Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 229: Chương 229: Bị Truy Nã




Hoàng Việt chạy lướt đi như bay, thân hình của hắn giống như con dế, không ngừng nhảy nhót qua các tòa nhà, Sơn Rồng Xanh cũng không hề thua kém, tốc độ của hắn cũng nhanh phi thường, không hề bị kéo ra khoảng cách.

“Bịch...bịch!”

“Đạp...đạp!”

Tiếng chạm vào mái nhà của hai người không ngừng vang lên, Hoàng Việt tuy rằng có thể trốn vào nhà dân, nhưng hắn không muốn bọn họ bị vạ lây vì mình, nên bây giờ hắn đang tìm những góc khuất, muốn giấu đi tầm nhìn của Sơn Rồng Xanh.

“Có rồi!” Hoàng Việt nhảy lên sân thượng một căn nhà, sau đó nhảy xuống mái nhà của căn nhà này, căn nhà này có mái nhà kéo dài ra xa, dốc hình tam giác, có thể che mất đi tầm mắt của Sơn Rồng Xanh.

Sơn Rồng Xanh nhanh chóng đuổi kịp, nhưng hắn vừa nhảy xuống mái nhà, thì không thấy ai, một mặt hoảng hốt: “ Người đâu???”

Đúng vậy, lúc này Hoàng Việt đã trốn vào Linh Điền Không Gian, nếu không hắn khó mà thoát khỏi Sơn Rồng Xanh truy bắt, từ bên trong, hắn không biết được tình hình bên ngoài từ thế nào, Linh Điền Không Gian có thể tạo thành một mảng không gian vô hình, độc lập với ngoại giới, Hoàng Việt biết, nhất định tên Sơn Rồng Xanh sẽ cho người truy lùng khắp khu vực này, nên hắn hối đoái một bộ đồ từ hệ thống, sau đó dịch dung thành bộ dạng một nữ nhân.

Quả như Hoàng Việt dự đoán, Sơn Rồng Xanh không ngừng quan sát khắp nơi, nhưng thấy xung quanh không có người nào, dĩ nhiên hắn không tin tưởng rằng trên đời này có thứ như Linh Điền Không Gian tồn tại, chỉ cho rằng Hoàng Việt lợi dụng đêm tối, trốn thoát được tầm mắt của hắn mà thôi, hắn liền cầm lên điện thoại, bấm số, kêu gọi tất cả đàn em đến bao quanh khu vực này, dù là một giọt nước cũng không lọt.

Sau đó, hắn nhảy xuống căn nhà, bắt đầu đi vòng vòng, hỏi thăm người dân, xem có ai nhìn thấy người như Hoàng Việt xuất hiện ở gần đó hay không.

Khoảng 15 phút sau, Hoàng Việt từ Linh Điền Không Gian quay lại ngoại giới, thấy xung quanh không có ai, hắn mới thở phào, nhảy xuống một góc vắng gần đó, sau đó cầm lên điện thoại, hắn phải gọi cho Lý lão, nhờ Lý lão giúp người nhà hắn có nơi trú ẩn, nếu không tên Sơn Rồng Xanh để ý đến người nhà của hắn thì hắn không thể nào yên tâm được.

Lý lão sau khi nghe máy, lập tức chạy nhanh qua nhà Hoàng Việt, dẫn cả nhà Hoàng Việt rời đi, Hoàng Việt nghe được tin này mới cảm thấy an tâm hơn đôi chút, nhưng theo Hoàng Việt nghĩ, tốt nhất gia đình hắn trong khoảng thời gian này nên rời khỏi Sài Gòn, có thế mới an toàn, vì vậy hắn lập tức bắt xe đi đến địa điểm Lý lão an bài cho gia đình hắn, dự định rời khỏi Sài Gòn ngay trong đêm.

“Ba, mẹ!” Hoàng Việt đến nơi rồi, ba mẹ hắn lập tức ôm chầm lấy hắn, mẹ hắn nức nở nói:

“Con, tại sao con lại giết người?”

“Ba mẹ biết rồi sao?”

“Tin này đã được cư dân mạng đưa lên mạng rồi, còn có cảnh sát chứng kiến, con bây giờ đã trở thành đối tượng bị truy nã!”

“Chúng ta phải rời khỏi Sài Gòn ngay!”

“Được!” Ba mẹ hắn dĩ nhiên sẽ không bắt hắn đi đầu thú, vì ba mẹ hắn biết con mình giết người hẳn là có lý do, những người đó đều là người xấu cả.

“Ba mẹ yên tâm, con có thể xử lý việc này!” Hoàng Việt nghĩ tới lão Dương, bây giờ Hùng cục trưởng sợ rằng cũng phải chịu rất nhiều áp lực, chỉ có lão Dương có thể giúp được hắn thôi, nhưng phải rời khỏi Sài Gòn trước đã, mà hẳn là lão Dương cũng biết chuyện này rồi đi...

Hắn ngồi lên con xe Accord, ba hắn đã chạy chiếc xe này tới đây, không phải Hoàng Việt không muốn hối đoái xe đặc chế từ hệ thống, có điều hệ thống không có bán, chỉ có chức năng biến xe thường thành xe đặc chế thôi, Hoàng Việt đã hỏi rồi.

“Hệ thống, nâng cấp chiếc xe này thành xe đặc chế!”

“Kí chủ nâng cấp thành công, tiêu hao 100 triệu tích phân, còn lại 1 tỷ 768 triệu tích phân!” Hệ thống thông báo.

“Việt, con bảo trọng!” Lý lão ân cần nói.

“Lý lão, bảo trọng!”

Hoàng Việt, bé Na, ba mẹ hắn, cùng ngồi lên xe, lúc này biển số xe dĩ nhiên đã bị Hoàng Việt thay bằng cái mới, một biển số giả.

Xe bon bon chạy đi, lúc này Lý lão thở dài, thằng nhóc này, quả thật cuộc đời nó không thể nào yên ả được a...

Ông bấm số gọi cho Hùng cục trưởng, người sau cũng bó tay hết cách, tin này đã đến tai bộ trưởng, bộ trưởng yêu cầu bằng mọi giá phải tra ra thanh niên này, bây giờ ông chỉ có thể vờ như không biết mà thôi...

Hệ thống công an ở Việt Nam trong thế giới này, hoàn toàn khác với hệ thống công an của thế giới trước, đó là những gì Hoàng Việt tìm hiểu được trong suốt thời gian sống ở đây, phải nói là bộ máy này rất mạnh, Hoàng Việt dự đoán, nếu hắn chỉ cần rời đi Sài Gòn trễ hơn 1 tiếng nữa thôi, toàn bộ thành phố sẽ bị phong tỏa, các cao thủ Ám Kình sẽ đích thân xuất động truy lùng cho bằng được hắn, khi mà vụ án này hoàn toàn không nhỏ, mọi người sẽ cho rằng Hoàng Việt là đối tượng cực kỳ nguy hiểm, có thể sẽ giết rất nhiều người trên đường trốn chạy.

Rất có thể, nếu như không đầu thú, Hoàng Việt còn có thể bị nguy hiểm là bị bắn nữa kìa, mà bây giờ, nếu đi ra đầu thú, hắn dù gì đã giết người, tuy rằng là tự vệ, nhưng việc hắn cầm súng theo đã chứng tỏ hắn muốn giết người, lại chạy trốn cảnh sát, ít nhất sẽ bị phán vài năm, đó là trong trường hợp tốt nhất, trừ phi lão Dương giúp hắn.

Nhưng lão Dương thân là người bảo hộ đất nước, bảo hộ tình hình an ninh của đất nước, nếu như mình giết người âm thầm, không ai biết, có khi lão ấy còn giúp hắn làm lơ được, đằng này tin tức đã được cả nước biết đến rồi, rất có thể trên facebook rất nhiều người đang cập nhật tình hình của hắn, liệu lão Dương có ếm chuyện này đi được không thì hắn thật sự không biết chắc được.

Nếu tình hình tiến triển quá tệ, Hoàng Việt sẽ trốn ra nước ngoài ở, hắn có hệ thống, có thể giả mạo thành một người khác, chắc hẳn sẽ không bị bắt đi, nhưng lúc đó hắn sẽ hoàn toàn trở thành chuột chạy qua đường rồi, trừ khi hắn lập được công lao gì đó rất lớn cho đất nước, hoặc trở thành cao thủ Hậu Thiên, đến khi đó, đất nước hẳn là sẽ không vì vài tên giang hồ chết đi mà đối nghịch với một cao thủ có thể làm cho cả quốc gia trở nên hùng mạnh.

“Mặc kệ, rời khỏi Sài Gòn trước rồi tính!” Hoàng Việt lao vút xe nhanh, hắn muốn chạy xuống Bến Tre, xuống đó tạm thời ẩn nấp một đoạn thời gian, do từng đi chơi ở vườn quốc gia Tràm Chim nên hắn biết đường đi xuống tỉnh này.

Xe chạy với tốc độ cực nhanh, do là xe đặc chế, lúc này cho dù va chạm giao thông với tốc độ rất cao, nó cũng có thể bảo đảm cho gia đình Hoàng Việt an toàn.

Nhưng... Hoàng Việt đánh giá quá thấp bộ máy công an của thành phố rồi, chuyện không đến tai bộ trưởng thì thôi, đã đến tai bộ trưởng, làm sao hắn có thể dễ dàng rời khỏi thành phố được, đã có người truy ra được tin Lý lão bao che cho hắn, đang dựa theo lộ trình Hoàng Việt chạy đi mà cho người lập hàng rào sắt chặn hắn lại đây.

Tại sao Hoàng Việt biết tin này ư, vì Lý lão vừa mới nhắn tin qua cho hắn, chỉ với một dòng ngắn “Có người biết con trốn đi rồi.”.

Chỉ nhiêu đó, cũng đủ làm Hoàng Việt hoảng, chẳng lẽ hắn phải cho ba mẹ mình biết được trên thế giới này có thứ là Linh Điền Không Gian sao? Bọn họ sẽ không bị sốc chứ?

“Không được, hối đoái kĩ năng lái xe hơi lên Thần cấp ngay, hệ thống!”

“Kí chủ hối đoái thành công, tiêu hao 200 triệu tích phân, còn lại 1 tỷ 571 triệu tích phân!” Hệ thống thông báo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.