Trước mắt Thiên Lam, một căn phòng màu trắng toát, sặc mùi thuốc khử trùng, xung quanh bày biện vật dụng trong bệnh viện, mà chỗ cô đang nằm hình như khu phòng VIP thì phải. Cô nhớ là sau khi biết mình bị phản bội, cô lao ra đường và gặp tai nạn thì phải. Khônglẽ có người cứu cô.
Đang suy nghĩ thì một giọng nói phát ra thu hút cô
- Xin lỗi vì đã kéo cô đến nơi đây
Hiện trước mắt cô là một cô gái thuần khiết, đôi mắt to tròn long lanh, ngập nước trông đượm buồn, cái mũi nho nhỏ thêm cái miệng đỏ hồng chúm chím, chính hiệu thiên sứ nữ thần còn gì.
- Cô là ai? Sao tôi lại ở đây?
Cười nhẹ cô ta chợt hướng cô mà đến, nhẹ nhàng nói
- Tôi là chủ của khối thân xác cô đang dùng, tôi bị người ta hại mà chết thảm. Tôi chết cũng là do tôi ngu ngốc tin người, yêu quá hóa điên tranh giành thứ không thuộc về mình, đâm đầu vì yêu hi sinh mọi thứ thành toàn cho bọn họ, cuối cùng bỏ mình, không một ai thương xót còn liên lụy gia đình, ta thật ngốc phải không?
- Phải, cô rất ngốc. Mà giờ cô muốn tôi làm gì cho cô?
- Tôi chỉ hi vọng cô có thể thay tôi chăm sóc tốt ba ba, và anh trai tôi thì tôi đã thật cảm kích cô rồi. Còn những người đó, cô muốn làm gì thì tùy, tôi... tôi... không cần quan tâm họ, họ ra sao cũng chẳng liên quan tôi.
Nói đến đây giọng cô run run, đôi mắt sắp tràn lệ ra, nức giọng mở miệng
-Thôi được rồi, tôi hứa với cô.
- Cảm ơn cô nhiều, tôi đi đây, để giúp cô biết rõ về họ, tôi sẽ đem toàn bộ trí nhớ cho cô.
Bỗng trong đầu đau nhức dữ dội. Như một thước phim, hình ảnh chuyển dài từ từ hiện ra, phụ tình, hãm hại, lợi dụng, ô nhục, chế nhạo, chết thảm xoay quanh chuyển rõ ràng. Chỉ vì con đàn bà mất nết, giả tạo ưa diễn trò Trịnh Yến Yến mà cô Hàn Tuyết Lam - chủ khối thân xác này chết không toàn thây. Bây giờ, cô là cô ấy thì cô sẽ sống tốt, làm tròn lời hứa với cô ấy. Còn bọn họ, cô không quan tâm.
Giờ thì Lạc Thiên Lam sẽ không còn nữa, mà hoàn toàn là Hàn Tuyết Lam - đại tiểu thư Hàn gia, Hàn thị. Một con người ngu ngốc nhút nhát, si tình Hàn Tuyết Lam kia đã chết, cô Hàn Tuyết Lam sẽ không vì tình mà bi lụy nữa, tim của cô đã chết rồi. Bây giờ cô chỉ cần lo cho Hàn gia, vì chính mình mà sống.
Không ai hay biết, qua đêm nay toàn bộ số phận cuộc đời của một số người, lại thay đổi nhanh chóng. Bi thương, thống hận hay hạnh phúc, ngọt ngào đều do chính bản thân mình tạo ra, hay sao?