Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 378: Chương 378: Thời buổi mất an ninh




Cố Thiệu Dũng bị một câu nói của Lý Phàm chặn họng, sự việc thật sự muốn truy cứu ra, đó là Cố Tuấn Hào tự ăn trái đắng, không có chút quan hệ gì tới Lý Phàm.

“Cậu cứ cuồng vọng đi, sau này có trái ngon cho cậu ăn, Cố Họa Y cháu tốt nhất quản cho tốt tên chồng phế vật của cháu đi, nếu không sau này chắc chắn sẽ gây ra họa lớn cho cháu!”

Cố Thiệu Dũng mắng chửi hai câu, cúi đầu bực tức rời đi, trong đầu đều nghĩ chuyện phải làm sao trả thù cho con trai.

Trở về phòng làm việc, khi Cố Thiệu Dũng đang rối bời, tiếng chuông điện thoại reo lên.

Nhìn số điện thoại chỉ có năm con số hiển thị trên màn hình, Cố Thiệu Dũng cảm thấy là điện thoại lừa đảo, vì thế quả quyết ấn tắt.

Sau khi tắt máy không tới mấy giây, số điện thoại đó lại gọi tới.

Cố Thiệu Dũng tiếp tục tắt, nhưng số điện thoại đó vẫn cố chấp gọi, giống như chỉ cần Cố Thiệu Dũng không nghe thì sẽ không ngừng gọi.

Cố Thiệu Dũng day trán, bực bội nghe máy: “Alo? Bảo hiểm không cần, khoản vay nhỏ không cần, các sản phẩm sale đều không cần!”

“Tôi không phải là làm sales, xin hỏi ông là ông Cố Thiệu Dũng phải không.”

Trong điện thoại truyền ra giọng nói đầy từ tính của người đàn ông trung niên, nghe mà khiến người ta sinh ra cảm giác thân thiết.

Cố Thiệu Dũng sững ra, cười lạnh nói: “Còn nói không phải là làm sales thì từ đâu mua được tư liệu của tôi, những người các ông vẫn là tìm người khác qua mắt đi.”

“Ông Cố, nếu như tôi là ông, nhất định sẽ bình tĩnh nghe hết cuộc điện thoại này, bởi vì cuộc điện thoại này có thể liên quan tới hạnh phúc sau này của ông và gia tộc của ông.”

“Ông có ý gì? Ông là ai? Còn tỏ ra thần bí thì tôi cúp máy đây.”

Trong lòng Cố Thiệu Dũng có chút dựng tóc gáy, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi.

“Tôi là ai ông rất nhanh sẽ biết, tôi cũng là người muốn đối phó với Lý Phàm, rất muốn hợp tác với ông Cố.”

Mắt của Cố Thiệu Dũng hơi sáng lên, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, người tới điện tới muốn động thủ với Lý Phàm, vậy tự nhiên là bạn đồng minh trời sinh của ông ta rồi.

“Ồ, như vậy à, vậy tôi ngược lại hy vọng gặp mặt ông, có lẽ chúng ta có thể từ từ nói chuyện.”

Cố Thiệu Dũng nói ra lời mời gặp mặt.

“Tôi cũng đang có ý này, 8 giờ tối gặp ở phòng bao số 1 ở câu lạc bộ Kim Hải Ngạn.”

“Không thành vấn đề, 8 giờ tối không gặp không về.”

Cố Thiệu Dũng cúp máy, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn, suy nghĩ xem đối phương là ai, nhưng Cố Thiệu Dũng suy nghĩ rất lâu, đều không có nghĩ ra thân phận của đối phương.

“Xem ra chỉ có gặp mới biết, hy vọng đối phương có đủ thực lực, tôi là chịu đủ Lý Phàm rồi!”



Trong bệnh viện tư lập tốt nhất ở Hán Thành, mấy bác sĩ chuyên gia giỏi nhất Hán Thành, đang tiến hành chuẩn bị cho Bát Gia.

Bát Gia ăn Truy Hồn Đan trong lòng rất hoảng, sau khi rời khỏi công xưởng bỏ hoang thì trực tiếp tới bệnh viện tốt nhất.

Cách loại kiểm tra đều làm một lượt, lúc này Bát Gia đang lo lắng chờ đợi kết quả kiểm tra.

Ba bác sĩ chuyên gia ngồi ở đối diện Bát Gia, đều mang nét mặt tươi cười xoa dịu cảm xúc của Bát Gia.

“Bát Gia ông không cần căng thẳng, hiện nay công nghệ khoa học phát triển như vậy, đa số vấn đề đều có thể giải quyết, hơn nữa căn cứ theo phán đoán lúc kiểm tra cơ thể của chúng tôi, trạng thái cơ thể của ông hiện nay rất tốt, ngoài bị thương ngoài da trên chân ra, cũng không có vấn đề gì khác.”

“Đó là thuốc độc mãn tính, không phải lập tức có thể phát tác, các ông không hiểu cái này.”

Bát Gia nhăn mặt nói.

Truyền thuyết của Truy Hồn Đan Bát Gia không nghe qua không ít lần, đó là thứ trong Long Môn có thể khiến người ta biến sắc, chỉ là Bát Gia nằm mơ cũng không ngờ, ông ta sẽ có tiếp xúc mật thiết với cái thứ khủng khiếp này.

Nếu không phải là vì tò mò, cũng sẽ không thua đậm như vậy, trong lòng Bát Gia vô cùng bực bội, uể oải nhìn y tá ở một bên: “Bên phía Lương Ngọc như thế nào?”

“Đang tiến hành phẫu thuật, nội thương tương đối nghiêm trọng, lá lách và gan bị vỡ, đã rơi vào trạng thái mất máu quá nhiều, đang tiến hành cắt bỏ lá lách, truyền máu đã quá 3.

cc.”

Lá lách và gan đều là cơ quan nội tạng có lượng máu lưu thông dồi dào, một khi bị tổn thương sẽ chảy lượng máu trọng rất lớn, lá lách và gan đều vỡ, tình trạng chảy máu trong đó sẽ càng nghiêm trọng.”

Nghĩ đến cao thủ trải qua huấn luyện như Lương Ngọc cũng bị một cú đạp của Lý Phàm vỡ cơ quan nội tạng, Bát Gia không khỏi thấy mình may mắn không có bị Lý Phàm đánh.

Nếu một cước của Lý Phàm đạp lên người ông ta, Bát Gia đoán chắc ông ta không chống đỡ được tới lúc đưa tới bệnh viện cứu chữa thì thi thể đã lạnh lẽo rồi.

“Con mẹ nó thật là, lòng tò mò quả nhiên hại chết người.”

Bát Gia bực bội nói.

“Kết quả kiểm tra có rồi.”

Y tá ôm một đống kết quả kiểm tra quay lại, ngoài các loại giấy xét nghiệm, còn có một đống cộng hưởng từ, CT và hình ảnh.

Ba bác sĩ chuyên gia trở nên bận rộn, bắt đầu tỉ mỉ xem kết quả kiểm tra của Bát Gia.

Nhìn chỉ số trên báo cáo xét nghiệm, lông mày của ba bác sĩ chuyên gia nhíu chặt lại, sau khi thấp giọng lẩm bẩm vài câu, ba người cùng lắc đầu.

Bát Gia nhìn thần sắc của ba bác sĩ chuyên gia, trái tim lập tức rơi vào đáy cốc.

“Rốt cuộc là như nào, các ông nói chi tiết cho tôi.”

Bát Gia mặt mày âm trầm hỏi.

“Cái này, kết quả kiểm tra kỳ lạ như này, chúng tôi thật sự chưa từng thấy qua, dựa theo chỉ số trong báo cáo xét nghiệm, có lẽ thật sự trúng độc mãn tính như ông nói, có điều chúng tôi không rõ đây là trúng độc gì, đều không giống với kết quả xét nghiệm nên có của người bị trúng độc.”

Ba bác sĩ chuyên gia cũng coi như hiểu biết sâu rộng, nhưng tình trạng của Bát Gia bọn họ đều là lần đầu tiên thấy, căn bản không biết nên xử lý như nào.

“Có cách gì chữa trị không? Hoặc có thể trì hoãn thời gian độc tính phát tác.”

“Cái này, chúng tôi chỉ có thể thử xem, tiến hành chữa trị mang tính thử nghiệm, kết quả như thế nào thật sự không dễ nói, ông nếu như có thời gian, tốt nhất vẫn là ra nước ngoài tiến hành kiểm tra.”

Ba bác sĩ chuyên gia trực tiếp đá củ khoai nóng bỏng ra nước ngoài, nếu chữa trị cho Bát Gia mà xảy ra chuyện không may gì, sợ là vài phút sẽ mất đầu.

Bát Gia mặt mày nhăn nhó, xua tay nói: “Vậy thì thôi, không cần các ông tiến hành chữa trị nữa, các ông đều đi đi.”

Ba bác sĩ chuyên gia như được đại xá, vội vàng rời khỏi.

Trợ lý đi tới bên cạnh Bát Gia thấp giọng nói: “Bát Gia, vừa nhận được tin tức, quản gia đắc sủng nhất bên cạnh Long hậu – Trương Đức Võ đã tới Hán Thành.”

“Trương Đức Võ? Tên này là kẻ rất âm hiểm cay độc, ông ta nếu tìm tôi thì nói tôi bệnh rồi, ở bệnh viện dưỡng bệnh không tiếp được.”

“Được, hay là sắp xếp một phòng bệnh ở bệnh viện để ở trước? Diễn kịch tóm lại phải diễn cho trọn vẹn.”

Trợ lý đưa ra một kiến nghị nhỏ.

Bát Gia trầm tư một lát, gật đầu nói: “Sắp xếp đi, bên phía Lương Ngọc không tiếc bất kỳ giá nào để cứu chữa, gần đây còn còn những cao thủ nào có thể điều tới?”

“Không có cao thủ nào có thể điều động rồi, một mặt là Long hậu muốn tới Hán Thành đã điều động không ít nhân thủ, ngoài ra là hoàn cảnh bên ngoài không ổn định, đại gia, nhị gia bọn họ cũng đều điều người rồi.”

“Thời buổi mất an ninh, Hán Thành sợ là sắp trở thành đầm rồng hang hổ rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.