Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 517: Chương 517: Cấp phủ chủ?






Gã thanh niên ác nghiệt đột nhiên đứng dậy, toàn thân tòa sát khí ra bốn phía như thực chất, nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống.

Theo hắn lên tiếng, hai yêu kia cũng liên tục gật đầu.

Bạch Quyên nữ yêu tu duy nhất trong phòng, trong đôi mắt xinh đẹp lóe ra tia sáng kỳ dị, mỉm cười nói:

- Đây chính là cơ hội trời cho, Quy Hồng tuy rằng bất hạnh chết đi nhưng lại dẫn sát tinh kia tới phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh chỗ cấm kỵ nổi tiếng nhất này. Chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội mà Quy Hồng phải trả giá bằng tính mạng tạo ra cho chúng ta.

- Đúng vậy, Quy Tổ tiền bối! Cháu của ngài tuyệt đối không thể chết uổng phí. Người kia nếu là sát tinh tuyệt mệnh của chúng ta, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải chủ động xuất kích, bóp chết hắn trong nổi.

Yêu tu trung niên bộ dáng văn sĩ cùng phụ họa theo.

Bọn họ đều là tu sĩ Yêu tộc, có thể tu luyện đến cảnh giới như thế, một đám tự nhiên là quyết đoán sát phạt, không chút do dự, không có nhiều băn khoăn lo lắng như tu sĩ nhân loại.

Vẻ bi thống trên mặt Quy Tổ tạm thời bị đè ép xuống, lão nhắm mắt suy nghĩ hồi lâu, rốt cục mở mắt, một tia sáng lạnh lùng hiện lên trong mắt lão.

Ba yêu kia lập tức cảm nhận được một áp lực mơ hồ.

Giờ khắc này, trên người Quy Tổ dường như đã xảy ra biến hóa nào đó, mất đi sự hòa ái, bình dị gần gũi thường ngày, toàn thân trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều.

Nữ yêu tu Bạch Quyên thu đi vẻ tươi cười trên mặt, nàng hiểu rằng Quy Tổ đã hạ quyết tâm.

- Được! Lão quy ta đồng ý cùng đi diệt sát tinh này. Tuy nhiên, trước khi đi, ta phải nhắc nhở các ngươi một câu: Tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây khốn trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng cũng không có nghĩa chúng ta có bao nhiêu nắm chắc có thể giết chết hắn. Thậm chí bốn người chúng ta liên thủ chuyến này, còn có trả giá bằng sinh mệnh...

Quy Tổ nói, thần sắc ngưng trọng dị thường.

- Ha ha! Quy Tổ ngài nếu đồng ý đi, hết thảy dễ tính rồi. Người đó bị vây trong Vẫn Đống Bạch Tinh có giữ được tính mạng hay không đều khó nói, chúng ta chỉ cần cận thận một chút, đừng quá tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, nghĩ rằng cũng không có nhiều nguy hiểm.

Gã thanh niên ác nghiệt chiến ý sôi trào nói.

Hắn là người thực lực cường đại nhất trong ba yêu, tu luyện một thân công pháp thuộc tính băng cường đại, trong cùng cấp hiếm có địch thủ.

- Lão quy ta hết lời như thế...

Quy Tổ thấy gã thanh niên ác nghiệt này không thêm để ý tới lời nhắc nhở của mình chút nào, lão cũng không nói gì thêm nữa. Trong Thúy U Cư lấy ra mấy thứ Linh bảo, rồi cùng ba yêu cùng nhau rời Vực sâu dưới đáy biển, lướt đi về hướng Vẫn Đống Bạch Tinh.

Ba yêu vừa rời Thúy U Cư, trong cơ thể mỗi người một hạt châu màu xanh trong suốt bóng loáng, ước chừng bằng đầu ngón tay cái, tỏa ra một vầng hào quang màu lam, phân biệt bảo vệ thân thể mỗi người.

Viên lam châu bán trong suốt thần bí này, tự nhiên là ích Thủy Châu phỏng chế của Quy Tổ ban cho, giá trị thậm chí có thể so với Linh bảo trung phẩm bình thường, có thể xuyên qua lại trong biển xem như không có trọng áp của ức vạn cân nước biển.

Chỗ khu vực Vẫn Đống Bạch Tinh cách Vực sâu của đáy biển không xa lắm, bốn người dù không có ích Thủy Châu, Chỉ dựa theo thói quen phi hành ở đáy biển sâu tốc độ cũng rất nhanh.

Không lâu sau, phía trước xuất hiện một điểm sáng màu trắng, trong quá trình tới gần có thể nhìn thấy từng đóa từng đóa hoa băng màu trắng nở rộ, cao ngạo xinh đẹp, nhưng Chỉ nhìn mà không thể tới gần.

Khi Vẫn Đống Bạch Tinh hiện ra trong tầm mắt, ba người đồng thời giảm chậm tốc độ thích hợp, chậm rãi tới gần phạm vi vẫn Đống Chi Khí.

- Ở chỗ này ta cảm nhận được khí tức còn sót lại của Hồng nhi trước khi linh hồn chết đi...

Quy Tổ thấp giọng lẩm bẩm nói, trên mặt chợt nhoáng lên chút bi thương, rồi liền bị vẻ mặt lạnh lùng thay thế.

Ba yêu tu thử dùng thần thức thăm dò phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh, mới vừa tiếp cận khu vực sương băng mông lung kia, một cỗ lạnh như băng bức thẳng tới linh hồn, khiến bọn họ biến sắc.

- Màn sương băng này thật sự là cường đại quỷ dị. Ngay cả thần thức của ta cũng không có thể dễ dàng thăm dò Trong đó,

Trung niên vãn sĩ nhíu mày, trong lòng dĩ nhiên sinh ra vài tia sợ hãi.

- Nếu như thần thức tiếp cận vào trong màn sương băng, linh hồn của chúng ta đều có thể bị tổn thương, bị lực cực hàn của vẫn Đống Chi Khí kia đông lạnh.

Trên mặt Bạch Quyên cũng lộ ra vẻ cố kỵ, thì thào nói nhò:

- Chúng ta Chỉ là dùng thần thức để thăm dò còn có kết quả như thế, mà sát tinh kia lại là toàn thân phạm hiểm, xâm nhập trong khu vực sương băng màu trắng, còn có thể giữ được một mạng, có thể thấy được thực lực của hắn rất mạnh...

- Sợ cái gì chứ! Vẫn Đống Bạch Tinh này cũng chỉ là linh vật thuộc tính hàn cấp bậc cao một chút, cứ để cho ta tới thử xem sao.

Người nói chuyện là gã thanh niên ác nghiệt, hắn nghĩ mình là yêu thú thuộc tính băng, vả lại còn tu luyện công pháp không tầm thường, đối với vẫn Đống Chi Khí có sức chống cự mạnh hơn người khác.

- Ngươi có thể thử một chút, nhưng nhất định chớ cậy mạnh, nếu Vẫn Đống Bạch Tinh này dễ dàng đối phó như vậy, thì sao có thể sừng sừng thời gian ngàn vạn năm ở nơi đây mà không bị người ta thu lấy đi!

Ra ngoài ý liệu Quy Tổ không có ngăn cản, mà chỉ cảnh báo gã thanh niên ác nghiệt.

- Quy Tổ tiền bối yên tâm! Ta tu luyện Lam Tinh Băng Diễm uy lực không tầm thường, còn kém một bước là có thể sánh ngang với Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trong truyền thuyết. Bất kể là thân thể hay linh hồn của ta đối với công pháp thuộc tính băng, đều có lực miễn dịch khá mạnh.

Gà thanh niên ác nghiệt nói với vẻ mặt tự tin, trong lòng bàn tay nhảy lên ra một đoàn Lam Tinh Hỏa Diễm, trên người đột nhiên nổi lên một tầng băng vụ màu lam bao phủ toàn thân hắn, một cổ khí tức cường đại lạnh như băng tòa lan trong hải vực, làm cho phạm vi mười dặm đều hóa thành băng phong.

Uy lực như thế khiến hai yêu kia liên tục gật đầu tán thưởng.

Bọn chúng không biết rằng, trước đó cũng từng có một lực lượng cực hàn cường đại làm cho phạm vi trăm dặm này hóa thành băng phong. Tuy nhiên, sau khi Trương Hằng hàm thân vào trong màn sương trắng đông lạnh, cổ băng phong này mới bị trọng áp của ức vạn cân nước biển đè ép, dần dần tiêu tán đi.

Quy Tổ không nói gì, lặng lẽ ở một bên xem biến chuyển của nó, thấy gã thanh niên ác nghiệt thi triển thần thông, lão gật đầu nói:

- Lam Tinh Băng Diễm của ngươi đã sắp tu luyện đến cảnh giới cao nhất, đối với khí đông lạnh của Vẫn Đống Bạch Tinh phóng ra, hẳn là có năng lực chống đỡ nhất định. Có tìm được vị trí cụ thể của sát tinh kia hay không thì trông chờ vào ngươi.

- Để cho ta tới...

Gà thanh niên ác nghiệt đi tới phía trước vài bước, nhưng không dám tiến vào vùng cấm mười trượng, Lam Tinh Băng Diễm trong tay không ngừng nhảy lên, mơ hồ mang theo vài tia sợ hãi, dường như có chút sợ hãi tồn tại vẫn Đống Chi Khí cao cấp hơn.

Thấy thế gã thanh niên ác nghiệt cũng không thèm để ý, thần thức thật cận thận tìm kiếm trong Vẫn Đống Bạch Tinh.

Thần thức mới vừa tiếp cận màn sương băng, một luồng khí cực hàn, theo thần thức bức thẳng tới linh hồn của hắn.

Đổi lại là tu sĩ cùng cấp khác, có lẽ sẽ sợ hãi không thôi, vội vàng chặt đứt liên hệ giữa linh hồn và thần thức. Nhưng gã thanh niên ác nghiệt thân là công pháp thuộc tính băng, lại có được Lam Tinh Băng Diễm không tầm thường bực này, tự nhiên hắn không sợ hãi đột kích của chút ít vẫn Đống Chi Khí đó.

Cứ như vậy, thần thức của gã thanh niên ác nghiệt bắt đầu thăm dò ở bên ngoài màn sương băng.

Sau một lát, hắn im lặng thu hồi thần thức, lộ vẻ mặt kinh ngạc trầm ngâm nói:

- Ở bên ngoài khu vực băng vụ ta đích xác cảm nhận được một chút khí tức của nhân loại, nhưng người này dường như không ở phạm vi bên ngoài, mà đã đi vào bên trong băng vụ.

- Bên trong màn băng vụ?

Mấy người bao gồm Quy Tổ ở bên trong, đều kinh ngạc kêu lên.

- Sát tinh kia không ngờ lại tiến vào bên trong Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ tiền bối! Ngài nói xem có thể hắn đã chết hay không?

Bạch Quyên ngờ vực hỏi.

Quy Tổ thập phần quyết đoán nói:

- Không có khả năng, sát tinh kia tuyệt đối không có chết. Theo bói toán ta biết, người này vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta, hơn nữa mối nguy cơ tiềm ẩn đó càng ngày càng rõ ràng!

- Ta còn có một cảm giác rất kỳ quái, tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây ở trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng thực lực chẳng những không bị suy yếu, mà dường như còn đang tăng lên với tốc độ khó tin...

Quy Tổ nói tiếp thần sắc rõ ràng lộ vẻ bất an.

- Không ngờ có kỳ sự bực này! Thực lực của tu sĩ nhân loại kia không giảm ngược lại tăng, bốn người chúng ta còn cần phải canh giữ ở nơi đây làm chi? Không bằng chúng ta trở lại Thúy U Cư dĩ dật dài lao. Hoặc là mỗi người chạy một hướng, chạy được bao xa cứ chạy, Cửu U hải vực bao la bát ngát như thế, sợ gì không có chốn an thân?

Trên mặt trung niên văn sĩ hiện ra ý lùi bước.

Cùng so sánh với gã thanh niên ác nghiệt, từ đầu tới giờ hắn đều là phái bảo thủ, không muốn mạo hiểm quá lớn.

- Muốn chạy ngươi chạy một mình đi, hừ!

Gà thanh niên ác nghiêt nghe xong, hừ nhe một tiếng, trong mắt hiển lên một tia sát khí.

Thân mình trung niên văn sĩ run lên, không dám nói thêm nữa.

Ba yêu với thực lực của gã thanh niên ác nghiệt làm chủ, thậm chí trong tay hắn còn có Linh bảo công kích trung phẩm, không phải trung niên văn sĩ có khả năng chống lại.

- Để ta lại dùng thần thức thăm dò bên trong màn băng vụ thử xem...

Thanh niên ác nghiệt nói xong nhắm mắt lại, thần thức lại một lần nữa tham dò màn băng vụ. tuy nhiên mục tiêu lần này là nhằm vào bên trong.

Bên trong màn băng vụ. cường đại hơn mấy lần so với tầng ngoài, thần thức gã thanh niên ác nghiệt mới vừa vào trong, thân mình hắn liền không tự chủ được rùng mình một cái, bên ngoài Nguyên anh dần dần ngưng kết thành một lớp sương trắng mở nhat.

- Nguy hiểm, cận thận.

Quy Tổ nhắc nhở.

Lam Tinh Băng Diễm trên người thanh niên lãnh khốc kia đột nhiên chấn động, cả người như lửa thiêu, thần thức hải bắn ra hào quang vạn trượng, cuối cùng miễn cưỡng xua đuổi được sương trắng ở ngoài Nguyên Anh.

Thừa cơ hội này, thanh niên lãnh khốc nắm chặt thời gian, thần thức nhanh chóng xẹt qua khu vực đóng băng ở tầng trong.

Một hai nhịp thở sau, sắc mặt thanh niên lãnh khốc trắng bệch, cắt đứt liên hệ giữa thần thức và linh hồn. ngồi trên khối băng màu lam, trên người lóe ra ngọn lửa lam trục xuất từng dòng băng khí màu trắng.

Thật lâu sau, hắn mới từ từ mở mắt, trong mắt lộ ra một tia dị sắc.

- Tình huống thế nào, có kết quá không?

Bạch Quyên vội hỏi.

Quy Tổ cùng văn sĩ trung niên cũng sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn.

Thanh niên lãnh khốc lòng còn sợ hãi nói:

- Ta cảm nhận được một cỗ khí tức nhân loại mãnh liệt, sát tinh kia thật mạnh đến đáng sợ. Chỉ sợ hiện giờ hắn đã tiến vào khu vực trung tâm Vẫn Đống Bằng Vụ, có lẽ đã giao đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh rồi.

Kết quả này làm cho ba người Quy Tổ sắc mặt đại biến.

Quy Tổ thở dài nói:

- Xem ra lão Quy ta vẫn xem nhẹ thực lực sát tinh này. có thể tiến vào trong vẫn Đồng Băng Vụ mà không chết, có thể Chỉ tồn tại cấp phủ chủ mới làm được điều này.

- Cấp phủ chủ?

Ba yêu tu hoảng sợ. ngay cả thanh niên lãnh khốc cũng không ngoại lệ.

- Hay là chúng ta trốn thôi...

Văn sĩ trung niên rụt rè nói.

Lần này, thanh niên lãnh khốc cùng Bạch Quyên đều không phản đối ý kiến của hắn. hiển nhiên cũng có ý như thế.

Nếu tu sĩ nhân loại kia thật là tồn tại cấp phủ chủ. dù là cho bọn họ mười lá gan cũng sẽ không dám đối địch.

Thấy bộ dạng ba yêu này như thế, Quy Tổ cười khổ. không khỏi lắc đầu:

- Các ngươi cũng không cần sợ hãi quá mức. theo ta đoán, sát tinh kia còn cách cấp phủ chủ chân chính một Khoảng cách. Có lẽ thân mang dị bảo cũng có thể là bởi thuộc tính công pháp tu luyện hắn mới có thể đi vào trung tâm vẫn Đống Băng Vụ. tranh đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh.

- Nếu thật sự là tồn tại cấp phủ chủ. Chỉ cần hắn vừa phủ xuống mảnh hải vực này. vận dụng uy lực tinh thần vô thượng là có thể làm cho tu sĩ Hợp Thể KỲ bình thường chết ngay.

Quỷ Tô lạnh nhạt nói.

Bạch Quyên giật mình, gật đầu nói:

- Cũng nhờ Quy Tổ tiền bối nhắc nhở. nhân vật cấp phủ chủ chân chính sẽ không xuống tay với những tiểu nhân vật như chúng ta.

Thanh niên lãnh khốc lại khôi phục tự tin:

- Đúng thế. ta cũng may mắn thấy qua uy lực cấp phủ chủ. cách xa mấy ngàn dặm vẫn là chúa tể tính mạng ta. Cho nên tu sĩ nhân loại này chưa đạt tới cảnh giới đó. nhiều nhất là mạnh hơn đại tu sĩ Hợp Thể một chút, hoặc có kỳ công dị bảo gì đó.

Thấy mấy người này đều nói thế, văn sĩ trung niên đành phải im lặng, trong lòng âm thầm kêu khổ. không dám phản đối. Quy Tổ nhìn thoáng qua như có chút suy nghĩ, sắc mặt lạnh nhạt coi như không nhìn thấy.

Ba người chờ một lát ở gần Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ lại hỏi Thanh niên lãnh khốc:

- Ngươi có thể dùng thần thức xem xét khu trung tâm vẫn Đống Băng Vụ hay không, nếu có thể biết được tình huống cụ thể của tên sát tinh kia, chúng ta có thể áp dụng trước biện pháp tương ứng.

Thanh niên lãnh khốc nghe vậy, liên tục lắc đầu:

- Điều này không thể nào. vừa rồi dùng thần thức xem xét tầng trong vẫn Đồng Băng Vụ. đã cực kỳ miễn cưỡng, hơn nữa Chỉ duy trì được một hai nhịp thở. Nếu thần thức lại tiến vào trung tâm. Chỉ sợ linh hồn của ta sẽ nháy mắt đông cứng mà chết, không có chút may mắn nào.

Quy Tổ trầm ngâm:

- Tiếp tục như thế cũng không phải biện pháp...

Nói xong, hắn duỗi tay, trước người xuất hiện một cái bình ngọc lam.

Bình ngọc này lơ lửng trong tay hắn. chưa mở ra đã mơ hồ truyền ra một cỗ hàn khí kỳ lạ.

Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia sáng lên, nhìn chằm chằm bình ngọc trước mặt Quy Tổ.

Hai người còn lại cũng mở to mắt, Quy Tổ là Trường Thọ Quy xa xưa nhất ở trong mảnh hải vực này, tự nhiên trong tay phải có chút vốn liếng.

Trong ánh mắt chờ mong của ba yêu tu, Quy Tổ chậm rãi mở bình ngọc ra.

Lập tức, hàn khí U lam mạnh mẽ lan tràn ra, rét lạnh băng hàn nhưng không tổn thương tới thân thể cùng linh hồn các tu sĩ ở đây.

Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia nhìn chằm chằm một viên linh đan màu U lam sáng bóng trong bình ngọc, cuối cùng điên cuồng phun ra năm chữ:

- Huyền Băng Bổ Linh Đan!

- Đây không phải linh đan gần như biến mất khỏi giới này hay sao?

Bạch Quyên kinh ngạc nói.

- Có viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này. không biết ngươi có nắm chắc làm được chuyện vừa rồi không?

Quỷ Tô nhàn nhạt nói.

- Huyền Băng Bổ Linh Đan này đối với người tu chân tu luyện công pháp thuộc tính băng đúng là thánh dược tiên đan. Dùng viên linh đan này, lại thêm mấy tháng luyện hóa cùng thể ngộ. ta sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới đại yêu tu Hợp Thể hậu kỳ.

Thanh niên lãnh khốc vô cùng hưng phấn nói.

Tất nhiên hắn cũng vô cùng hướng tới cảnh giới đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ.

Hai gã yêu tu Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn trong mắt còn có thần sắc ganh ty.

- Được. hiện giờ ta tặng viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này cho ngươi, nhưng ngươi phái lập tức ăn nó xong, thừa lúc dược lực dốc hết sức đột phá trói buộc hiện giờ. ngăn chặn khí đống băng đáng sợ kia. dùng thần thức dò xét tình huống khu trung tâm.

Quy Tổ nắm Huyền Băng Bổ Linh Đan trong tay, lạnh nhạt nói.

Thanh niên lãnh khốc do dự một lát. cuối cùng cắn răng một cái, dứt khoát nói:

- Được, ta đáp ứng ngươi. Nếu Huyền Băng Bổ Linh Đan này có được uy lực chân chính như trong truyền thuyết, ta nắm chắc sáu phần mười dò xét được hư thật ở trung tâm.

Quy Tổ gật đầu cũng không nói thêm gì, ném viên đan dược màu U lam sáng bóng trong tay cho hắn.

Thanh niên lãnh khốc nhận lấy linh đan, nhận rõ hư thật, trong lòng mừng rỡ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống dùng nó.

Chỉ một hai nhịp thở sau, trên người thanh niên lãnh khốc kia bùng lên băng diễm màu U lam, sắc mặt hắn dữ tợn. thân thể bắt đầu phồng lên co rút lại, có xu thế muốn nổ tung.

- Cái này... Quy Tổ tiền bối!

Thanh niên lãnh khốc cố sức rít lên, không ngừng lăn lộn trên mặt băng, sắc mặt dữ tợn đau đớn cực điểm, cả người như một trái khí cầu lớn.

- Đây là chuyện gì...

Hắn giận dữ nhìn về phía Quy Tổ, muốn uống máu ăn thịt hắn.

Quy Tổ khẽ thở dài:

- Vốn Huyền Băng Bổ Linh Đan đặc chế này là chuẩn bị cho lão Quy ta tự dùng, thừa dịp dược lực mạnh mẽ xâm nhập cấm khu mười trượng, chiếm đoạt Vẫn Đống Bạch Tinh ở bên trong.

- Nếu ngươi còn muốn mạng, nhất định phái tiến vào cấm khu mười trượng kia. thậm chí tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, để cho nó hút đi tinh túy cực hàn ôn hòa trong cơ thể ngươi.

Quy Tổ thản nhiên nói. ánh mắt nhìn vào mặt thanh niên lãnh khốc kia, trào phúng nói:

- Trên thế giới này không có bữa ăn miễn phí lão tổ ta làm sao dễ dàng tặng linh đan quý hiếm như thế cho ngươi?

Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên bên cạnh, ánh mắt chợt co rụt, trong ánh mắt nhìn về phía Quy Tổ đột nhiên mang theo vài tia địch ý.

Quy Tổ không để ý, lạnh nhạt liếc bọn họ.

Chỉ một cái liếc mắt tùy ý như thế, lại làm cho hai con yêu này như lọt vào hầm băng, linh hồn run sợ.

Cho dù không có uy lực tinh thần gì. nhưng lực lượng ẩn chứa trong mắt hắn lại khiến cho người ta muốn thuần phục.

- A!

Thanh niên lãnh khốc kêu thảm thiết, rốt cuộc không chịu được cực hàn tinh túy không ngừng bành trướng trong cơ thể, lao về phía cấm khu mười trượng.

Hắn vừa đặt bước vào trong cấm khu mười trượng, đã bị vẫn Đống Băng Vụ bao phủ. mặt ngoài thân thể bắt đầu ngưng kết tầng tầng băng vụ. Nhưng ngọn lửa U lam cuồn cuộn trong cơ thể hắn bùng lên, triệt tiêu lực lượng khí đống băng.

Dù là thế, thân thể hắn vẫn đang không ngừng phồng to như một trái bóng bị thổi phồng lên.

Trong tiếng rít điên đại, hắn xâm nhập vào tầng trong.

Hàn khí tầng trong mạnh gấp mấy lần hắn không có gì sợ hãi, tiếp tục xông tới.

Giống như một người toàn thân bốc lửa, điên cuồng chạy về phía chỗ có nước để giải cứu tánh mạng của mình.

Hai yêu tu Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên ở bên ngoài không khỏi nhìn nhau.

Quy Tổ sắc mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm động tĩnh bên trong.

Rốt cuộc, khi thanh niên lãnh khốc lao đến một chỗ. Dường như dụng phải vật thể gì đó.

Bùm!

Hắn ngã lăn trên tầng băng cứng rắn, phát ra một tiếng sói tru.

Nhưng Đúng lúc này, một tiếng nói nam tử xa là lạnh như băng truyền ra từ trung tâm vẫn Đống Băng Vụ:

- Muốn chết! Dám tới đây quấy rầy ta tu luyện...

Bỗng nhiên, một cỗ uy lực tinh thần từ trên trời giáng xuống, đè ép biến hình cả một khu vực nước biển.

- Đây chẳng lẽ là... cấp phủ chủ?

Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên cả người run lên, lộ ra thần sắc tuyệt vọng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.