Sở lôi mai danh ẩn tích, khiến Sở Thiên cảm thấy có chút tiếc nuối, dù sao không có vị tộc huynh này giúp đỡ, tốc độ tu luyện võ học của hắn sẽ không bằng trước đây nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, sau khi Sở Lôi trốn mất hắn lại trở về cuộc sống thường ngày, thực lực lại từ từ tăng lên một cách vững chắc.
Để hắn có chút bất đắc dĩ, hắn đã sớm đạt tới luyện thể tầng sáu đỉnh phong, cũng không thể chạm tới cánh cửa đột phá, mấu chốt là nó tốn quá nhiều thời gian của hắn. Nhưng hắn cũng không có quá mức nản chí, tu luyện võ đạo muốn thuận buồm xuôi gió chỉ có thể là những đứa con của trời mới làm được.
Huống chi, một khi đột phá đến tầng bảy, liền mang ý nghĩa bước vào quá trình củng cố tinh huyết, đây cũng chính là một bước để phân loại võ giả.
Đối mặt với loại tình huống này, bất kỳ phàn nàn đều không có ích gì, cần làm lúc này, chỉ có kiên trì bền bỉ tu luyện. Sở Thiên bình phục tâm cảnh, tiếp tục tu hành. Nghĩ đến chỉ cần kiên trì không ngừng, đột phá hay không cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Thực tế từ Sở Thiên đã luyện thành Dương cương kình bản cải biến, đã chạm đến bình chướng đột phá, nhưng trải qua ròng rã hai tháng khổ tu, bình chướng mới bắt đầu có chỗ buông lỏng.
Một ngày này cũng tới, Sở Thiên đang ngồi đón nắng sớm thì nguyên lực toàn thân sôi trào, toàn thân một trận run rẩy, khí tức có chút trầm xuống, trong thể nội sóng gió nổi lên.
Sao lại đến lúc này vậy. Hắn có chút bất đắc dĩ, lại đành phải chấn định tâm thần, toàn lực ứng phó việc đột phá.
Tuy nói ở đây tương đối vắng vẻ, nhưng dù sao vẫn có người đi ngang qua, vừa nhìn thấy Sở Thiên, liền không khỏi ngừng chân quan sát, giống như thấy được chuyện tốt dừng lại xem. Người đến càng nhiều, dần dần thành một vòng tròn, đem Sở Thiên vây quanh, hỗn loạn thanh âm trầm thấp vang lên.
“Các ngươi nhìn đi, người này bị gì vậy?”
“Ngay cả Sở Thiên mà cũng không nhận ra, về sau đừng nói ngươi là người Sở gia nha.”
“Hắn đang tu luyện sao, sao ta cảm giác bầu không khí không đúng lắm a.”
Người trẻ tuổi kiến thức không rộng, phát giác được tình huống không đúng, lại không hiểu nguyên do tại đâu, một phen hỗn loạn thảo luận lan ra, cũng không ai biết là nguyên nhân gì đứng nhìn nhau.
“Đột phá tinh huyết đoạn.” Người này ngữ khí phi thường quả quyết, không cho đám người bên ngoài hoài nghi.
Quay đầu nhìn thấy tướng mạo của hắn, đám người đều tâm phục khẩu phục, trong đó có mấy kẻ đau đầu, vốn định mở miệng châm chọc, nhìn thấy chân dung đối phương, đem mấy lời nói đã chuẩn bị nuốt vào trong bụng. Bởi vì, người mở miệng là Sở Nghị. Trong trận chung kết, hắn có thể thi triển ra tu vi tầng bảy, chính là người có tiếng nói nhất.
Sở Nghị trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi thán phục. Bởi vì hắn đã từng tự mình kinh lịch, phi thường rõ ràng, đột phá tầng bảy gian nan thế nào. Trận chung kết Sở Thiên tấn cấp luyện thể tầng sáu, bất quá mới hai tháng, hắn lại sắp đột phá rồi. Phải biết, là cửa ải trước mặt, hắn mất ròng rã hơn nửa năm.
Việc này thật không thể tin được. Sở Thiên bắp thịt cả người ửng đỏ, nói rõ tinh huyết đang tăng tốc vận hành, tấn thăng tầng bảy bắt đầu. Sau một phen này người mắt cao đến trán như Sở Nghị cũng không khỏi chán nản.
Đột nhiên, Sở Thiên bỗng nhiên mở hai mắt ra, ngân đồng có một chút tơ máu, ánh mắt hù doạ những người xung quanh kinh hãi lùi mấy bước. Hơi chút trầm ngâm, mắtt hiện thần sắc quả quyết, lấy một bình ngọc, nghiêng miệng bình đổ đan dược ra tay, sau đó ném thẳng vào miệng.
Mấy tháng tu luyện liên tục, nguyên đan hao phí rất nhanh, nguyên đan Sở Sở mượn người luyện chế cho hắn, đã sớm không còn. May mà trận so tài được ban thưởng một bình. Vẫn còn chèo chống được, ở đây còn lại mấy viên đã bị hắn tống hết vào mồm. Đến lúc này, nguyên đan của hắn đã kiệt quệ.
Đứng ngoài quan sát khiến đám người ghen tỵ không thôi, không hổ là Sở Thiên, hắn lại có thể phục dụng đan dược liên tục như vậy. Mọi người đều biết, nguyên đan không thể dùng loạn lên được, nếu như vượt qua cực hạn chịu đựng, nhẹ thì nhận tổn thương, nặng thì tàn phế. Sở Nghị mắt lộ ra tán thưởng, gia hỏa này đúng là không phải người thường.
Sở Thiên lấy ra huyết hồng quả, dị hương xông vào mũi khiến tâm thần thoải mái, đây chính là phần thưởng của trận so tài Huyết Linh quả. Ánh mắt mọi người ngưng lại, hắn đem này quả đưa đến bên môi, cắn nát rồi nuốt xuống.
Gặp tình hình này, người vây quanh ánh mắt đột nhiên thay đổi, sao tên này lại ngu vậy. Ngay cả Sở Nghị trong lòng cũng run rẩy dữ dội, tên này cũng quá hung ác đi, không sợ bị nổ tung sao?
Liên tục phục dụng nguyên đan, đối luyện thể cảnh vốn là rất nguy hiểm. Mà Huyết Linh quả chính là tam phẩm linh dược, dược lực ben trong cũng vô cùng dồi dào. Cả hai cộng lại, thật không thể coi thường. Ai cũng biết rằng để làm được điều này thì ít nhất cũng cần đạt đến Uẩn khí cảnh.
Sở Thiên cũng không phải là lỗ mãng, ỷ vào tinh thần lực cường đại, hắn rõ ràng tình huống thể nội của mình. Chút phân lượng này đối với người khác có lẽ là phiền phức, nhưng với hắn lại vấn đề không lớn. Thân có huyết mạch huyết đồng Linh Hồ, thân thể cấu tạo không giống người khác, hoàn toàn không thể so sánh với người bình thường.
Nguyên đan tiến vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt hóa thành nguyên khí tinh thuần, quanh thân huyết dịch phảng phất bị thôi thúc, dần dần sôi trào lên, hắn đã gần chạm đến cảnh giới mới rồi. Huyết Linh quả thì hóa thành chất dinh dưỡng, chui vào xương cốt tinh luyện cốt tủy, cốt tủy óng ánh thỉnh thoảng lưu động, dần dần tạo máu mới.
Muốn đột phá tinh huyết đoạn, cần phải hoá máu thành nguyên khí. Nếu như huyết khí rót vào đan điền, huyết dịch liền kiệt quệ, mọi công sức sẽ đi tong. Nhưng có Huyết Linh quả bổ sung, chút đề này liền được giải quyết dễ dàng.
Thấy Sở Thiên gặp nguy hiểm, sớm đã có người nhiệt tâm bẩm báo với các trưởng lão, không lâu sau Tam trưởng lão mang theo mấy tên đồ đệ kịp thời xuất hiện. Một người trong đó phán đoán, ôm quyền xin chỉ thị: “Xin hỏi trưởng lão, muốn hay không chặn hắn lại.”
Hơi chút trầm ngâm, Tam trưởng lão chậm rãi lắc đầu. Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt không chặn quá trình đội phá của một thiên tài lại, lấy biểu hiện gần đây của Sở Thiên, hắn đã quyết định tạm thời không xem vào.
Sở Thiên toàn thân đỏ lên, huyết dịch như muốn bạo nộ toàn thân. Người đứng xem đều biến sắc lo sợ không yên, Tam trưởng lão đưa tay ra, lại thu tay vào vuốt bộ râu dưới cằm, tâm thần vô cùng lo lắng.
Là người từng trải, hắn biết rõ đã đến thời khắc quyết định. Nếu có thể đột phá bình chướng, huyết dịch hóa khí hội tụ trong đan điền, liền có thể bước vào tinh huyết đoạn. Đây là tầng lớp cao cấp trong luyện thể cảnh, võ giả bình thường dốc cả một đời, phần lớn dừng bước ở đây, đủ để sống yên phận.
Nhưng nếu bất hạnh thất bại, chẳng những thân thể tổn thương, tâm hồn sẽ bị đả kích, khó tránh khỏi ở suy sụp, rất bất lợi cho lần đột phá tiếp theo, lại càng cản trở con đường sau này.
Bộ râu tuyết trắng, bị Tam trưởng lão vô ý thức nắm chặt khiến nó rối tung rối mù, sau đó hắn mà nhận ra chắc sẽ hối hận không thôi. Nhưng trước mắt hắn không quan tâm tới chuyện này, trong đầu bây giờ toàn là hình ảnh Sở Thiên đang đột phá: “Nhất định phải thành công.”
Tiếng tạch tạch trong cõi u minh vang lên, bình chướng kia tồn tại đã lâu, rốt cục không phụ sự mong đợi của mọi người vỡ vụn.
Huyết dịch càng di chuyển càng nhanh. Nếu có thể nhìn bên trong mạch máu, không khó phát hiện, trong đó huyết dịch như sôi trào. Ừng ực ừng ực, biến thành bọt khí sau đó biến mất, mỗi một lần biến mất, đều hóa thành nguyên khí. Máu chảy sôi sùng sục, vô số bọt khí hóa thành nguyên khí, liên tục không ngừng bổ sung vào kinh mạch, cuối cùng chảy từ kinh mạch tới đan điền.
Vừa mới bắt đầu Sở Thiên còn có thể cắn răng tiếp nhận, nhưng về sau, sắc mặt càng khó coi, cái trán mồ hôi lấm tấm to như hạt đậu. Theo việc nguyên khí ứ đọng, trong đan điền đau nhức không thôi, cơ hồ khiến hắn khó mà chịu đựng được.
Sở Nghị thấy thế trong lòng hiểu rõ, việc này sẽ nói lên sức chịu đựng của hắn. Loại trình độ đau nhức này, khiến cho người ta cảm giác sống không bằng chết. Bởi vậy vô duyên với đột phá tầng bảy. Chỉ có vượt qua kiếp nạn này, mới có tư cách tiến thêm một bước.
Vạn chúng trừng mắt nhìn Sở Thiên thân thể run lẩy bẩy, mọi người đều căng thẳng trong lòng, không biết hắn có qua được một kiếp này hay không.