“Thưa quý khách, mong anh đi khỏi đây, nếu không thì tôi sẽ cho rằng anh đang ảnh hưởng đến hình tượng của cửa hàng chúng tôi.” Lúc này, nhân viên bán hàng nữ bắt đầu “ra lệnh đuổi khách” với Lý Phàm.
Cô ta biết bên nào là hạt vừng bên nào là hạt dưa hấu, cô ta không muốn bởi vì Lý Phàm mà đắc tội với kẻ có tiền, hơn nữa cô ta kết luận Lý Phàm sẽ không mua nổi cái gì.
Sau khi nghĩ đến đây, cô ta nhanh chóng đưa ra quyết định.
Dáng vẻ giễu võ dương oai như thế này, người phụ nữ rất là vui vẻ, cũng không có bất kỳ sự đồng cảm gì, ngược lại còn giễu cợt nói với Lý Phàm: “Đây không phải là nơi mà anh nên đến, anh vẫn nên cút xa ra đi.”
Lý Phàm cũng không hoang mang, đối phương muốn chơi với anh, anh cũng phải xem đối phương có tư cách đó hay không, trong mắt của anh, đối phương tuyệt đối không có tư cách.
Người phụ nữ nhìn thấy Lý Phàm vẫn còn chưa chịu đi, cô ta lập tức bắt đầu tạo áp lực đối với nhân viên bán hàng: “Tại sao cô vẫn còn chưa đuổi anh ta đi vậy chứ, nếu như không đuổi anh ta đi thì tôi đi.”
Trong mắt của cô ta, đối phương không có tư cách mua đồ trong cùng một cửa hàng hiệu với cô ta.
Tên nhà giàu mới nổi ở bên cạnh người phụ nữ lấy một xấp tiền mặt ra: “Đuổi cái tên này đi đi, tôi cho cô ba mươi triệu.”
Sau khi nhân viên bán hàng nữ đó nghe thấy vậy thì hai mắt của cô ta lập tức sáng lên, chỉ cần đổi Lý Phàm ra khỏi đây thì có thể cầm lấy ba mươi triệu, đây chính là một cơ hội tốt.
Nghĩ đến đây, cô ta không nói hai lời, quyết định đuổi Lý Phàm ra bên ngoài.
“Thưa quý khách, nếu như anh không đi, tôi sẽ lựa chọn báo cảnh sát.” Sắc mặt của nhân viên bán hàng đó lạnh như băng, gần như là trong lòng hận Lý Phàm muốn chết.
Nếu như bởi vì Lý Phàm mà mất đi hai người khách quý với lại số tiền bo ba mươi triệu, vậy thì đây là một chuyện không lời còn lỗ.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Tôi cũng đến đây để mua đồ, tại sao cô lại đuổi tôi đi, như thế này là không công bằng.” . Truyện Khoa Huyễn
“Công bằng hả? Anh có thể mua nổi không, anh cũng không nhìn mấy bộ quần áo anh mua bao nhiêu tiền, nó có giá ba trăm chín mươi triệu, anh mua nổi không hả?” Nhân viên bán hàng nữ kết luận chắc chắn là Lý Phàm không mua nổi, cho nên mới dùng sức đã kích đối phương.
Dù sao thì cũng là một người bình thường mà thôi, không thể gây nên sóng gió gì, ngoài kẻ có tiền ra thì cô ta không để ai vào trong mắt.
Tên nhà giàu mới nổi lộ ra nụ cười với Lý Phàm: “Có phải là anh muốn có tiền mới đi không hả, cũng được thôi, đây là ba mươi triệu, lấy tiền rồi cút ngay đi.”
Anh ta hào phóng lấy ra ba mươi triệu, trực tiếp ném xuống đất giống như là đuổi một tên ăn mày.
Nhân viên bán hàng nữ ngơ người đứng nguyên tại chỗ, cô ta nhìn thấy tiền rơi xuống đất, hai mắt lập tức phát sáng, gần như muốn chui vào đống tiền trên đất, nhưng lại chỉ có thể mở to mắt mà nhìn, tức giận nói: “Còn không lấy tiền rồi cút đi.”
Tên nhà giàu mới nổi nhếch miệng, ngày hôm nay anh ta trúng số được mấy chục tỷ cho nên mới có thể phô trương như thế, lần đầu tiên hưởng thụ được loại cảm giác khi dễ người bình thường, trong lòng của anh ta rất vui.
“Nhặt đi.” Tên nhà giàu mới nổi châm chọc nói.
Lý Phàm bình tĩnh nói: “Tại sao tôi phải nhặt?”
Tên nhà giàu mới nổi xem thường nói: “Anh không nhặt tiền, vậy thì bây giờ anh cút đi đi.”
Trúc Hoa Nguyệt cũng nhịn không được nữa, cô ta cố gắng nhẫn nhịn không ra tay với tên nhà giàu mới nổi, bộ mặt của cái tên nhà giàu mới nổi như thế này thật sự làm cho người ta chán ghét.
Nếu như không phải Lý Phàm dùng ánh mắt ngăn cản mình, cô ta đúng là muốn cho tên nhà giàu mới nổi này biết tay.
Người phụ nữ nhìn thấy Lý Phàm không biết điều, cũng không kiên nhẫn được nữa, cô ta tức giận nói: “Đúng là cho mặt mũi mà không cần, tôi thấy đầu óc của anh bị úng nước rồi.”
Lý Phàm khịt mũi coi thường: “Câu nói này là do tôi hỏi cô mới đúng, người giống như cô mới đúng là đầu óc bị nước vào đó.”
Người phụ nữ lập tức muốn nổ tung, cô ta không ngờ đến là một người bình thường lại dám khoa tay khoa chân với cô ta như thế, sắc mặt của tên nhà giàu mới nổi trở nên lạnh lẽo trong nháy mắt.
Nhân viên bán hàng nữ cũng không có cách nào với Lý Phàm, cô ta cầm lấy cái thẻ ngân hàng của Lý Phàm, giọng nói lạnh lùng: “Nếu như không thể quét cái thẻ này thành công, tôi sẽ báo cảnh sát đuổi anh ra ngoài!”
Cô ta cũng nổi giận, lúc đầu cô ta không muốn làm lớn chuyện, nhưng mà Lý Phàm cứ mặt dày đuổi mãi không chịu đi, lúc này cô ta mới đành phải dùng hạ sách.
Lúc cô ta đi quét thẻ, cô ta trợn tròn cả mắt, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì cô ta cũng không dám tin đây là sự thật, kết quả này làm cho cô ta vô cùng bất ngờ, đúng là quẹt thẻ thành công.
Lần này nhân viên bán hàng nữ sửng sờ đứng nguyên tại chỗ, cảm thấy mặt của mình bị đánh bốp bốp.
Tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữ cũng rất bất ngờ, bọn họ cho là Lý Phàm chỉ là một người bình thường, không ngờ tới là trên người của anh lại có nhiều tiền như thế.
Bọn họ đồng loạt mở to hai mắt, họ hoàn toàn không thể tưởng tượng là chuyện này lại xảy ra, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy bọn họ cũng không tin đó là sự thật.
Lúc nhân viên bán hàng nữ nhìn về phía Lý Phàm, cô ta lập tức nuốt một ngụm nước bọt, thái độ thay đổi không ít, cô ta khách khí nói với Lý Phàm: “Anh Lý, thật là ngại quá.”
Lý Phàm nhìn thấy thái độ của đối phương thay đổi một trăm tám mươi độ cũng không có biểu cảm gì, tình huống như thế này anh gặp không ít lần rồi.
“Cô cứ việc chọn đi, không cần phải sợ đâu.” Lý Phàm quay đầu lại cười nói với Trúc Hoa Nguyệt, anh cũng nhìn ra được lúc Trúc Hoa Nguyệt nghe thấy giá cả quần áo thì lập tức không có tâm tư chọn.
“Như vậy cũng không tốt đâu.” Trúc Hoa Nguyệt lúng túng nói một câu, cô ta thấy rất ngại, đối phương đối xử với cô ta tốt như thế, cô ta lại không biết phải báo đáp như thế nào mới tốt.
“Cái này có là gì đâu chứ, không cần phải khách khí với tôi đâu, đến lúc đó cô từ từ trả lại cho tôi là được.” Lý Phàm cười nói.
Trúc Hoa Nguyệt cảm động, lúc này mới lấy quần áo.
Sắc mặt của tên nhà giàu mới nổi và người phụ nữ đều vô cùng xấu hổ, cảm giác bị đánh vào trong mặt như thế này làm cho trong lòng của bọn họ rất không thoải mái, dường như là bọn họ quyết tâm muốn phân cao thấp với Lý Phàm.
“Cô nhanh chóng bắt lấy anh ta đuổi ra ngoài cho tôi.” Tên nhà giàu mới nổi quát to lên.
Trong lúc nhất thời nhân viên bán hàng nữ đó bị làm khó, không biết nên lựa chọn như thế nào, dựa vào cảnh tượng lúc nãy Lý Phàm bỏ tiền ra mà xem xét, cô ta liền nhìn ra Lý Phàm không đơn giản.
Nhân viên bán hàng nữ đành phải nói xin lỗi với Lý Phàm: “Kính thưa quý khách, thật sự ngại quá, xin mời anh đi khỏi đây có được không?”
Lý Phàm bình tĩnh nói: “Không sao hết, tôi mua xong thì sẽ đi.”
Anh không có tâm tư dây dưa với cái bọn nhà giàu mới nổi này, đối phương không muốn ở cùng một chỗ với anh, anh cũng không muốn đứng cùng một chỗ với bọn họ.
Tên nhà giàu mới nổi cười lạnh nói: “Không được bán quần áo cho anh ta, nếu không thì tôi sẽ không mua nữa, lúc đầu tôi muốn mua một trăm bộ.”
“Một trăm bộ?” Nhân viên bán hàng nữ hít một hơi thật sâu, sau khi nhìn thấy tiền, cô ta liền phấn khích, một trăm bộ quần áo, thế thì đơn đặt hàng này ít nhất cũng có giá mấy tỷ, chia hoa hồng thì cô ta cũng có thể cầm được một khoảng.
Tên nhà giàu mới nổi đắc ý nhìn Lý Phàm, như là đang nói như thế nào, tôi có biện pháp để trị anh.