- Ngươi dám...
Dương Tiễn đầu tiên là kinh ngạc, Đường Tăng vậy mà thành chưởng môn phu nhân của Côn Luân tiên môn, nhưng nghe Đường Tăng nói muốn làm muội muội của hắn, lập tức truyền âm gầm thét.
- Ngươi dám bần tăng liền dám, hơn nữa muội muội Dương Thiền của ngươi chắc chắn sẽ không cự tuyệt bần tăng, chẳng lẽ ngươi không có chú ý nàng đối với bần tăng đã có chút ý tứ sao?
Đường Tăng nói.
- Ngươi...
Nhị Lang Thần giận dữ.
- Ngươi qua đây!
Đường Tăng trực tiếp kéo Dương Tiễn qua, ngăn cách thanh âm, chít chít lẩm bẩm nói nửa ngày.
Trong cung điện chỉ còn lại Thái Bạch Kim Tinh cùng Lăng Vân Kiếm Tiên mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Nửa ngày sau, Trần Diên Nhi cùng Dương Tiễn trở lại trong cung điện, vẻ mặt Trần Diên Nhi ôn hòa tươi cười, mà Dương Tiễn thì mặt mũi tràn đầy cổ quái.
- Thái Bạch thượng tiên, Lăng Vân đại ca, để các ngươi đợi lâu.
Trần Diên Nhi áy náy cười một tiếng, ôn nhu nói, đồng thời còn liếc mắt đưa tình Thái Bạch Kim Tinh cùng Lăng Vân Kiếm Tiên.
Toàn thân Nhị Lang Thần Dương Tiễn lập tức nổi da gà.
- Không lâu không lâu, Hoắc phu nhân quá khách khí.
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng hành lễ, ở Côn Luân tiên môn, thân phận của Trần Diên Nhi tựa như Vương Mẫu nương nương của Thiên Đình, cho nên Thái Bạch Kim Tinh cũng không dám quá làm càn.
- Diên Nhi không cần khách khí như thế.
Lăng Vân Kiếm Tiên cũng mỉm cười nói, mặc dù Trần Diên Nhi vứt mị nhãn với Thái Bạch Kim Tinh để hắn có chút không cao hứng, nhưng tâm tình vẫn không tệ, bởi vì đây là lần thứ nhất Trần Diên Nhi cười với hắn.
- Không biết lần này Thái Bạch thượng tiên tới Côn Luân ta, là có chuyện gì a?
Trần Diên Nhi tự mình rót một chén trà cho Thái Bạch Kim Tinh cùng Lăng Vân Kiếm Tiên, hỏi.
- Là như vậy, Vương Mẫu nương nương tấn cấp Đạo Tổ cảnh, chuẩn bị tổ chức Bàn Đào thịnh hội, mời các đạo hữu Côn Luân tới thưởng thức Bàn Đào.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
- Vương Mẫu tấn cấp Đạo Tổ rồi?
Trần Diên Nhi kinh ngạc.
- Việc này bản tọa nghe nói, đúng là như thế.
Lăng Vân Kiếm Tiên gật đầu:
- Chắc hẳn hiệu quả của Bàn Đào cũng sẽ bởi vì Vương Mẫu đột phá mà tăng nhiều, bản tọa cũng sẽ đi xem một chút.
- Rất tốt rất tốt, Thiên Đình cùng Thục Sơn kiếm môn hữu nghị vĩnh tồn.
Thái Bạch Kim Tinh cười nói.
- Vậy Côn Luân thì sao?
Trần Diên Nhi hỏi.
- Cũng cũng thế.
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng trả lời:
- A đúng, trên thực tế lần này lão hủ tới, còn có một chuyện.
- Thái Bạch thượng tiên mời nói.
Trần Diên Nhi vừa nói chuyện vừa vứt mị nhãn.
Nhị Lang Thần rất muốn nôn, hòa thượng khốn kiếp này có thể đừng ác tâm như vậy hay không?
Hành vi của Trần Diên Nhi, để Lăng Vân Kiếm Tiên cực kỳ khó chịu, bất quá hắn lại không có trách Trần Diên Nhi, mà trút phẫn nộ trong lòng lên người Thái Bạch Kim Tinh, đôi mắt trừng Thái Bạch Kim Tinh, để Thái Bạch Kim Tinh cảm thấy không ổn.
- Khục, là như vậy, nghe nói các ngươi bắt được Đường Tam Tạng?
Thái Bạch Kim Tinh hỏi.
- Là có chuyện này.
Trần Diên Nhi liếc mắt đưa tình, kiều mị nói:
- Hẳn là Thái Bạch thượng tiên đến cầu tình thay Đường Tam Tạng?
Nhị Lang Thần ở bên cạnh thật muốn nôn, rất muốn xông qua hành hung Đường Tăng một trận, ngươi đoạt xá thân thể một nữ nhân, lại còn dùng cái này đi câu dẫn người?
- Hoắc phu nhân nói gì vậy chứ, Đường Tam Tạng kia nhiều lần đối nghịch Thiên Đình ta...
Thái Bạch Kim Tinh nói đến nơi này, bỗng nhiên nhìn thấy Nhị Lang Thần dùng sức nháy mắt, nghi ngờ nói:
- Dương Tiễn, ánh mắt ngươi sao vậy?
- Không có việc gì!
Nhị Lang Thần không tiện tức giận nói.
- Không có việc gì liền tốt.
Thái Bạch Kim Tinh tiếp tục nhìn Hoắc phu nhân nói:
- Đường Tam Tạng kia trừng phạt đúng tội...
Thái Bạch Kim Tinh lại nhìn thấy Nhị Lang Thần nháy mắt, khó hiểu nói:
- Dương Tiễn, con mắt của ngươi có phải không thoải mái hay không?