Ta không thoải mái muội muội ngươi! Dương Tiễn rất muốn đánh lão gia hỏa chết tiệt này, trừng hắn một cái.
- Đường Tam Tạng trừng phạt đúng tội như thế nào?
Trần Diên Nhi cũng không vứt mị nhãn, nghi hoặc hỏi.
- Hoắc phu nhân là không biết, Đường Tam Tạng quá phách lối, đại náo Thiên Đình, đắc tội Ngọc Đế, càng khinh nhờn Vương Mẫu...
Thái Bạch Kim Tinh không có chú ý tới thần sắc của Trần Diên Nhi càng ngày càng bất thiện, tiếp tục nói:
- Đường Tam Tạng làm việc không kiêng nể gì cả, không để bất luận kẻ nào vào mắt, ngay cả Vương Mẫu cũng dám khinh nhờn, bây giờ bị Côn Luân của các ngươi bắt, cũng là trừng phạt đúng tội, Ngọc Đế nói, chuyện này lão nhân gia ông ta sẽ không quản.
Đây là muốn biểu thị thái độ của Thiên đình, nói sẽ không bởi vì sự tình của Đường Tam Tạng mà quyết liệt với Côn Luân tiên môn, thậm chí còn có thể tăng thêm hữu nghị.
Xong!
Nhị Lang Thần thở dài: Thái Bạch, bản chân quân không cứu được ngươi, tự giải quyết cho tốt a!
- A, nguyên lai là sự tình này a, dễ nói, dễ nói.
Trần Diên Nhi kiều mị cười một tiếng, bỗng nhiên lật tay lấy ra một bầu rượu, tự mình đổ đầy cho Thái Bạch Kim Tinh:
- Đây là Côn Luân thánh quả trên Côn Lôn sơn ủ chế thánh tửu, mời Thái Bạch thượng tiên nếm thử.
- Thánh tửu?
Ánh mắt của Thái Bạch Kim Tinh lập tức sáng lên:
- Vật này quá quý giá a.
Nói thì nói như vậy, nhưng tay hắn lại không chậm, kích động bưng lên.
- Khục.
Nhị Lang Thần nhịn không được ho một tiếng, nhưng Thái Bạch Kim Tinh giống như không nghe thấy.
- Thái Bạch thượng tiên không cần khách khí như vậy, đây là nên phải, tình nghĩa của Côn Luân tiên môn ta cùng Thiên Đình mãi mãi trường tồn.
Trần Diên Nhi cười nói.
- Vậy ta từ chối thì bất kính.
Thái Bạch Kim Tinh vui vẻ nói, uống một hớp thánh tửu, chỉ cảm giác toàn thân thư sướng, hơn nữa toàn thân phát nhiệt, cảm giác thật sự là rất thư thái.
- Rượu ngon, rượu ngon...
Thái Bạch Kim Tinh hưng phấn nói.
Lăng Vân Kiếm Tiên rất không cao hứng, Diên Nhi chỉ chiêu đãi lão đầu chết tiệt kia, vậy mà không nhìn hắn, hiện tại lại trông thấy Diên Nhi lấy ra thánh tửu trân quý nhất chiêu đãi đối phương, phẫn nộ trong lòng hắn cơ hồ muốn hóa thành thực chất.
- Thái Bạch thượng tiên, cảm giác rượu này như thế nào?
Trần Diên Nhi kiều mị hỏi.
- Tốt, cực kỳ tốt, hiện tại ta cảm giác toàn thân phát nhiệt...
Thái Bạch Kim Tinh hưng phấn nói, bỗng nhiên hắn cảm giác Hoắc phu nhân trước mắt quá đẹp, toàn thân đều là quang mang, theo bản năng đưa tay qua muốn sờ mặt Hoắc phu nhân:
- Hoắc phu nhân, ngươi thật sự là quá đẹp...
- Oanh...
Lăng Vân Kiếm Tiên triệt để bạo phát, bỗng nhiên bạo khởi, một cước đạp lên ngực Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh bay ra ngoài, kém chút bị một cước đạp chết.
Nhị Lang Thần vội vàng xuất thủ, ngăn cản Lăng Vân Kiếm Tiên:
- Ngươi muốn khai chiến với Thiên Đình sao?
- Lăn, nếu không bản tọa bổ ngươi!
Lăng Vân Kiếm Tiên cơ hồ đã mất lý trí, nữ nhân mình yêu nhất lại bị một lão đầu đùa giỡn, hắn triệt để bạo phát rồi.
- Đúng, Lăng Vân đại ca, bổ ba con mắt này, còn có lão đầu khốn kiếp kia, vậy mà dám đùa giỡn người ta.
Vẻ mặt Trần Diên Nhi ủy khuất nói.
Nhị Lang Thần kinh ngạc.
- Diên Nhi yên tâm!
Lăng Vân Kiếm Tiên cực kỳ hăng hái, pháp lực ngập trời dâng lên, đánh nhau với Nhị Lang Thần.
- Oanh...
Nơi này bị đánh nát, cung điện to lớn chia năm xẻ bảy.
Lăng Vân Kiếm Tiên tay không oanh kích Nhị Lang Thần, uy năng hạo đãng, mỗi một chưởng đều mang theo uy lực kinh thiên động địa.
Nhưng Nhị Lang Thần cũng không phải ăn chay, vậy mà có thể cùng Đạo Tổ cảnh Lăng Vân Kiếm Tiên va chạm mạnh mẽ không rơi vào thế hạ phong, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao không ngừng oanh kích.
- Khanh!
Lăng Vân Kiếm Tiên bị đánh bay ra ngoài, phẫn nộ chập ngón tay làm kiếm điểm ra, bản mệnh Tiên Kiếm bắn về phía Nhị Lang Thần.
Nhị Lang Thần vội vàng triệt thoái ra sau, đánh Tiên Kiếm bay ra ngoài, nhưng rất nhanh Tiên Kiếm kia lại phóng tới, làm cho hắn tay bận chân loạn.
Lăng Vân Kiếm Tiên ít nhất là Đạo Tổ cấp 63, hơn nữa còn là Kiếm Tiên lực công kích kinh người, thực lực cường đại.
Mà Nhị Lang Thần vẫn chỉ là trước đây không lâu sờ đến cánh cửa nửa bước Đạo Tổ, rất nhanh liền rơi vào hạ phong.
- Đáng chết, Đường Tam Tạng, không sai biệt lắm đã đủ rồi, tin bản Chân Quân vạch trần ngươi hay không!
Nhị Lang Thần phẫn nộ truyền âm cho Đường Tăng.