Thể Tôn

Chương 541: Chương 541: Trận chiến đầu tiên






Vừa thấy bóng dáng Long Thiên, Lôi Cương choáng váng. Hắn nghĩ đến thân phận của Long Thiên có thể khiến cả chín thế lực lớn cùng treo giải thưởng. Toàn bộ Khí tháp tầng thứ năm này, sợ rằng chỉ có mình vị thiếu chủ Khí tông này có thể làm được. Lẽ nào hắn đã gặp vị thiếu chủ này rồi? Lần đầu tiên nhìn thấy y, vì sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy? Vì sao biểu cảm của y lại ngập tràn sát khí? Dường như y có mối thù không đội trời chung với Lôi Cương vậy. Lôi Cương ngưng thần, nhìn chằm chằm Long Thiên.

“Ta hỏi ngươi có đúng là Lôi Cương hay không? ” Long Thiên thấy Lôi Cương gương mặt không chút biểu cảm nhìn chằm chằm vào mình, lần nữa quát lên. Khí tức toàn thân hắn toả ra, khiến lãnh chúa của chín thế lực lớn đều thối lui, kinh hãi nhìn thiếu chủ của Khí tông.

“Thật là khí tức đáng sợ!! ” Chín vị đại lãnh chúa tu vi đều đã đạt đến đạo thánh thiên giai, rất có khả năng sẽ đạt đến cảnh giới giả thần, nhưng lúc này đối mặt với sức mạnh của Long Thiên cơ hồ có chút không chịu nổi.

Khoé mắt Lôi Cương khẽ giật, ánh mắt lạnh lẽo, thấy các cao thủ của chín thế lực lớn đứng phía sau Long Thiên, hắn gắng kìm lại cơn phẫn nộ, cười nói: “Thiếu chủ, chẳng hay Lôi Cương đắc tội ngươi chỗ nào? Chín thế lực lớn của Khí tháp tầng thứ năm này đến tìm kiếm tại hạ, chỉ sợ cũng là do ý tứ của thiếu chủ a. Có điều, chúng ta chưa từng quen biết, vì sao thiếu chủ phải như vậy? ”

“Chúng ta vốn dĩ không quen biết, nhưng hôm nay, ngươi nhất định phải chết! ” Khuôn mặt Long Thiên vặn vẹo, phẫn nộ quát, rồi lạnh lùng nói: “Các ngươi còn ở đó lo lắng cái gì? Giết hắn! ” Long Thiên phất tay, chỉ Lôi Cương, quát khẽ nói.

Hậu Thiên bên cạnh Lôi Cương thiếu chút nữa té lăn ra đất ngất xỉu, hắn vô cùng sợ hãi cùng tuyệt vọng. Vốn tưởng rằng đã đi theo được một nhân vật khó lường, không ngờ kẻ này lại trêu chọc thiếu chủ Khí tháp, lúc này các cao thủ của chín thế lực lớn cùng tấn công, dù hắn không phải là mục tiêu nhưng cũng khó tránh khỏi cái chết.

Lãnh chúa chín thế lực lớn đứng phía sau Long Thiên thoáng do dự. Một lão bà trong chín đại lãnh chúa âm trầm nói: “Sát! ” Nói xong, lão bà đó liền đạp bước tiến lên, rút ra một thanh kiếm tiên màu đỏ bắn về phía Lôi Cương. Tám vị đại lãnh chúa còn lại thấy lão bà đó động thủ, cũng quýnh lên, vội vã hét lớn một tiếng, cùng xông lên tấn công Lôi Cương.

Nhìn các cao thủ của chín thế lực lớn ào ào xông đến tấn công Lôi Cương, ánh mắt Long Thiên mới thoáng chút dịu dàng, lẩm bẩm nói: “Chỉ có giết hắn, Chỉ San mới có thể ở bên ta. ” Trong mắt Long Thiên, hôm nay, Lôi Cương nhất định phải chết. Dù sao chín thế lực lớn này có đến gần một trăm vị cao thủ đạo thánh đến tiên thú cũng không thể chống đỡ nổi. Long Thiên để có được Chỉ San vẫn luôn bế quan tu luyện mới đạt đến thành tựu ngày hôm nay, nay lại biết được Chỉ San thích người khác, làm sao hắn có thể cam lòng? Trước mặt Chỉ San, Long Thiên vẫn luôn giữ vẻ dịu dàng, bình thản như trước, nhưng đối mặt với Lôi Cương, Trong lòng Long Thiên chỉ có sát khí và sự tức giận không thể kìm chế nổi. Y nhìn phía trước với ánh mắt sắc như dao

Lôi Cương biến sắc, vung tay lên, trực tiếp đẩy Hậu Thiên đến nơi sâu trong Hoả Đốt. Thần thức hắn khẽ động, kiến lửa và hoả giao đang tấn công các tiên thú phía sau tức giận gầm lên một tiếng, nhanh chóng bay tới phía Lôi Cương. Hơn mười vạn tiên thú ào ào bay tới, khí thế khiến các cao thủ chín thế lực lớn này đều dừng bước, e ngại nhìn đàn kiến lửa hình thành một bức tường cản trở trước mặt Lôi Cương. Hoả giao cũng phun từng quả cầu lửa về phía các cao thủ của chín thế lực lớn.

Nếu như không phải vì Long Thiên, sợ rằng không một kẻ nào trong đám người của chín thế lực lớn này tự nguyện đối mặt với nhiều tiên thú như vậy, cho dù có thể chiến thắng, nhưng khả năng tử thương là rất lớn. Chưa kể lúc này, bọn họ buộc phải đối mặt với mệnh lệnh của Long Thiên, dù sao bọn họ cũng là người của Khí tông.

“Giết hắn, ta sẽ cho các ngươi tiến nhập Khí tháp tầng thứ sáu. ” Các cao thủ chín thế lực lớn còn đang do dự, giọng nói của Long Thiên đã vang lên. Nghe được lời này, ánh mắt bọn họ sáng ngời, sát khí trong mắt hiện lên. Bọn họ tự cấp cho bản thân lồng chân khí, cầm kiếm tiên trong tay tấn công mấy nghìn con hoả giao đang lao tới trên không.

Trầm tư một lúc lâu, Lôi Cương nổi giận, lệnh cho kiến lửa cùng nhẩy vào tham chiến. Còn hắn đột nhiên xuất hiện trước mắt cách Long Thiên một trăm mét, nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào gã, nói: “Cho dù có chết, ta cũng muốn được chết cho minh bạch. Ta với ngươi vốn không thù không oán, vì sao phải dồn ta vào chỗ chết? ”

“Vì sao? Hừ, ngươi vĩnh viễn cũng không biết được đâu. ” Long Thiên cười nhạt, nhìn mắt các cao thủ chín thế lực lớn chiến đấu cùng hoả giao và kiến lửa, rồi nhìn Lôi Cương nói: “Ta muốn xem thử xem, ngươi có bản lĩnh gì. ” Long Thiên nói xong, thoái lui một bước, khẽ co người, trong miệng phát ra một tiếng gầm tựa như long ngâm. Một ngọn liệt hoả từ trong miệng hắn phun ra, bay về phía Lôi Cương, bay được nửa đường ngọn lửa này liền biến thành một con rồng lửa dài trăm mét.

Lôi Cương thoái lui vài bước, nghiêm trang nhìn con rồng lửa đang bay tới. Tuy rằng hắn có thân thể hành hoả tinh khiết nhưng không có nghĩa là lửa không có tác dụng với hắn. Tu vi của Long Thiên đã đạt đến cảnh giới giả thần, khả năng điều khiển lửa nhất định mạnh hơn Lôi Cương không ít. Ngọn lửa này vừa xuất ra đã khiến Lôi Cương cảm nhận sự uy hiếp lớn lao, hắn liền tạo ra một cái lồng chân khí, xuất ra một món tiên khí lục tinh luyện được ở Khí tháp tầng thứ bốn. Chân khí trong người hắn ào ào rót vào trong món tiên khí, nháy mắt, một nhát kiếm với thế không thể chống đỡ nổi đã bổ về phía con rồng lửa. Tiên khí lục tinh này ẩn chứa hơn một vạn thủ ấn của Lôi Cương, chân khí nhanh chóng ùa vào trong đó kích hoạt thủ ấn, khiến thủ ấn phát sáng rực rỡ, luồng sáng của kiếm tiên càng thêm chói mắt. Một kiếm bổ xuống đầu con rồng lửa.

Nhưng điều khiến Lôi Cương kinh ngạc chính là, con rồng lửa này nháy mắt bị bổ ra, quấn lấy kiếm quang, cuối cùng vòng quanh thanh kiếm tiên lục tinh của Lôi Cương. Lôi Cương chưa kịp phản ứng gì, nó đã thiêu đốt hoàn toàn cái lồng chân khí của hắn. Lôi Cương lùi lại mấy bước, hít một hơi, ngọn lửa quả đáng sợ, dường như có linh tính vậy.

Lôi Cương lần nữa tạo ra một lớp kết giới, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, nếu như là bản tôn, đối mặt với Long Thiên, hắn chắc chắn có thể đánh bại y. Dù sao, với sức mạnh thực sự của Lôi Cương, ngọn lửa này của Long Thiên không thể làm được gì. Nhưng lúc này, đây chỉ là phân thân của Lôi Cương, hắn không thể vận dụng Khai thiên, càng không thể phát huy được sức mạnh uy mãnh của bản thân. Tất cả những điểm mạnh của Lôi Cương đều bị kiềm hãm. Lúc này, hắn phải vận dụng chân khí để tấn công, tuy rằng sức mạnh của phân thân không giống với bản thể, nhưng hắn tin chắc có thể đánh bại được Long Thiên.

Dù sao, Long Thiên cũng là cường giả giả thần.

Chân khí lần nữa rót vào trong kiếm tiên, khiến kiếm tiên phát ra ngọn lửa rừng rực đỏ. Ngọn lửa này chính là viêm hoả, Lôi Cương đối mặt với Long Thiên bắt buộc phải như vậy. Lúc này, thân thể hắn thoáng động, hai tay nắm kiếm tiên, nhanh chóng lao tới gần Long Thiên, tựa như một thanh lợi kiếm cắt hư không, từng tiếng khóc nỉ non vang lên theo tiếng thanh kiếm xé gió bay đi.

“Tiên khí lục tinh ư? Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của tiên khí bát tinh đáng sợ như thế nào. ” Long Thiên nhìn Lôi Cương tấn công, không hề sốt ruột, ngược lại còn có chút đùa cợt lại. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một vật thể màu tím, dài chừng bảy xích, nếu nhìn kỹ tất sẽ phát hiện ra trong thanh kiếm màu tím này còn có ngọn lửa đang rực cháy. Lúc này, Long Thiên bước ra phía sau, một tiếng rít vang lên, hoá thành một tia kiếm quang bắn về phía Lôi Cương. Tốc độ của Lôi Cương mặc dù mau, nhưng tốc độ của Long Thiên cũng không hề yếu.

“Ầm…” Một tiếng nổ vang lên. Một làn sóng chấn động màu tím lan ra xung quanh. Tiếng nổ này khiến đám kiến lửa và hoả giao đang chiến đấu với chín thế lực lớn chấn động, toàn bộ đều nhìn về phía Lôi Cương và Long Thiên. Đám kiến lửa cũng thừa dịp này, bắt đầu một đợt tấn công hung mãnh.

Kiến lửa tuy rằng hầu hết đều là tiên thú bát giai và thất giai, nhưng số lượng vô cùng nhiều khiến không gian Chân Hoả này trở nên chật hẹp thêm. Lúc này, đám kiến lửa có thể phát huy lợi thế về số lượng của chúng. Các cao thủ chín thế lực lớn không ngừng tạo ra lồng chân khí bảo vệ bản thân. Một khi lồng chân khí bị cắn nát, nếu bọn họ không kịp tạo ra cái mới nhất định sẽ bị đàn kiến lửa bao vây. Chín vị đại lãnh chúa chủ yếu tập trung đối phó hoả giao. Trong mắt bọn họ, hoả giao còn đáng sợ hơn kiến lửa, dù sao trong đó cũng toàn là hoả giao cấp cửu giai. Một đòn tấn công của chúng cũng khiến các lãnh chúa phải cẩn thận phòng bị, so với sức tấn công của hoả giao thì đám kiến lửa không thể bằng được.

Một đòn này gây ra chấn động khiến sâu trong Hoả Đốt không ngừng phát ra tiếng gào rít, khiến các cao thủ của chín thế lực lớn kinh hồn táng đảm. Lúc này, nhiều tiên thú xuất hiện như vậy, bọn họ có muốn thắng cũng rất khó khăn. Nếu như các tiên thú trong Hoả Đốt kéo tới, như vậy, trận chiến này trong trường hợp xui xẻo nhất sẽ là toàn quân hai bên bị tiêu diệt.

Bọn họ định rút lui, nhưng Long Thiên không cho phép thì bọn họ không dám. Chín vị đại lãnh chúa này giữ một vị trí khá cao trên Khí tháp tầng thứ năm, nhưng trong Khí tông cũng chỉ là một đệ tử tầm thường mà thôi.

Dính một đòn này, Lôi Cương bị đánh bay đi. Một kiếm này của Long Thiên ẩn chứa sức mạnh cường hãn, phân thân của Lôi Cương không thể chống đỡ nổi. Hắn dừng lại trên không, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm Long Thiên. Long Thiên đạp không xung quanh Lôi Cương, vẻ mặt lạnh lùng, thanh kiếm màu tím trong tay tựa như một cây gậy trúc, phát ra lửa tím ngùn ngụt. Ngọn lửa tím này không giống với ngọn lửa của Lôi Cương, của Lôi Cương là tím xen lẫn đỏ, còn của Long Thiên là màu tím thật sự.

Khả năng lĩnh ngộ lửa của Long Thiên đã đạt đến cấp độ tử hoả (lửa tím) .

“Chỉ là châu chấu mà cũng đòi đá xe sao?! ” Long Thiên hừ lạnh một tiếng, lần nữa tiến thêm một bước, đánh ra một đòn đầy uy mãnh về phía Lôi Cương. Sau lưng hắn là một ngọn lửa màu tím rực lên tận trời dường như muốn nuốt trọn Lôi Cương.

“Làm sao bây giờ? Lĩnh ngộ lửa của hắn rất cao, tu vi lại đạt đến giả thần, phân thân của ta không thể đối phó được. ” Lôi Cương nhanh chóng suy nghĩ. Hắn trừng mắt thấy đòn tấn công sắp đến, trong lòng chợt kiên quyết.

“Khai thiên, tuy rằng chỉ là cương kỹ nhưng rất chú trọng đến lĩnh ngộ hỗn độn. Nếu vậy, phân thân dùng chân khí cũng có thể phát huy được uy lực của Khai thiên. ” Lôi Cương thầm nghĩ, đám lửa tím khắp trời chỉ còn nháy mắt nữa sẽ áp xuống. Hắn bất ngờ khom người, kiếm tiên cầm trong tay vung lên, nhếch miệng, lẩm bẩm nói: “Khai thiên, thức thứ bốn mươi! ”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.