Kể từ đó, Đường Tăng phát hiện, Nghiệp Hỏa sâu trong linh hồn quả nhiên yếu ớt một chút, nhưng vẫn bất diệt, không ngừng sinh sôi, đối kháng ý chí của hắn.
Thấy thật có hiệu quả, Đường Tăng lập tức vui mừng, tiếp tục thôi miên mình, để tiềm thức thực hiện mệnh lệnh cho ý chí.
Ý chí là một loại đồ vật rất thần kỳ, ngay cả Đường Tăng bây giờ cũng khó có thể chân chính lý giải.
Bên ngoài, Tôn Ngộ Không nghe được thanh âm của Đường Tăng, vội vàng đi tới ngoài phòng, chăm chú hộ pháp.
Đồng thời, Tôn Ngộ Không kinh ngạc phát hiện, từng đạo khí tức cực nóng từ trong phòng bay ra.
Loại cực nóng kia, sẽ không để thân thể phát nhiệt, mà là để cho người ta cảm giác linh hồn khô nóng, vô ý thức nóng nảy, sinh ra tâm tình bất an.
- Đây là...
Con ngươi của Tôn Ngộ Không đảo một vòng, rất nhanh liền nghĩ tới điều gì:
- Khí tức của Nghiệp Hỏa! !
Bất quá biểu lộ của Tôn Ngộ Không lại có chút cổ quái, bởi vì hắn phát hiện, những Nghiệp Hỏa này tựa hồ đang từ trong cơ thể Đường Tăng toát ra, sau đó biến mất, giống như bị dời đi.
Cùng lúc đó, trong Hỗn Độn vô tận, Nữ Oa Nương Nương nhíu mày, trên người bỗng nhiên phát ra bạch quang, chôn vùi vô số hồng quang trống rỗng xuất hiện ở trước mắt.
- Đường Tam Tạng này, lại náo ra phiền phức gì đây?
Nữ Oa Nương Nương nhíu mày, vội vàng lấy ra một pháp bảo, nhìn trộm Tam giới.
Rất nhanh, Nữ Oa Nương Nương liền biết nguyên nhân, lập tức lảo đảo, kém chút đặt mông ngồi xuống đất.
- Đường Tam Tạng này...
Ngực Nữ Oa Nương Nương chập trùng, có chút tức giận, nàng đã biết, Đường Tăng không biết dùng phương thức gì tru diệt ức vạn sinh linh, dẫn đến Nghiệp Hỏa gia thân, nghiệp chướng nặng nề.
Mà làm cho Nữ Oa Nương Nương tức giận nhất là, Đường Tăng cũng không biết dùng biện pháp gì, vậy mà chuyển dời một nửa Nghiệp Hỏa đến kinh trên người bọn hắn.
- Gia hỏa này, tự mình gây họa, vậy mà để chúng ta gánh, thực sự là... Ghê tởm!
Nữ Oa Nương Nương cắn răng, lần thứ nhất cảm thấy Đường Tăng có chút quá mức, rất có loại cảm giác cùng Ngọc Đế đồng bệnh tương liên.
Mà lúc này, ở chỗ sâu trong Hỗn Độn vô tận, còn có mấy tồn tại cũng bị Nghiệp Hỏa quấy rối.
Trong Hỗn Độn thỉnh thoảng truyền ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, có người tựa hồ đang bế quan, bị đánh thức, cực kỳ tức giận.
Trong đó có Hồng Quân, hắn đang bế quan, xung kích Thiên tôn cấp, lại không nghĩ tới đột nhiên chạy đến một đoàn Nghiệp Hỏa to lớn, kém chút làm cho hắn tẩu hỏa nhập ma.
- Cái hỗn trướng này, sớm muộn gì cũng tìm ngươi tính sổ sách!
Hồng Quân tức giận đến phát run, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có thể chịu đựng, bởi vì hành trình thỉnh kinh còn chưa đi xong.
...
Không biết thời gian qua bao lâu, Đường Tăng một mực luyện hóa Nghiệp Hỏa, hắn có chút ngạc nhiên phát hiện, dùng ý chí chống cự cùng luyện hóa những Nghiệp Hỏa này, vậy mà có thể để cho ý chí tăng trưởng.
Nếu như có thể luyện hóa toàn bộ Nghiệp Hỏa, ý chí của hắn rất có thể trực tiếp lên cao một điểm.
Nghĩ đến nơi này, Đường Tăng càng cố gắng, ý chí hóa thành cối xay, đi ma diệt hỏa diễm từ không sinh có kia.
Thời gian không ngừng trôi qua, Đường Tăng cảm giác ý thức tựa hồ có nguy hiểm trầm luân, hắn vội vàng bảo vệ chặt linh đài.
Rất lâu, thời điểm Đường Tăng tỉnh lại lần nữa, hắn phát hiện mình đã không còn ở trên tàu.
Chung quanh là cung điện san sát, gạch vàng ngói xanh, tráng lệ, tiên khí lượn lờ, khí phách hùng hồn.
Trước mắt trở nên hoảng hốt, Đường Tăng phát hiện cảnh tượng trước mắt giống như có chút quen thuộc, nơi này vàng son lộng lẫy, trước bàn đang ngồi một người, người kia khí tức cao quý, để cho người ta nhịn không được thần phục.
- Ngọc Đế?
Đường Tăng sững sờ:
- Sao ta lại nhìn thấy Ngọc Đế? Không phải ta đang luyện hóa Nghiệp Hỏa sao?
- Chẳng lẽ là ảo giác? Hoặc nói là huyễn cảnh?
Đường Tăng nhíu mày.
Đồng thời hắn phát hiện, Ngọc Đế giống như không nhìn thấy hắn, rất quỷ dị.
- Bệ hạ...
Bỗng nhiên một âm thanh la lên từ bên ngoài truyền đến, không bao lâu liền nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh thở phì phò chạy vào.
- Bệ hạ, tìm được, tìm được...
Thái Bạch Kim Tinh hét lớn.
- Tìm được? Bảy nữ nhi của trẫm ở đâu?
Ngọc Đế vội vàng đứng lên, một tay kéo Thái Bạch Kim Tinh đến, vội vàng hỏi.
- Không phải chuyện này...