Loại virus này cũng là hoán đổi từ trong hệ thống, cùng loại Virus sinh hóa, nhưng sẽ không tạo thành Zombie, mà trực tiếp hạ độc chết sinh linh.
Máu tươi của sinh linh là vật truyền nhiễm, mà nơi này là biển cả, nước biển cũng sẽ trở thành vật truyền nhiễm, tốc độ truyền nhiễm thật nhanh.
Không đợi đám người Tôn Ngộ Không đặt câu hỏi, Đường Tăng trực tiếp vặn nắp bình ra, ném cái bình ra ngoài.
Cái bình còn ở giữa không trung, Đường Tăng liền cong ngón búng ra, một đạo kình khí kích xạ.
- Ba!
Trong nháy mắt cái bình nổ nát vụn, chất lỏng tinh hồng nổ tung, vẩy xuống trong biển.
Mơ hồ trong lúc đó, đám người Tôn Ngộ Không ngửi thấy được mùi thơm quỷ dị.
- Ào ào...
Bỗng nhiên nước biển phía dưới lăn lộn, lúc này có mấy quái ngư dài vài chục mét tranh đoạt chất lỏng màu đỏ như máu, thậm chí còn cắn xé nhau.
Nhưng không lâu lắm, những quái ngư này lật bụng, phiêu phù ở trên mặt biển, chết rồi.
Sau đó, từng hải ngư to lớn lao ra mặt biển, chia ăn những hải ngư chết đi kia, nhưng ăn không lâu, lập tức mất mạng.
Mùi huyết tinh nhanh chóng lan tràn, từng con quái ngư từ đáy biển xuất hiện, sau đó lật bụng nằm ngay đơ, thi thể từng con quái ngư nổi lên.
Ngắn ngủi không đến mười phút, liền có mấy trăm con quái ngư mất mạng, hơn nữa cái tốc độ này còn đang tăng tốc.
Đám người Tôn Ngộ Không trợn mắt hốc mồm, chỉ thấy bốn phương tám hướng, từng con quái ngư trở nên điên cuồng, sau đó toàn bộ nằm ngay đơ.
Thuyền vẫn tiến lên, nhưng tốc độ tiến lên còn không bằng tốc độ những quái ngư kia chết.
Không quá nửa giờ, liền có mảng lớn mảng lớn quái ngư chết đi, toàn bộ nổi ở trên mặt biển.
Vùng biển này giống như sôi trào, vô số quái ngư trở nên điên cuồng, nhưng không lâu lắm toàn bộ chết đi, loại tình huống này đang nhanh chóng lan tràn, phàm là quái ngư tiếp xúc đến máu tươi của những con cá chết, toàn bộ trở nên điên cuồng, sau đó chết.
Sau một tiếng, những nơi thuyền máy đi qua, liếc nhìn lại, trên mặt biển đã bị thi thể quái ngư to lớn lấp đầy, tựa như biến thành hải dương thi thể cá chết.
- Cái này... Quá nhanh đi?
- Thật khủng khiếp...
- Virus... Thật lợi hại...
Đám người Ngưu Ma Vương sợ ngây người, không dám tin, Đường Tăng lấy ra một cái bình nhỏ như vậy, vậy mà độc chết nhiều cá như thế?
Kia rốt cuộc là chất độc gì?
Bọn hắn đương nhiên không có khả năng lý giải, virus không là độc bình thường, thậm chí không thể xưng là độc, đó là một loại vũ khí sinh hóa, có tính truyền nhiễm, một truyền mười mười truyền trăm, trăm truyền vạn, vạn truyền trăm vạn.
Cứ như vậy truyền xuống, chỉ sợ sinh linh trong Khổ Hải đều sẽ chết hết.
Chiêu này của Đường Tăng, thật có thể nói là phát rồ, vì đi đường, vậy mà độc chết toàn bộ sinh linh trong Khổ Hải.
Thời điểm trời vừa sáng, bên bờ mà đám người Đường Tăng xuất phát, cũng đã toát ra vô số thi thể cá chết.
- Mau nhìn...
- Chết hết, xảy ra chuyện gì?
- Nhiều cá chết như vậy...
- Vì sao những quái ngư kia chết?
Bên bờ, Thiên Binh Thiên Tướng cùng các Thần Tiên rung động, không dám tin.
Ngay cả Thái Thượng Lão Quân thấy cảnh này cũng lảo đảo, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.
- Đây là có chuyện gì? Xảy ra chuyện gì rồi?
Thái Thượng Lão Quân rung động, vội vàng dò xét nguyên nhân, hắn nắm thi thể một con cá chết xem xét, rất nhanh liền phát hiện nguyên nhân cái chết của quái ngư, lại kết cấu thân thể sụp đổ.
Đây thật ra là gen sụp đổ, nhưng ở trong lý giải Thần Tiên, là căn cơ phá diệt, bản nguyên hư thối, bị vỡ nát.
- Cái này... Tử vong nhiều như thế...
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Là ai phát rồ như thế?
Thái Thượng Lão Quân rung động, chưa bao giờ thấy qua loại chuyện này.
Nếu thiên tai còn tốt, nếu là nhân họa...
- Nếu là nhân họa, người kia... chỉ sợ sẽ nhiễm Nghiệp Hỏa vô tận a...
Thái Thượng Lão Quân run rẩy, bởi vì hắn phát hiện, càng ngày càng nhiều quái ngư từ đáy biển trồi lên, triệt để lấp đầy Khổ Hải, ngay cả địa phương đặt chân cũng không có.
Hoặc là nói, bây giờ muốn vượt biển, căn bản không cần đi thuyền, trực tiếp đạp lên thi thể những quái ngư này là được rồi.
...
Thuyền tiếp tục đi tới, bất quá tốc độ chậm không ít, bởi vì phải phá tan thi thể quái ngư, không thể không giảm bớt tốc độ.
Trên thuyền, Đường Tăng nguyên bản tràn đầy phấn khởi nhìn thi thể quái ngư xuất hiện, bỗng nhiên cảm giác tâm phiền khí táo, trong lòng có loại bất an không hiểu, cảm giác cực kỳ bực bội.
Bất quá rất nhanh ý chí của hắn bộc phát, chôn vùi loại cảm giác buồn bực kia.
Mặc dù chôn vùi cảm giác buồn bực, nhưng Đường Tăng vẫn thấy toàn thân không thoải mái, thậm chí sâu trong linh hồn ẩn ẩn tim đập nhanh.
- Chuyện gì xảy ra?
Đường Tăng nhíu mày, sau đó tiến vào trong khoang thuyền, tìm địa phương khoanh chân ngồi xuống, quan sát tình huống trong cơ thể.
Không bao lâu, hắn liền phát hiện, sâu trong linh hồn, vậy mà chẳng biết lúc nào xuất hiện một ngọn lửa.
Ngọn lửa kia hư vô mờ mịt, không có căn nguyên, lại sẽ không dập tắt, muốn nung khô linh hồn của hắn, lại bị ý chí cường hãn của hắn áp chế.
- Hệ thống, trong linh hồn của ta, tại sao lại có ngọn lửa này?
Đường Tăng nghi ngờ nói.
- Đây là Nghiệp Hỏa.
Hệ thống nói.
- Nghiệp Hỏa?
Đường Tăng sững sờ, rất nhanh liền kịp phản ứng, đoán chừng là hắn hoán đổi bình virus kia gây ra.
Nghiệp Hỏa, bình thường là giết chóc quá nhiều hoặc làm ác quá nhiều mới có thể xuất hiện, hơn nữa đều là loại hình tội ác tày trời, mười thế ác nhân, mới có thể có được loại Nghiệp Hỏa này.
Trước đó Đường Tăng sát sinh cũng không ít, nhưng này đều là đáng giết, là ngăn cản hoặc cùng hắn có mâu thuẫn, chí ít hắn thấy, là nên giết.
Hơn nữa trước đó giết chóc những sinh linh kia, mỗi một con đều hung tàn, bản thân cũng mang theo tội nghiệt, Đường Tăng đánh giết chúng nó, ngược lại còn có công đức.
Nhưng lần này lại khác, hắn diệt sát quá nhiều sinh linh, sinh linh trong biển rất nhiều, không thể tính toán.
Chủ yếu nhất là, tuyệt đại bộ phận quái ngư đều vô tội, bị tác động đến, là sinh linh đồ thán chân chính.
Đây là đại tội nghiệt.
Cho nên, ngay cả có lực ý chí cường đại đến kinh người thủ hộ bản thân, vẫn sinh ra Nghiệp Hỏa.
Lúc này ở dưới Nghiệp Hỏa đốt cháy, Đường Tăng ẩn ẩn sinh ra tâm tình tiêu cực như hối hận cùng thống khổ...
- Hừ!
Đường Tăng hừ lạnh, ý chí bộc phát, muốn ma diệt Nghiệp Hỏa.
Bất quá Nghiệp Hỏa cũng không phải dễ dàng bị ma diệt như vậy, coi như bị ma diệt, cũng sẽ tiếp tục sinh ra, bởi vì lúc này trong Khổ Hải, sinh linh tử vong vẫn còn tiếp tục.
- Ngộ Không, giúp ta hộ pháp, ta muốn bế quan!
Đường Tăng quát, vội vàng tiến vào trong bế quan cấp độ sâu, lấy ý chí luyện hóa Nghiệp Hỏa.
- Cách làm của ta, cũng không tính tội lỗi, những sinh linh kia ngăn trở hành trình thỉnh kinh của ta, muốn trách, thì trách người bày ra chuyện thỉnh kinh này!
Đường Tăng hừ lạnh, theo những ý nghĩ này của hắn xuất hiện, ý chí lập tức hóa thành vô số ký hiệu, bay ra thân thể của hắn, tiêu tán trong không khí.
Những ký hiệu kia, ẩn ẩn có một ít lực lượng nhân quả, dây dưa với nhau, tuần hoàn bất diệt.