Lập tức các đồ đệ hai mặt nhìn nhau.
- Bạch!
Tôn Ngộ Không sửng sốt một chút, sau đó trong nháy mắt nhất phi trùng thiên, đi bắt yêu quái.
- Lão Ngưu, lấy cho vi sư cái ghế.
Đường Tăng nói.
- Vâng, sư phụ.
Ngưu Ma Vương vội vàng hóa thành quang mang bay đi.
- A Quy, đi kiếm chút nước uống.
- Vâng, sư phụ.
Tiểu Bạch Long vội vàng đi tới, lật tay lấy ra một cái bảo bình:
- Sư phụ, đây là cam lộ thượng đẳng của Long cung, đồ uống phụ vương con thích nhất.
- Cam lộ thượng đẳng?
Đường Tăng tiếp nhận cái bình, vặn nắp uống một ngụm, sau đó lộc cộc lộc cộc, phun ra ngoài.
- Sư phụ, người...
Tiểu Bạch Long không hiểu.
- Súc miệng, không được sao?
Đường Tăng trừng mắt.
- A, được, được chứ ạ.
Tiểu Bạch Long ngượng ngùng nói.
Đường Tăng uống một ngụm nữa, cam lộ thượng đẳng ngay cả Long Vương cũng thích uống này, hương vị thật không tệ, linh khí nồng đậm, phàm nhân uống một ngụm đoán chừng cũng có thể biến thành siêu nhân.
Bất quá đối với Đường Tăng hiện tại mà nói, cũng chỉ có thể xem như thức uống, ngoại trừ cảm giác không tệ, thì không có cảm giác gì.
- Ực...
Sau khi uống một ngụm, Đường Tăng lật tay lấy ra một quả nhân sâm ăn, mùi trái cây nồng đậm phát ra, để đám người Trư Bát Giới nuốt nước miếng.
Nhân Sâm Quả này là trước đó đạt được ở Ngũ Trang quán, một mực cất giấu không có bỏ được lấy ra, bây giờ bị nàng ăn một quả, chỉ còn mười sáu quả.
- Sư gia gia, người ăn cái gì? Cửu Muội cũng muốn ăn.
Trư Cửu Muội chảy nước bọt nói.
Đường Tăng nhìn nàng một chút, ném qua một quả cho nàng.
- Tạ ơn sư gia gia.
Trư Cửu Muội đại hỉ.
Ánh mắt đám người Trư Bát Giới sáng lên.
- Sư phụ, lão Trư ta cũng muốn ăn.
Trư Bát Giới vội vàng nói.
- Ăn ăn ăn, cả ngày chỉ biết ăn, đi làm việc, bắt một yêu quái đến cho vi sư, cần nữ, xinh đẹp một chút, biết khiêu vũ.
Đường Tăng quát lớn.
- Oanh...
Bỗng nhiên một đồ vật từ trên trời giáng xuống, oanh một tiếng, mặt đất bị ném ra một cái hố sâu.
- Địch tập...
Trư Bát Giới vội vàng lấy ra đinh ba yểm hộ Đường Tăng.
Mấy người Sa Tăng cũng như lâm đại địch.
Chờ bụi mù tán đi, tất cả mọi người rốt cục nhìn tinh tường, kia lại là long ỷ vàng son lộng lẫy, phát ra Long khí kinh người.
- Bạch!
Ngưu Ma Vương từ trên trời giáng xuống, đứng ở trước long ỷ, lấy lòng nhìn Đường Tăng nói:
- Sư phụ, ngài cảm thấy cái ghế này thế nào?
- Ta sát, lão Ngưu ngươi từ nơi nào lấy được cái ghế này?
Đường Tăng ngạc nhiên nói.
- Sư phụ, ngài không phải nói muốn ngồi cái ghế sao? Cho nên ta liền đi một chuyến Nam Hải Long cung, tướng Nam Hải Long Vương bảo tọa cho ngài chuyển đến.
Ngưu Ma Vương tranh công nói.
Vừa rồi hắn còn ở Nam Hải đánh một trận, hành hung Nam Hải Long Vương thừa sống thiếu chết, phát tiết bực bội lên người lão Long Vương.
- Cái gì? Ngươi chuyển bảo tọa của Nam Hải Long Vương đến?
Đường Tăng đứng lên.
Ngưu Ma Vương biến sắc:
- Sư phụ, có phải không thể cầm hay không? Vậy con sẽ trả trở về?
- Ai bảo con đưa trở về? Vi sư hỏi con, có thuận tiện bắt một Long Nữ trở về hay không?
Đường Tăng hỏi.
- A?
Ngưu Ma Vương trợn tròn mắt, kém chút ngã sấp xuống.
- Chút chuyện này cũng làm không xong, vi sư nói cho con, lần sau phải chú ý chút, thời điểm làm loại chuyện như vậy, phải nhìn bên cạnh có đồ vật gì tốt không, thuận tiện cầm một kiện, nếu có mỹ nữ, liền thuận tiện bắt một cái. Thật sự là thành sự không có bại sự có thừa.
Đường Tăng hùng hùng hổ hổ ngồi vào trên long ỷ, Tiểu Bạch Long vội vàng lấy ra một cái bàn ngọc thạch để ở trước mặt Đường Tăng, Đường Tăng thuận thế vác chân lên, lập tức hai chân mỹ lệ hiển lộ ra, để Ngưu Ma Vương cùng Trư Bát Giới nuốt nước miếng.