Nhìn Hùng thành đã hoàn toàn thay đổi, Giang Thần có một loại cảm giác rất hoang đường, như là sau khi trải qua thế giới tận thế vậy, chỉ có một mình hắn tồn tại.
Ở trong thành vẫn còn có yêu thú bồi hồi, chỉ là uy hiếp đối với hắn đã không còn lớn nữa.
Ba ngày sau đó, hắn vẫn chờ ở Hùng thành, chờ đợi môn phái phái người đến cứu hắn, mặc dù không biết bọn họ có đến hay không.
Hắn không dám tùy tiện hành động, trước đó hắn bay ra Hùng thành một lần đã bị một con đại điêu lớn truy sát mấy trăm dặm, mãi đến khi hắn trốn vào phòng dưới đất ở Hùng thành thì mới tránh được một kiếp.
- Xem ra sẽ không có người nào đến đây rồi.
Giang Thần biết thế lực khắp nơi đã có quy tắc, Thông thiên cảnh không được đi vào Vạn thú vực, nhưng hắn vẫn ôm một tia hi vọng.
Giang Thần cay đắng nghĩ vậy.
Mặc dù hận thấu xương đối với Tam hoàng tử, nhưng mà ngoại trừ cừu hận ra hắn còn có cảm giác vô lực rất sâu sắc.
Yêu thú thần cấp có thể tùy ý thấy được, yêu thú quỷ cấp chỗ nào cũng có, yêu thú vương cấp kết bè kết lũ.
Đây chính là tình hình của Vạn thú vực hiện tại.
Hơi bất cẩn một chút thì hắn sẽ tử vong.
Đột nhiên, Giang Thần nhìn thấy Bạch Hổ đang tranh đấu cùng một con yêu thú vương cấp, thông qua lợi trảo và răng nanh giết chết nó.
- Đúng là không kinh hoảng một chút nào.
Giang Thần thầm nói, chẳng biết vì sao, dường như được Bạch Hổ cảm hoá, hắn lại lần nữa dấy lên hi vọng.
- Nếu tất cả mọi người đều cho rằng ta chết rồi, như vậy ta sẽ đi ra ngoài dọa bọn họ nhảy dựng lên một cái!
Nghĩ tới đây, Giang Thần bỗng cảm thấy phấn chấn.
Đặc biệt là yêu thú cuồng triều qua đi, đâu đâu cũng có tử thi, ngay cả yêu thú thần cấp cũng có, làm cho hắn đỡ phải đi tìm thức ăn.
- Đúng vậy, ta đi ra ngoài cũng là tu luyện chuẩn bị cho tỷ thí Thánh Viện, vì sao không tiếp tục rèn luyện ở nơi này cơ chứ? Mà ta cũng có thể thu nạp được năng lượng thiên địa trong này cơ mà.
- Cho dù nguy hiểm gấp trăm lần, thế nhưng nếu không nguy hiểm thì còn gọi gì là rèn luyện nữa chứ?
Trước đó thế lực khắp nơi mở Vạn thú vực ra, khởi động trận pháp, hạ thấp độ khó, đối với Thần du cảnh mà nói, cũng chỉ có đi tranh cướp hạt giống thì mới có áp lực.
Hiện tại Giang Thần muốn khiêu chiến cực hạn, không dựa vào cửa truyền tống mà vạn dặm độc hành, đi ra khỏi Vạn thú vực.
Có mục tiêu, Giang Thần bắt đầu lập kế hoạch, kiểm kê đồ vật trong nạp giới, chuẩn bị kỹ càng tất cả mọi thứ có thể dùng được.
- Bạch Hổ, lại đây.
- Đến hiện giờ ta vẫn không có đặt tên cho ngươi, bởi vì một khi làm như vậy, ngươi sẽ chính thức trở thành chiến sủng của ta, ngươi có bằng lòng hay không?
Bạch Hổ không chút nghĩ ngợi gật đầu một cái.
Giang Thần nói.
Bạch Hổ rất yêu thích cái tên này, cái đuôi ngoe nguẩy đi tới đi lui ở bên chân Giang Thần, thân thể nằm dựa vào bắp đùi của hắn.
Giang Thần nói.
Huyền thú là một loại thú loại có linh trí hơn người, có thể tu luyện giống như nhân loại vậy, đây là một cách gọi chung.
Mọi người đều biết, yêu thú trời sinh thân thể mạnh mẽ, nếu có thể tu luyện giống như nhân loại, như vậy không biết bá chủ mặt đất này sẽ là ai.
Chỉ là huyền thú đã ít lại càng ít, đặc biệt là huyền thú trời sinh, năm trăm năm trước đã sắp tuyệt tích.
Chỉ là có yêu thú xảy ra biến dị mà không ai biết, hay là kích phát huyết thống thượng hung thú trong cơ thể mà trở thành huyền thú.
Giang Thần có hai loại biện pháp để Bạch Linh biến thành huyền thú, loại thứ nhất là dùng thần hồn lẻn vào đại não của Bạch Linh, một người một thú hòa vào nhau, mở ra linh trí của Bạch Linh.
Loại thứ hai là kích phát huyết thống thượng hung thú trong cơ thể của Bạch Hổ.
Huyết thống thượng hung thú không phải tùy tiện yêu thú nào cũng có, nhưng tuyệt đối Bạch Hổ sẽ có, bởi vì một trong tứ đại hung thú có hổ.
Hai loại phương pháp đều có tỷ lệ thất bại, vì lẽ đó Giang Thần dự định hai bút cùng vẽ, không chỉ có bảo đảm tỷ lệ thành công mà cũng có rất nhiều chỗ tốt đối với Bạch Linh.
Chỉ là loại phương pháp thứ nhất cần hoàn cảnh không bị quấy rầy mới làm được, Vạn thú vực hiện tại đã không có nơi nào như thế này nữa.
Cho nên Giang Thần dự định trước tiên dùng loại thứ hai, mà loại này cần một lượng lớn yêu huyết.
Nhất định phải là quỷ cấp trở lên, hơn nữa không phải là một hai con, cần mấy trăm bình yêu huyết, ngưng tụ ra tinh hoa của yêu huyết, luyện chế thành Huyết đan.
Cách luyện chế Huyết đan cũng là thuộc về bí mật bất truyền.
Không khéo, Giang Thần lại vừa vặn biết được.
- Như vậy đi, chúng ta đi thôi.
Một người một thú bắt đầu một trận giết chóc, quét sạch yêu thú tàn dư trong Hùng thành.
Bạch Hổ vị thành niên hiện nay có thực lực yêu thú vương cấp, phối hợp cùng Giang Thần có thể dễ dàng giết chết yêu thú vương cấp.
Mấy ngày sau, Hùng thành trở thành lãnh địa của Giang Thần và Bạch Linh.
Bởi sẽ không phải đối mặt với yêu thú cuồng triều, cho nên Giang Thần bố trí ở đây một môn trận pháp phòng ngự.
Sau đó, Giang Thần và Bạch Linh chạy ra ngoài thành đi săn bắn.
Chuyên môn ra tay đối với yêu thú vương cấp, để Bạch Linh đánh nghi binh, Giang Thần tùy thời phát động một đòn trí mạng.
Bởi vì chiến đấu với yêu thú không cần tranh đấu võ học, kiếm chiêu cũng không dùng được, thứ cần phải theo đuổi chính là trí mạng.
Nhưng điều hắn không nghĩ tới chính là, như vậy xuất kiếm lần lượt, Giang Thần phát hiện ra kiếm đạo của hắn đã tiến bộ không ít.
Cho dù không nhìn chiêu đối chiêu như chiến đấu với nhân loại, thế nhưng mỗi lần đều hết sức chăm chú, chờ đợi cơ hội để đâm ra một kiếm, dường như đã khiến cho hắn cảm ngộ được cái gì đó.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như đang nắm lấy một loại đồ vật nào đó, nhưng không thể mở ra tay để xem, bởi vì ngón tay mở ra, đồ vật bên trong sẽ chạy mất.
- Nhất kiếm phá vạn pháp?
- Phá thế nào đây?
- Vạn pháp lại là cái gì?
Nghĩ lại chiến đấu trước đó, nghi ngờ trong lòng Giang Thần càng ngày càng nhiều, có điều hắn biết, một khi tìm hiểu, kiếm đạo của hắn sẽ lại đạt tới một giai đoạn mới.
Nhưng đã qua một tháng, hắn cũng không tìm hiểu thành công được thứ này.
Ngược lại cảnh giới đã cách sơ kỳ đỉnh cao không xa, sau khi hắn dùng một lượng lớn linh đan đã thành công đột phá.
- Đây mới thực sự là hiệu quả rèn luyện.
Không chỉ mỗi ngày đều chiến đấu đến trời tối mà còn có yêu huyết và thịt thú cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa lại có thêm năm Thần mạch và công pháp Thiên cấp cùng với năng lượng hỗn hợp linh khí và nguyên khí ở trong Vạn thú vực, nếu như không đột phá thì hắn cũng không còn gì để nói nữa.
Đương nhiên, hắn cũng phải trả một cái giá không nhỏ, một tháng qua, hắn và Bạch Linh đều bị thương.
Đặc biệt là một lần bọn họ bị yêu thú quỷ cấp truy sát, chật vật mà chạy, cuối cùng sau khi Bạch Linh bị cắn một cái thì mới có thể chạy vào trận pháp phòng ngự ở Hùng thành.
Ở bên ngoài trận pháp, đầu yêu thú quỷ cấp kia còn không chịu rời đi, con ngươi đỏ như máu nhìn chằm chằm vào Giang Thần và Bạch Linh không tha.
Mãi đến khi Giang Thần vận chuyển trận pháp đánh đuổi thì nó mới đi.
Điều không nghĩ tới chính là, buổi tối hôm đó, đầu yêu thú quỷ cấp kia lại mang theo hơn mười đồng loại lại đi tới Hùng thành.
Cũng may Giang Thần cơ linh, mang theo Bạch Hổ trốn vào phòng dưới đất có bày trận pháp ẩn náu.
Tình huống nguy hiểm như vậy, không qua mấy ngày lại xảy ra một lần.
Hiện giờ rốt cục cảnh giới đã đột phá, ngưng tụ ra ba cái thần huyệt, thần huyệt trong cơ thể đã đạt đến hai con số, thực lực lại lên một tầng nữa, sẽ không chật vật giống như trước đây nữa.
- Bạch Linh, chúng ta đi săn giết đầu yêu thú quỷ cấp đuổi chúng ta kia đi.