa vào ngươi sao? Đi tìm chết đi!
Thân thể Như Lai Phật Tổ đột nhiên cao lên, trở nên vô cùng khổng lồ, đồng thời ở phía sau nàng có một bức tượng Phật ngồi xếp bằng, đúng là bản thể của nàng.
- Như Lai Thần Chưởng!
Như Lai Phật Tổ hét lớn, chợt vươn bàn tay khổng lồ bao phủ về phía Đường Tăng.
Đồng thời tượng Phật cực lớn phía sau Như Lai Phật Tổ cũng chậm rãi giơ bàn tay lên, theo động tác của Như Lai Phật Tổ, bàn tay khổng lồ chậm rãi ép xuống.
- Ầm ầm ầm...
Hỗn độn chấn động, bàn tay của tượng Phật hình như được phóng đại vô hạn, muốn trấn áp Đường Tăng ở phía dưới.
- Chiêu này bần tăng cũng biết!
Đường Tăng quát lớn một tiếng, uy năng ý chí bạo phát, phía sau lưng hắn xuất hiện một cái bóng cực lớn, thình lình chính là bộ dáng của hắn với thân cao vạn trượng.
Đường Tăng đánh ra một chưởng, ảo ảnh phía sau lưng cũng xuất chưởng, bàn tay ảo ảnh giống như một mảnh thiên cực, ầm ầm nghiền ép đến, va chạm vào Như Lai Thần Chưởng của Như Lai Phật Tổ.
- Ầm ầm ầm...
Hai bàn tay khổng lồ gặp nhau ở trong hỗn độn, đẩy hỗn độn ra.
Ở đây thần quang phóng ra, uy năng mênh mông cuồn cuộn, uy năng hủy thiên diệt địa tàn sát bừa bãi, hư không hỗn độn đều chấn động.
- Ầm...
Âm thanh điếc tai nhức óc nổ vang ở trong hỗn độn, hai bàn tay khổng lồ chỉ vừa va chạm đã tách ra, lập tức ảo ảnh cực lớn đồng thời tản đi.
Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ cùng bị đẩy lui, hỗn độn nơi đặt chân nổ tung.
- Kim Thiền Tử, ngươi đã hết kỹ năng rồi sao? Không ngờ lấy trộm thần thông của bản tọa!
Như Lai Phật Tổ cười nhạo nói, âm thanh cuồn cuộn hóa thành sóng âm công kích tới.
- Đó là bởi vì bần tăng cảm thấy phải đối phó với ngươi căn bản không cần dùng thần thông của mình!
Đường Tăng cười lạnh nói.
- Nói khoác không biết ngượng!
Như Lai Phật Tổ hừ lạnh, lại ra tay lần nữa.
Đường Tăng lại đột nhiên thuấn di lập tức biến mất, sau một khắc hắn trực tiếp xuất hiện sau lưng Như Lai Phật Tổ, một chưởng đánh về phía sau lưng của hắn.
Như Lai Phật Tổ giống như có thể sớm biết trước, trong nháy mắt xoay người điểm một cái về phía lòng bàn tay của Đường Tăng.
Đường Tăng lại thuấn di xuất hiện ở một hướng khác, bàn tay lớn tức giận đánh vào cái đầu trọc của Như Lai Phật Tổ.
Bàn tay Như Lai Phật Tổ lật một lần nắm cổ tay của Đường Tăng, tay kia của Đường Tăng chợt hóa thành long trảo, chụp vào ngực của Như Lai Phật Tổ.
- Ngươi...
Sắc mặt của Như Lai Phật Tổ nhất thời đỏ lên, thẹn quá thành giận, đột nhiên đạp một cước ở bụng của Đường Tăng, tốc độ nhanh đến kinh người.
- Ầm...
Hỗn độn nổ tung, Đường Tăng trực tiếp bay ra không biết bao nhiêu dặm.
- Ha ha ha ha...
Đường Tăng tùy ý cười to:
- Như Lai, ngươi cũng biết xấu hổ sao?
- Ngươi đê tiện!
Như Lai Phật Tổ tức giận xấu hổ, hắn bây giờ là nữ nhi, Đường Tăng chụp vào ngực hắn, hắn theo bản năng lại nổi giận.
- Ha ha ha ha, Như Lai, ngươi quả nhiên vẫn vội vàng muốn gả cho nam nhân!
Đường Tăng cười to.
- Phật Nộ Kim Cương!