[Thập Niên 70] Đừng Làm Cha Mẹ Thua Trên Vạch Xuất Phát

Chương 25: Chương 25




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tống Thành hoàn toàn không biết điều mà con gái ông ấy đang nghĩ, ông ấy đang bận xã giao, thăm dò một hồi cũng thu được không ít tin tức.

Ví dụ như tiểu tử Lưu Bình Viễn ngay từ lúc bắt đầu đánh bóng bàn đối mắt trực tiếp cùng Hứa Mạnh.

Lại ví dụ như thư ký đích cục trưởng Tô Kiên đang quen con gái của của chủ tịch công đoàn.

Ông ấy thận trọng nghĩ, Lưu Bình Viễn này lấy gan đâu mà dám đói mắt cùng Hứa Mạnh! Con cả Tô Kiên nữa, ngày thường lạnh nhạt là thế vậy mà lại dùng chiêu tình cảm..

“ Anh Thành, lâu rồi chưa thấy anh chơi bóng!” Lưu Bình Viễn chạy tới hỏi Tống Thành.

Tống Thành cầm bản thảo nói: “Tôi bận chuẩn bị bài thuyết trình, vì tôi đã đăng ký nên phải làm tới nơi tới chốn.” thật ra là con gái luôn cầm roi da ở đằng sau.

Lưu Bình Viễn dừng một chút: “Anh tham gia thật à.”

Mấy ngày trước cậu ta nghe không ít người bàn tán về việc Tống Thành tham gia bình chọn, cậu ta lúc đó còn chưa tin, hoá ra là thật.

Tống Thành: “...” Thật là nhảm nhí mà!

Ông không còn gì để nói với Lưu Bình Viễn, đúng là ngốc bạch ngọt? Hèn chi lại đối mắt cùng Hứa Mạnh.

Đúng lúc này, cửa mở kèm theo tiếng xôn xao, một nhóm người vây quanh một người đàn ông tiến vào.

Người đàn ông đó khương lãnh đạo mới được điều tới, Khương Dật.

Lý Nam kề tai nói nhỏ với Tống Đường, kích động nói: “Con gái, con nhìn đi, lãnh đạo mới thật đẹp trai!”

Tống Đường: “...” Thế giới này bị sao vậy? Bây giờ... Khuôn mặt là đồng tiền rất mạnh sao?

Cô nói: “Mẹ, bình tĩnh bình tĩnh, đừng làm mất đi dáng vẻ người từng trải.”

Lý Nam: “...”

Khương Dật đi thẳng tới đài chủ tịch, mấy người đi sau Khương Dật lần lượt ngồi xuống.

“ Bắt đầu đi.” Khương Dật đẩy kính, ra hiệu cho Tôn Thuận Hoa bắt đầu.

Lý Nam dùng sức ngồi người nhìn về phía trước, chăm chú lắng nghe.

Tống Đường ngồi cạnh cảm thấy cạn lời, mẹ cô lúc làm việc rất hăng say, lúc ngắm trau cũng vậy!

Lúc này Tôn Thuận Hoa đã bắt đầu giới thiệu lần lượt các vị lãnh đạo: “Hoan nghênh cục trưởng đến tham dự, Khương Dật.” Mặc dù là Phó cục trưởng nhưng lúc giới thiệu vẫn gọi là cục trưởng.

Khương Dật hướng về phía mọi người gật đầu chào, phía dưới tiếng vỗ tay như sấm rền.

Trong đó có đóng góp không nhỏ của Lý Nam nữ sĩ.

Tống Đường cảm thấy mẹ cô vỗ đỏ cả tay.

Tôn Thuận Hoa giới thiệu xong đài chủ tịch thì ngồi ghế lãnh đạo, đại hội tiến hành phần tiếp theo, Khương Dật lên phát biểu.

“Chúc các đồng chí một buổi chiều tốt lành.”

Khương Dật khi ngồi ở đó khí thế rất manh, trước tiên giới thiệu hoàn cảnh của mình, sau đó bày tỏ sự kính trọng đối với cục khai khoáng 54, cuối cùng bày tỏ nguyện vọng đối với hội nghị bầu chọn này, ngôn ngữ ngắn gọn mạnh mẽ, hoàn toàn khác cục trưởng Triệu Minh Trụ.

Tống Dũng căng thẳng tới mức tay run lẩy bẩy, nếu biết trước hiện trường lớn như thế này, anh còn đi báo danh làm cái gì!

Đặc biệt là khi nhìn thấy Khương Dật ngồi ngay ngắn ở trên kia, anh thật là muốn đi nhà vệ sinh!

Nhưng mà sắp tới lượt của anh rồi, ráng nhịn thêm một chút vậy!

“Tống Nghiệp, anh cả và em út nhà cậu đều tham gia à?” Có một người khá thân thiết với Tống Nghiệp hỏi.

Tống Nghiệp vừa cười vừa trả lời: “Đúng vậy, đều tham gia.”

“Anh cả của cậu thì tôi có biết, là một người làm việc rất ổn định.” Người nọ hơi ngập ngừng: “Nhưng em út của cậu, vừa tan ca liền đi chơi bóng bàn, tham gia bình chọn này không phải là làm trò cười sao? Sao cậu không khuyên nhủ em mình một chút?

Tống Nghiệp quả thật là gai mắt thái độ làm việc của Tống Thành, nhưng bây giờ không phải là lúc để nói những chuyện này, anh nói với bạn mình: “Không thể dùng chuyện cũ để đi đánh giá người khác nếu không sẽ dễ phán đoán sai lầm. Em trai tôi bị tôi ảnh hưởng, đã nhận ra không thể cứ như vậy mãi được, bây giờ muốn thay đổi và phát triển hơn, tôi là anh trai của nó sao có thể không ủng hộ được, cậu nói xem?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.