Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 969: Chương 969: Khủng hoảng núi lửa. (1)




Thình thịch....

Ném hai kẻ nửa sống nửa chết tới trước mặt nam sinh kia, vung tay một cái, lập tức hơn mười thi thể xuất hiện, vài chục khẩu súng ngắn và hay khẩu súng bắn tỉa rơi xuống mặt đất.

Đường Tăng nhìn nam sinh đang hoảng sợ, cười giễu cợt nói:

- Đây chính là sức mạnh của chúng mày?

- Ô ô...

Nam sinh kia muốn rống giận, nhưng cằm đã bị gãy mà không thể phát ra tiếng được.

- Không ngờ bần tăng còn chưa có ý định ra tay với Nhật Bản thì người Nhật đã ngu xuẩn ra tay trước, chắc hẳn quốc gia khác cũng không sai biệt lắm nhỉ, quả nhiên không phải cùng tộc tất có dị tâm!

Đường Tăng cười hờ hững, sau đó khoanh tay trước ngực đứng ở đó không di chuyển, giống như cả người đã mọc rễ vậy.

Nam sinh kia kinh sợ, lần này bọn họ biết được cục Tiến Hóa Trung Hoa muốn tiến hành một bước tiến hóa, vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chờ tất cả mọi người bắt đầu tu luyện sẽ đột ngột ra tay, chủ yếu là cướp đoạt bí kíp tiến hóa, sau đó mới là giết người.

Vì kế hoạch lần này mà bọn họ thậm chí đã quyết định hi sinh mấy người, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.

Nhưng lại không ngờ rằng kế hoạch mà bọn họ chuẩn bị đầy đủ đều bị phá hư cả, đối phương thậm chí còn không có một người nào bị thương.

Người đàn ông này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy? Chẳng lẽ hắn đã tiến hóa đến trình độ cực cao rồi sao?

Điều này sao có thể? Tiến Hóa Giả trong nước cũng vừa mới tiến tới bước đầu tiên thôi mà?! Nam sinh vô cùng hoảng sợ.

Đường Tăng đứng như vậy ba tiếng đồng hồ liền, trong quá trình này cũng có người tới gần sân vận động, nhưng đều bị hắn dùng Chướng Nhãn Pháp chặn hết bóng dáng của sát thủ Nhật Bản.

Những người ở gần đó cũng nhìn ra đám người mặc áo gió đang tu luyện, không dám quấy rầy, chỉ có thể tò mò nhìn từ xa mà thôi.

Trong khoảng thời gian đám Bạch Lộc được Đường Tăng chỉ điểm tu luyện, phủ thị chính thành phố Kinh Nam đã xuất động toàn quân di chuyển tất cả những học sinh bình thường ở đại học Kinh Nam đến trường học khác, lại chuyển những người có thiên phú ở bên ngoài tới trường đại học Kinh Nam.

Cuối cùng đến khoảng 12 giờ, Bạch Lộc tỉnh lại đầu tiên, ngay sau đó những người khác cũng lần lượt tỉnh.

- Phó Cục trưởng.

Bạch Lộc đi về phía Đường Tăng cung kính nói, lần này thái độ của cô đã tự hạ thấp hơn rất nhiều, rốt cuộc đã biết được sự lợi hại của Đường Tăng là gì.

- Ồ... đây là...

Đột nhiên Bạch Lộc nhìn thấy rất nhiều thi thể và súng ống, sắc mặt ngay tức khắc thay đổi.

- Lão đại, đây là... người Nhật?

Tần Khôn tức giận nói.

- Người Nhật, còn có ba nhân chứng sống, một trong số đó hẳn là sinh viên đại học ở đây, tự mấy cậu nhìn rồi bàn đi.

Đường Tăng giải phóng Chướng Nhãn Pháp nói.

- Phó Cục yên tâm.

Bạch Lộc vẫn còn sợ hãi trong lòng

Nhật Bản đáng chết, thật âm hiểm, lần này đã phiền Phó Cục rồi, nếu không chúng tôi nhất định đã bị đánh lén.

Những người mặc áo gió kia lần lượt tỉnh lại cũng hoảng sợ, đồng thời cảm kích nhìn Đường Tăng, trong lòng biết nếu không nhờ Đường Tăng ra tay thì bọn họ sợ là lành ít dữ nhiều.

Tất cả mọi người đều thay đổi ánh mắt nhìn Đường Tăng, không còn là ánh mắt chỉ nghe quân lệnh như trước nữa, mà là cảm kích, đồng thời cũng càng kính nể thực lực của Đường Tăng hơn.

Bọn họ vốn là quân nhân, quân nhân luôn kính trọng cường giả.

Lúc này trên đỉnh đầu lại có hai con chim lớn bay qua, mặc dù không lớn như con trước đó, nhưng cũng đã to lớn hơn chim ưng bình thường không ít.

- Còn nữa, nói với Đàm Quốc An một tiếng, phái mấy đội quân tới thành phố Kinh Nam, sợ là sắp có biến rồi.

Đường Tăng liếc nhìn con chim lớn trên đỉnh đầu, nói thêm.

Bạch Lộc biến sắc:

- Phó Cục trưởng đã phát hiện ra điều gì rồi sao?

- Nhiều lời vô ích, nếu tin tôi thì phải đóng quân ở phía Tây ngoại ô thành phố Kinh Nam, chuẩn bị nhiều đạn dược vào.

Đường Tăng nói.

- Tôi nhất định sẽ báo lên bên trên.

Bạch Lộc vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng không cho là đúng, chuẩn bị nhiều đạn dược, chẳng lẽ sắp có chiến tranh?

Hiện giờ mặc dù Trái Đất đang khôi phục, nhân loại đang tiến vào giai đoạn khai phá mới, nhưng không phải còn cách chiến tranh khá xa hay sao?

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Bạch Lộc cũng không dám tự ý quyết định, chỉ có thể nói lại lời của Đường Tăng cho Đàm Quốc An nghe.

...

- Đường Tăng kia nói như vậy thật sao?

Thủ trưởng số 1 nghe xong lời Đàm Quốc An báo lại liền hiếu kỳ nói:

- Thành phố Kinh Nam có dị trạng gì sao?

Đàm Quốc An suy nghĩ một chút rồi nói:

- Hai ngày nay xác thực có một số tình huống đặc biệt, đầu tiên là rất nhiều loài chim và thú vật di chuyển từ phía Tây sang phía Đông thành phố Kinh Nam, tối hôm qua bên trong bến xe thành phố Kinh Nam có một số lượng lớn thực vật sinh trưởng điên cuồng. Đúng rồi, hôm nay khi Đường Tăng truyền thụ công pháp thì bị người Nhật tấn công, nhưng Đường Tăng một mình chặn lại, cũng đánh chết 15 kẻ tập kích, còn 3 nhân chứng sống, đã moi ra một chút tin tức rồi ạ.

- Đám Nhật Bản này thật sự ngày càng khoa trương rồi.

Thủ trưởng số 2 cười nhạt:

- Chuyện này tạm thời cứ để kệ đi đã, trước tiên tăng cường quản lý khống chế Tiến Hóa Giả, ngoài ra chiếu theo lời Đường Tăng nói, gia tăng chút nhân thủ đóng quân ở ngoại ô phía Tây thành phố Kinh Nam, bất kể có chuyện hay không thì để cho hắn chút mặt mũi cũng không mất mát gì.

- Quốc An biết nên làm thế nào.

Đàm Quốc An cung kính nói, giá trị mà Đường Tăng biểu hiện ra quá mức siêu việt vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ, lần truyền công pháp gần đây cũng đã khiến bọn họ phải giật mình rồi.

Bản công pháp này bên trên đã có rất nhiều người bắt đầu thử, nhưng trước mắt xác suất thành công chỉ có bốn phần, rất nhiều người không tiến nhập được trạng thái.

Nhưng Đường Tăng chỉ đơn giản truyền phương pháp tu luyện bằng miệng đã khiến toàn bộ hơn một ngàn người tiến nhập trạng thái tu luyện, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.