Chỉ có điều Đường Tăng vẫn chưa dừng lại, tiếp tục thuấn di chạy đi.
Mà sở dĩ vội vàng như vậy là bởi vì hắn biết, tuy rằng Như Lai Phật Tổ bị phong ấn lực lượng, nhưng đây chẳng qua là tạm thời mà thôi.
Lúc đó, Đường Tăng không đủ điểm kinh nghiệm, đổi phong ấn chỉ là tạm thời phong ấn lực lượng của Như Lai Phật Tổ, Đường Tăng nghĩ phong ấn lực lượng Như Lai Phật Tổ trong khoảng thời gian ngắn, sau đó trực tiếp trấn áp, thức tỉnh ý thức của Trư Cửu Muội lại, giết chết ý thức của Như Lai Phật Tổ.
Đáng tiếc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Như Lai Phật Tổ không ngờ có thể triệu hồi ra cánh cửa chạy trốn, điểm ấy nằm ngoài dự đoán của Đường Tăng.
Như Lai Phật Tổ tuyệt đối là một biến số, Đường Tăng không dám ở lại.
Theo thời gian trôi qua, loại phong ấn này sẽ từ từ tiêu tan.
Đến lúc đó lực lượng Như Lai Phật Tổ sẽ khôi phục lại, Đường Tăng căn bản không thời gian chậm rãi chờ, phải chủ động đuổi theo.
Chỉ có điều Đường Tăng cũng không biết Như Lai Phật Tổ ở nơi nào, chỉ có thể dựa theo ý chí cảm ứng, lần theo tung tích.
Đối với năng lực ý chí của mình, Đường Tăng vẫn tự tin, sau khi ý chí nâng cao tới trình độ nhất định, giống như nắm giữ năng lực biết trước.
Tuy rằng mức độ này kém xa so với tiên đoán trong truyền thuyết, dùng để truy tìm tung tích lại đủ rồi.
Lại một lần thuấn di, Đường Tăng đã đi tới sát biên giới Tam giới.
Bỗng nhiên Đường Tăng lại cảm ứng được trong dãy núi phía dưới có yêu quái làm loạn, một đám người phàm đang chật vật chạy trối chết, phía sau có mười mấy yêu quái đầu sói thân người đuổi theo, thậm chí có yêu quái còn cầm tay cụt chân đang gặm.
- Hừ!
Đường Tăng hừ lạnh một tiếng, uy năng ý chí trực tiếp nghiền ép xuống, hóa thành sấm sét ngập trời đánh xuống.
- Ầm ầm ầm...
Từng sấm sét chiếu sáng trong thiên địa, trực tiếp đánh những yêu quái truy sát phàm nhân thành cặn bã.
Những người phàm bị đuổi giết chấn động kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy được những yêu quái vốn hung tàn kia đã biến mất, chỉ có điện quang lưu lại, mỗi một người lập tức kích động quỳ xuống lạy.
- Là thần tiên đã cứu chúng ta...
- Nhanh dập đầu cho thiên thần...
Những người phàm bị đuổi giết kích động đến mức quỳ xuống, dáng vóc tiều tụy, cảm ơn hắn.
Mặt Đường Tăng không đổi sắc, không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào, trong đầu nghe hệ thống nêu lên điểm kinh nghiệm tăng thêm, cũng khó có thể khiến cho hắn xúc động.
Sau một khắc, Đường Tăng lại biến mất.
Đường Tăng truy tìm khí tức Như Lai Phật Tổ, lần lượt thuấn di đến sát biên giới Tam giới.
Sở dĩ hắn không tiến vào trong hỗn độn tìm tung tích, bởi vì ở trong hỗn độn tìm người quá khó khăn, Đường Tăng nghi ngờ Như Lai Phật Tổ có thể sẽ tiến vào Tam giới.
Bởi vì, Tây Thiên là sào huyệt của Như Lai Phật Tổ, nếu như Như Lai Phật Tổ muốn nhanh chóng khôi phục thực lực, đồng thời tăng lên tới trình độ đỉnh phong nhất, chắc hẳn chỉ có quay về Tây Thiên.
- Ầm ầm ầm...
Đường Tăng thuấn di một lần, lúc xuất hiện ở trong hư không, phát hiện trong dãy núi phía trước sấm chớp rền vang, tối tăm không có ánh mặt trời.
Ánh mắt Đường Tăng lập tức sáng lên, bởi vì hắn xuyên qua từng tầng lôi vân, nhìn thấy được sinh linh phía dưới.
Đó là một con Đại Hổ, toàn thân có ánh sáng màu đỏ như máu chớp hiện, giống như là nghiệp hỏa tội nghiệt bao phủ toàn thân.
Ánh sáng màu đỏ như máu không phải là năng lượng, mà là hiện tượng kỳ lạ phát sinh sau khi sát khí nồng đậm đến trình độ khủng bố.
Chỉ có sinh linh giết chóc vô tận, mới có loại hiện tượng này, có thể trưởng thành đến bước này, bình thường đều đạp trên thi thể của cường giả đi tới, trên con đường nhân sinh tuyệt đối là trăm vạn thi thể nằm sấp, máu chảy thành sông.
Mà lúc này, con Đại Hổ kia không ngờ đang độ kiếp, muốn chứng đạo thành tổ.
Chỗ này đã là sát biên giới Tam giới, tới gần khu vực hỗn độn, người bình thường khó có thể tới gần, cho nên cũng không tạo thành chấn động lớn.
- Ầm ầm ầm...
Nơi đó có huyết quang trùng thiên, đối đầu với sấm sét công kích.