Tử Vi tiên tử thấy bụng của Tử Lan phát ra quang mang bảy sắc, đồng thời càng ngày càng lớn, không khỏi kinh ngạc:
- Sẽ không phải sắp sinh chứ?
- Hẳn là sẽ không, còn sớm lắm, không biết xảy ra chuyện gì...
Tử Lan mệt mỏi nói, cảm giác tinh lực toàn thân muốn bị rút sạch.
- Ta đi tìm Ngộ Không.
Tử Vi tiên tử nói liền rời đi.
- Đừng đi...
Tử Lan muốn ngăn cản, nhưng Tử Vi tiên tử lại không nghe, nhanh chóng rời đi, đồng thời bay thẳng ra Dao Trì, bay về phía Nam Thiên môn.
Tử Lan bất đắc dĩ, đành phải vịn lương đình, đi đến tiểu viện của mình.
Mặc dù là tiểu viện, nhưng cũng là tiểu viện của Thiên Đình, tiên khí lượn lờ, cảnh sắc tuyệt đẹp.
Tử Lan vào trong nhà, nằm xuống trên giường bằng dây leo, lúc này mới thở dài một hơi.
Lúc này bụng của nàng đã không còn tiếp tục hở ra, nhưng giống như hoài thai tám tháng, bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất sinh.
Đồng thời, trước đó xuất hiện ánh sáng bảy màu, cũng dần dần thu lại, chỉ là ngẫu nhiên có hào quang bảy màu lấp lóe, không chú ý còn không nhìn thấy.
- Bảo Bảo, con muốn ra sao? Không nên gấp, ra quá sớm sẽ ảnh hưởng thiên phú của mình.
Trên mặt Tử Lan lóe ra quang huy mẫu tính, vẻ mặt hạnh phúc.
- Phụ thân con là đại anh hùng chiến thiên đấu địa, con cũng không thể quá yếu nha.
- Bất quá, không biết con là tiểu Hầu tử, hay Tử Lan Hoa nhỉ?
Tử Lan nói một mình, hạnh phúc trên mặt làm sao cũng không che giấu được, nàng nhớ tới thời gian từng theo Ngộ Không chơi đùa.
Không nghĩ tới, chỉ chớp mắt, mình cũng sắp làm mẫu thân, thời gian trôi qua thật nhanh.
...
- Ngươi nói cái gì?
Ngọc Đế nghe nói Thất Tiên nữ rơi vào Lục Đạo Luân Hồi, sắc mặt đại biến, trực tiếp xách cổ Thiên Tướng kia lên.
- Tiểu nhân cũng không biết xảy ra chuyện gì, bảy vị công chúa bay qua trên không Lục Đạo, đột nhiên rơi xuống...
Vẻ mặt Thiên Tướng sợ hãi, trước kia Thất Tiên nữ cũng thường xuyên bay qua nơi đó, nhưng không có việc gì a, hắn căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
Theo lý thuyết địa phương có Lục Đạo Luân Hồi là không thể tùy tiện bay loạn, nhưng Thất Tiên nữ là nữ nhi của Ngọc Đế, người ta quyền lực lớn a, dù sao cũng chỉ là bay qua không trung, trên trời khắp nơi đều là đường, người ta lười đường vòng a.
Trước kia không có gì, sao lần này lại đột nhiên xảy ra chuyện?
Thiên Tướng này cũng cảm thấy oan uổng, Ngọc Đế lão nhân gia ngài cũng không ra quy định không thể bay qua khu vực trọng yếu, có thể trách ta sao?
Nhưng hắn nào dám nói, hiện tại Ngọc Đế thật đang bão nổi.
- Nhanh điều tra, truyền ý chỉ của trẫm, để Diêm Vương cũng hỗ trợ điều tra, bảy nữ nhi của trẫm đầu thai đến địa phương nào rồi...
...
Đường Tăng ly khai Thiên Đình, ngựa không ngừng vó hạ phàm.
Đám người Tôn Ngộ Không một mực chờ ở bên bờ Khổ Hải, không có việc gì liền nằm ngổn ngang.
Tiểu Bạch Long thì ngẫu nhiên xuống biển dò thám tình huống, mặc dù ở trong biển sẽ mất đi pháp lực, nhưng hắn dù sao cũng là Long, cho dù mất đi pháp lực, thuỷ tính cũng cực kỳ kinh người, tốc độ rất nhanh.
- Soạt...
Bọt nước tóe lên, Tiểu Bạch Long lần nữa bò lên trên bãi cát, Long thân to lớn xuất hiện, chờ nước Khổ Hải rơi xuống, pháp lực khôi phục, lập tức biến thành thân người.
- Tứ sư đệ, thế nào?
Sa Tăng vội vàng hỏi.
- Tiểu Bạch Long, nói một chút, đáy biển là dạng gì?
Tôn Ngộ Không cũng vội vàng hỏi.
- Trong biển cũng có sinh linh, bất quá nơi này rất cổ quái, sinh linh trong biển tựa hồ không cách nào lên bờ, có lực lượng vô danh ngăn trở bọn chúng.
Tiểu Bạch Long nói.
- Thực lực những sinh linh kia mạnh không?
Lục Nhĩ Mi Hầu cũng hỏi thăm.
- Còn tạm, bất quá nơi này chỉ là biển cạn, không biết có khác biển sâu hay không.
Tiểu Bạch Long lắc đầu:
- Khổ Hải này quá lớn, ta trong lúc nhất thời khó mà thăm dò.