- Sư phụ không sao chứ? Áo cà sa của ngài cũng rách rồi, có bị thương không?
Vẻ mặt Sa Tăng lo lắng hỏi, lúc này sắc mặt hắn vẫn có phần tái nhợt, hiển nhiên thương thế vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
- Sư phụ, có đánh bại lão lừa ngốc Như Lai không?
Ngưu Ma Vương càng không kịp chờ đợi hỏi, muốn biết kết quả.
- Sư phụ, Cửu Muội đâu? Có dẫn trở lại không?
Trư Bát Giới lo lắng cho Trư Cửu Muội hơn.
Đường Tăng vốn đang muốn khoe khoang mình đánh Như Lai Phật Tổ phải bỏ chạy, đồng thời Như Lai Phật Tổ đã bị Nữ Oa nương nương trừng phạt, nhưng nghe được Trư Bát Giới hỏi tới chuyện của Trư Cửu Muội, hắn lập tức im lặng.
Trư Bát Giới thấy Đường Tăng im lặng, không khỏi sốt ruột:
- Sư phụ, Cửu Muội đâu? Tại sao Cửu Muội không có trở về cùng với sư phụ vậy?
- Bát Giới.
Đường Tăng thở dài, nói:
- Chuẩn bị tâm lý thật tốt.
- Cửu Muội đã xảy ra chuyện rồi sao?
Thân thể Trư Bát Giới chấn động, có phần không thể tiếp nhận được.
- Như Lai Phật Tổ đã hoàn toàn thức tỉnh, ngăn chặn ý thức của Cửu Muội, Cửu Muội tạm thời không có chuyện gì, nhưng sau đó cũng không biết được.
Đường Tăng nói.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều im lặng.
Đám người Tôn Ngộ Không đều biết chuyện Trư Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ chuyển thế.
Hiện tại, Như Lai Phật Tổ thức tỉnh, ý thức kiếp trước và ý thức kiếp này phát sinh xung đột, một thân thể rất khó đồng thời chứa được hai ý thức, cho nên hai người nhất định sẽ tranh đoạt quyền khống chế thân thể, phải có một bên chết, ý thức sống sót kia lại có thể dung hợp ý thức đã chết.
Đương nhiên ngoài việc đó ra, cũng có một loại tồn tại khác, chính là tu vi không quá cao, sau khi loại tồn tại này chuyển thế, sẽ chờ tu vi đạt được trình độ đủ cao, chờ hai ý thức đạt thành một sự cân đối, sẽ tự nhiên dung hợp, sẽ không phát sinh xung đột.
Loại phía sau này lại giống như thức tỉnh trí nhớ kiếp trước trong truyền thuyết trên địa cầu, loại tình huống này gần như đều là ý thức kiếp này làm chủ đạo.
Bởi vì Như Lai Phật Tổ quá cường đại, ý chí quá mạnh mẽ, có thể hắn cũng lưu lại một ít thủ đoạn, cho nên mới có thể sớm thức tỉnh.
Đương nhiên cũng có thể là tình huống đột biến, cái gọi là đột biến chính là vốn một tồn tại đầu thai sau đó lại trở thành một loại hình thức sinh mạng khác, cũng sẽ phát sinh hai ý thức.
Trên thực tế, tình huống của Như Lai Phật Tổ và Trư Cửu Muội ngược lại cũng rất giống với loại cuối cùng này, nhưng bây giờ, điều này cũng không phải là trọng điểm.
- Lẽ nào không có biện pháp nào sao?
Trư Bát Giới lộ ra vẻ mặt không cam lòng.
Đường Tăng suy nghĩ một lát, nói:
- Bát Giới ngươi cũng không cần quá lo lắng, Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ chuyển thế, nói cách khác, Như Lai Phật Tổ chính là Cửu Muội, Cửu Muội cũng Như Lai Phật Tổ, các nàng có cùng ký ức, từ trình độ nào đó mà nói, các nàng là cùng một người, tuy hai mà một, chỉ có điều tính cách khác nhau mà thôi.
Trư Bát Giới còn muốn nói điều gì, bỗng nhiên lúc này bên ngoài Hoa Quả Sơn có hai đường lưu quang bay tới, ngay lập tức lại từ phía xa đi tới gần.
Ánh sáng tản đi hóa thành hai bóng người, một nam một nữ, đó chính là Nhị Lang Hiển Thánh chân quân Dương Tiễn, và Tam Thánh Mẫu Dương Thiền.
- Ngươi quả nhiên ở chỗ này.
Dương Thiền nhìn thấy được Đường Tăng, lập tức mừng rỡ kêu lên.
Đột nhiên trên người của Nhị Lang Thần bạo phát ra uy áp khủng khiếp, bao phủ về phía Đường Tăng.
- Ầm...
Nhưng còn không chờ Nhị Lang Thần làm khó dễ, Tôn Ngộ Không trực tiếp một cước đá hắn bay ra ngoài, khiến một vách đá phía xa bị đập xuất hiện vô số vết nứt.
Ngoại trừ Đường Tăng, tất cả mọi người đều nhất thời kinh sợ, hoàn toàn không nghĩ tới Nhị Lang Thần và Tôn Ngộ Không lại đột nhiên ra tay, đặc biệt Tôn Ngộ Không hình như rất nóng nảy.
- Ba mắt, ngươi dám dương oai ở Hoa Quả Sơn của lão Tôn ta, có tin lão Tôn ta xé nát ngươi ra hay không?
Tôn Ngộ Không nhe răng trợn mắt, lộ ra cả hàm răng, vẻ mặt hung dữ.