Đường Tăng thật sự không xem Ngọc Đế thành chuyện gì to tát, trong mắt hắn, Ngọc Đế trừ địa vị cao một chút, thân phận đặc thù một chút, hắn cũng không có gì đặc thù.
Thân phận Ngọc Hoàng Đại Đế trong mắt Đường Tăng không có giá trị cao bằng mỹ nữ.
Về phần tiêu diệt Ngọc Đế sẽ tạo thành ảnh hưởng gì, hắn không nghĩ qua, cho dù có nghĩ tới, có lẽ Thiên đình sẽ tuyển cử ra một Ngọc Hoàng Đại Đế mới mà thôi.
- Còn có đám người Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn, bọn chúng truy sát ta tiến vào Khổ Hải, thật sự là quá đáng giận, bọn chúng tạo thành ảnh hưởng rất lớn lên tâm linh ngây thơ của ta.
- Nếu gặp được bọn chúng, cũng cùng nhau tiêu diệt.
Đường Tăng suy nghĩ trong lòng:
- Còn có Vương Mẫu...
- Trong Khổ Hải không có các lộ thần tiên Thiên đình cản trở, nếu không, lặng lẽ bắt Vương Mẫu tiến vào Tiên giới tùy thân, kim ốc tàng kiều?
Nghĩ tới đây, Đường Tăng động tâm.
Nhưng chẳng biết tại sao, hắn lại có chút không đành lòng, cảm giác như vậy quá tàn nhẫn, dầu gì Vương Mẫu cũng là nữ chủ của Thiên đình, hơn nữa ngày thường vô cùng xinh đẹp, nếu như đưa cho hắn làm lão bà, tuy hắn thoải mái nhưng Vương Mẫu nhất định sẽ rất thống khổ.
- Ai, bần tăng quá lương thiện, xem ra chỉ có thể tiêu diệt Ngọc Đế trước, bần tăng thật sự không thể làm chuyện cưỡng đoạt dân nữ.
Đường Tăng cảm khái, cảm giác mình thực không thích hợp làm người xấu, khó trách Nữ Oa nương nương an bài chính mình lấy kinh, thì ra là do mình quá lương thiện.
- Ân? Cảm ứng được, vương hậu Chu Tử quốc đang ở phía trước.
Bỗng nhiên sắc mặt Đường Tăng vui vẻ, men theo ý chí cảm ứng, cảm thấy khí tức trên yếm cách nơi này không xa.
Ngay sau đó hắn vội vàng thuấn di nhanh hơn.
Không bao lâu, hắn đã xuất hiện trước mặt đám người, đó là đám người mặc quần áo màu xám thống nhất, số lượng tối thiểu mấy trăm người.
Làm cho Đường Tăng ngạc nhiên là, Lăng Vân kiếm tiên và mấy Đạo Tổ Côn Luân tiên môn cũng có mặt tại đây.
- Tất cả rất tốt, vừa vặn giết mấy Đạo Tổ an ủi.
Đường Tăng mừng rỡ nói ra, hắn có cảm giác mình không bắt Vương Mẫu kim ốc tàng kiều là tổn thất lớn lao, cho nên hắn muốn chút tiền an ủi.
Cùng lúc đó, trên mặt biển phía trước, người của Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn nhân đang chạy đi, tốc độ cũng không nhanh.
Tốc độ chạy đi của những người này tương đương với người bình thường tập chạy bộ, bởi vì một ít người chỉ có tu vi Huyền Tiên cảnh, tại sau khi mất đi pháp lực, cường độ thân thể chỉ sánh bằng cấp 7 mà thôi.
Trừ mấy Đạo Tổ và một số ít Tiên Đế ra, thân thể những người còn lại không mạnh hơn phàm nhân bao nhiêu.
Trong Khổ Hải có vô số quái ngư đã chết đi hơn ba năm, một ít yêu thú nhỏ yếu đã thối rửa, từ đó thường xuyên ngửi được mùi thối trên mặt biển.
Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn có tới mấy ngàn người, nhưng trước khi gặp được quá nhiều hải thú nên thương vong thảm trọng, chín thành người tu vi Huyền Tiên đều bị hải thú ăn thịt, cũng vẫn lạc vài Tiên Đế.
Khá tốt không biết sau đó như thế nào, vô số hải thú tử vong toàn bộ, lúc này mới giải trừ nguy cơ của hai thế lực lớn.
Đáng nhắc tới là, tất cả người tới đều là nam nhân, trong đội ngũ chỉ có một nữ nhân, nữ nhân này ăn mặc đẹp đẽ quý giá, bộ dạng vẫn còn thùy mị, nàng đang bị Lăng Vân kiếm tiên mang theo chạy đi.
Nữ nhân này chính là vương hậu của Chu Tử quốc, lúc này vẻ mặt nàng mệt mỏi và đầy tuyệt vọng, nàng không ôm hi vọng quay về Chu Tử quốc, bởi vì nàng đã nhìn thấy đám người này cường đại, quả thật còn mạnh hơn hải thú không biết bao nhiêu lần.
- Đường Tam Tạng đáng chết kia, rốt cuộc hắn đang ở nơi nào? Đã qua ba năm rồi, tại sao không thấy bóng dáng của hắn, chẳng lẽ hắn đã chết trong Khổ Hải?
Một Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn nói ra.
- Tìm thêm một thời gian nữa, không xác nhận Đường Tam Tạng đã chết, nội tâm bần đạo khó an tâm.
Một Đạo Tổ khác nói ra.
- Lăng Vân đạo hữu, ý của ngươi thế nào?
Đạo Tổ vừa nói hỏi thăm, nhìn về phía Lăng Vân kiếm tiên.