Tử Hoàng ngửa mặt lên trời cười lớn. Hắn vừa mới khống chế phân thân Trương Hằng thì liền có tu sĩ nhân loại đánh tới Tử Hoàng Phủ, liền nghĩ tới bản tôn Trương Hằng không biết lượng sức, đến Tử Hoàng Phủ giải cứu phân thân của mình.
- Thật đúng là “đi mòn gót giày tìm không thấy, đến khi tìm thấy chẳng tốn chút công phu”. Hay cho tên Trương Hằng, bản phủ còn chưa xuất phát thì ngươi tự mình đưa tới cửa rồi...
Tử Hoàng cảm thấy rất vui nên vội phóng ra thần thức rất cường đại của bản thân, trong nháy mắt đều nắm hết mọi thứ trong phạm vi hải vực mấy trăm dặm.
Lúc này, có ba tu sĩ nhân loại đứng lơ lửng phía trên hải vực Tử Hoàng Điện, trên người họ phát tán ra khí thế rất mạnh mẽ, tu vi của bọn họ đều đạt tới cấp đại tu sĩ.
Một người thanh niên cao lớn trong đó lại phát ra khí thế kinh thế hãi tục, mơ hồ khiến cho đám yêu tu của một vùng hải vực sinh ra ý quỳ bái.
Đồng thời, đám yêu tu đỉnh cao trong phạm vi mười vạn dặm, thậm chí là cấp đại yêu tu hay là yêu tu Hợp Thể bình thường, vừa tiếp xúc khí tức người thanh niên này, lập tức trong lòng cũng kinh sợ mà chạy trốn còn không kịp.
Người thanh niên cao lớn này mặc áo trắng, đứng trên hư không khí định thần nhàn, thỉnh thoảng chỉ một ý niệm liền giết chết một hai con yêu tu không biết thân phận.
Bản thân hắn đứng trên không trung Tử Hoàng Điện, ánh mắt nhìn xuống đám yêu của vùng hải vực này, khóe miệng lại mang theo một chút ý cười trào phúng, giống như một vị thần linh cao cao tại thượng đang quan sát đám kiến phía dưới.
Đám yêu thú khắp hải vực bị áp lực của hắn ép tới không thể thở nổi.
Bằng vào lực một mình áp bức đông đúc yêu thú đỉnh cao của một vùng hải vực, đây là loại uy năng và thực lực thế nào chứ?
- Quân Thiên Tề! Là ngươi?
Giọng nói giận dữ của Tử Hoàng truyền từ Tử Hoàng Điện, liếc mắt một cái hắn liền nhận ra thân phận người thanh niên áo trắng kia.
- Hừ! Tử Hoàng tiểu lão nhi! May mà ngươi còn nhận ra bổn tọa. Lần này Quân Thiên Tề ta tới Tử Hoàng Phủ, là muốn đòi lại công đạo cho ngàn vạn tu sĩ Thiên Vũ Đảo ta.
Quân Thiên Tề nhìn chăm chăm về phía Tử Hoàng Điện với vẻ ngạo nghễ, nói với vẻ hăm dọa.
- Lấy lại công đạo? Quân Thiên Tề ngươi không nên ngậm máu phun người. Tử Hoàng Phủ ta cách xa Thiên Vũ Đảo ngươi hơn bảy tám trăm dặm, nước sông không chạm nước giếng, tại sao lại nói đến công đạo.
Tử Hoàng từ đáy biển thuấn di ra ngoài, đứng đối diện với Quân Thiên Tề, không chút nhân nhượng, thái độ rất cương quyết.
- Tốt! Tốt! Tốt... Vậy bổn tọa muốn hỏi ngươi một câu, trong khoảng thời gian này đại công tử Tử Hoàng Điện ngươi có từng rời khỏi phạm vi thế lực của Yêu tộc Tử Hoàng Phủ không?
Quân Thiên Tề cười lạnh nói, mắt hai người nhìn nhau, tia lửa vô hình va chạm trong hư không.
Hai người đều là nhân vật cấp Phủ chủ, áp lực tinh thần cuồn cuộn trong hư không đang âm thầm phân cao thấp. Uy áp phát tán ra khiến cho đám yêu tu một vùng hải vực sinh ra sợ hãi trong lòng, không ngừng run lên.
- Lượng nhi thỉnh thoảng rời khỏi Tử Hoàng Điện đi giải sầu quanh hải vực, đây không phải chuyện bình thường sao, mà đám yêu tu Tử Hoàng Phủ ta cũng có thể làm chứng, nó vẫn chưa rời khỏi phạm vi thế lực Tử Hoàng Phủ nửa bước, càng chưa hề tiến vào hải vực Tam Tiên Đảo các ngươi. Hay cho Quân Thiên Tề ngươi, uổng công ngươi là một nhân vật cấp Phủ chủ, mà lại ngậm máu phun người, làm nhục tôn nghiêm Tử Hoàng Phủ ta. Chẳng lẽ ngươi muốn đối nghịch với hàng tỉ con dân Yêu tộc ta, gây nên đại chiến giữa hải vực Yêu tộc và hải vực nhân loại sao?
Chẳng những Tử Hoàng không thừa nhân mà hắn còn trả đũa, nói xấu Quân Thiên Tề vu oan, dụng tâm phá hoại Tử Hoàng Phủ.
Trên thực tế, vào lúc Tử Hoàng vừa phát hiện Quân Thiên Tề, hắn liền biết được nguyên nhân đến đây của đối phương.
Cách đây không lâu, Thiết Sa Vương kể hết tỉ mỉ toàn bộ quá trình Tử Lượng rời khỏi Tử Hoàng Phủ.
Tuy nhiên, Tử Hoàng lại xuất hiện với thái độ cương quyết và tính cách xảo trá, tuyệt đối không thừa nhận chuyện này.
- Không rời khỏi Tử Hoàng Phủ sao? Ta đã sớm biết ngươi nguy biện.
Quân Thiên Tề không ngừng cười lạnh, đột nhiên hắn vung tay lên, trong hư không lập tức xuất hiện một đạo bóng nước màu lam, rất nhanh trên đó hiện ra hình ảnh Tử Lượng sát thương rất nhiều tu sĩ nhân loại của Thiên Vũ Đảo.
- Tử Sát Thần Hồn đại pháp! Ngươi cho là Quân mỗ không nhận ra sao?
- Chứng cớ rành rành!
- Hừ! Tử Hoàng lão nhi! Ta xem ngươi ngụy biện thế nào?
Quân Thiên Tề nhìn Tử Hoàng với vẻ giận dữ, áp lực tinh thần theo sự giân dữ của hắn lan tràn ra thêm một mức.
Tử Hoàng nao nao, không nghĩ tới Quân Thiên Tề hiển nhiên chuẩn bị khi đến đây, ngay cả chứng cớ cũng chuẩn bị đầy đủ hết.
Mục đích chuyến này của hắn là gì?
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng hắn thoáng động, thầm nghĩ không tốt!
Nếu như thật sự phải so thực lực, tuy rằng Tử Hoàng và Quân Thiên Tề đều cùng cấp Phủ chủ nhưng Quân Thiên Tề vẫn hơn Từ Hoàng một chút.
Quân Thiên Tề đích thân đưa chứng cớ đến Tử Hoàng Phủ, khẳng định hắn còn có sát chiêu khác.
Quả nhiên, đúng lúc này, Tử Hoàng Điện ở đáy biền truyền đến một tiếng động “ầm ầm” thật lớn. Một người đàn ông trung niên khôi ngô mặc áo bào đen vừa mới nhấc tay, một đạo thanh quang hình cung đánh lên trên trận pháp khổng lồ bên ngoài đại điện của Tử Hoàng Điện.
Một quầng sáng màu tím kịch liệt rung động đang kháng cự một kích này. Nhưng đám yêu bên trong Tử Hoàng Điện không ngừng sợ hãi, khủng hoảng mất mật.
Tử Hoàng dùng thần thức đảo qua, không khỏi giận tím mặt:
- Hoàng Phủ Lân! Lại là ngươi!
Kẻ thù gặp mặt liền rất tức giận. Hai người này trước kia là tử đối đầu.
- Được! Được! Được! Hai tên đại tu sĩ nhân loại các ngươi lại liên hợp để đối phó Tử Hoàng ta.
Tử diễm trong mắt Tử Hoàng nhảy lên, đột nhiên nắm giữ hư không, một thanh đao hai mũi ba chĩa toàn thân đỏ xanh đầy vẻ cổ xưa, trên thân phát tán ra một luồng khí sát phạt.
Thanh vũ khí này vừa hiện, nước biển chung quanh dao động một trận, dâng lên cao đến mấy trượng, khí thế kinh người.
Uy áp vô hình truyền đến từ thanh đao hai lưỡi ba chĩa. Nhìn xem uy thế, hiển nhiên đây chính là một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
Nhân vật cấp phủ chủ nắm trong tay Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, đủ sức tung hoành Chu Vương Triều. Người có thể địch nổi càng ít đến đáng thương.
Uy áp tinh thần của bản thân cộng thêm lực công kích cường đại của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm đúng là Tử Hoàng như hổ thêm cánh, khí thế trên người hắn lại đạt tới đỉnh phong.
Quân Thiên Tề hơi biến sắc. Trước kia hắn gặp Tử Hoàng nhưng chưa từng xuất thủ, lúc này tự mình thấy uy thế của đối phương, khiến người ta không khỏi sợ hãi trong lòng.
Tuy nhiên, mục đích của Tử Hoàng hiển nhiên không phải Quân Thiên Tề mà là hắn giận Hoàng Phủ Lân đang công kích Tử Hoàng Điện, đang chuẩn bị thuấn di qua đó để ngăn hành động của đối phương.
Tử Hoàng Điện là tâm huyết do hắn chế tạo, tự nhiên không thể để người ta phá hủy.
Nhưng mà Quân Thiên Tề này làm sao để hắn được như mong muốn?
- Chạy đi đâu?
Quân Thiên Tề điểm vào hư không một cái, một tấm bố màu tím nhạt hình vuông, nhanh chóng bay ra, dung nhập vào không gian chung quanh.
Theo động tác của hắn, cảnh vật chung quanh đột nhiên biến đổi.
Bầu trời không còn bầu trời nguyên thủy mà hiện ra đám mây U ám mông lung, áp lực, ngột ngạt. Trong nháy mắt, giống như bị chuyển qua một vùng thiên địa khác.
Mọi thứ chung quanh hải vực đều bị tấm bố vuông màu tím như ẩn như hiện kia bao phủ.
- Linh bảo Không gian Phương Thiên Mạc! Làm sao ngươi có được Thông linh Pháp bảo phụ trợ này?
Tử Hoàng hơi biến sắc, cầm thanh đao hai lười ba chĩa trong tay kinh ngạc đến ngẩn người.
- Ha ha! Ta mượn thứ này từ một vị bằng hữu ở Bồng Lai Đảo, dùng pháp bảo này để vây khốn ngươi một hồi thì không thành vấn đề.
Quân Thiên Tề nói với vẻ đắc ý.
Hắn tự biết thực lực mình chỉ ngang Tử Hoàng cho nên hắn không mong chiến tháng đối phương mà chỉ cần vây khốn đối phương một thời gian.
về phần giết chết Tử Hoàng hay không, cho dù là Hoàng Phủ Lân hay là Quân Thiên Tề cũng không tính tới. Bằng vào lực lượng của hai người, nếu muốn giết chết nhân vật cấp Phủ chủ thì khả năng không lớn.
Theo suy đoán của Quân Thiên Tề, với thực lực của Hoàng Phủ Lân thì không cần nhiều thời gian, cũng có thể công phá tầng cấm chế và trận pháp bên ngoài Tử Hoàng Phủ.
- Một khi đã như vậy, ta liền đánh một trận với các ngươi. Mặc dù thân ta trong Phương Thiên Mạc nhưng ta cũng không sợ các ngươi.
Trong tay Tử Hoàng đột nhiên xuất hiện một Tử Châu cỡ hạt đậu. Vừa lấy tay sờ trong nháy mắt viên Tử Châu này vỡ tan.
Hành động này khiến Quân Thiên Tề kinh ngạc.
Hắn còn chưa phản ứng lại thì chỉ thấy thanh đao hai lười ba chĩa trong tay Tử Hoàng đột nhiên bay lên, đánh ra mấy đạo quang nhận hình tam giác màu tím đầu nhọn. Phương Thiên Mạc bao bọc không gian chung quanh lập tức phát ra âm thanh “Chi chi”, dường như Thông linh Pháp bảo của Tử Hoàng này sắp phá vỡ trói buộc.
Quân Thiên Tề lộ sắc mặt ngưng trọng, vươn tay chụp vào không gian một cái, một thanh phi kiếm lóe lên một dải sáng bảy màu bảo hộ trước người, run lên một hồi rồi phóng ra kiếm khí màu sắc rực rỡ như mưa xuân.
Vèo vèo vèo!
Kiếm khí với màu sắc rực rỡ mênh mỏng như mưa xuân hóa thành một tấm lưới lớn, bao quanh công kích của Tử Hoàng phát ra.
Ầm!
Dưới bắn phá của hai người, dư âm sinh ra khiến chung quanh tấm vải vuông màu tím lờ mở có thể thấy được một ít vết rách rất nhỏ. Nhưng rất nhanh những vết rách này được chữa trị hoàn hảo.
- Ha ha! Phương Thiên Mạc này không phải bản mạng Pháp bảo của ngươi, không có khả năng phát huy ra uy lực chân chính của nó!
Tâm thần Tử Hoàng chấn động mạnh, thao túng bản thể của tam tiêm lưỡng nhận đao trực tiếp vung lên không gian xung quanh..
Quân Thiên Tề cười lạnh:
- Có ta ở đây. ngươi đừng mơ phá vỡ được sự trói buộc của Phương Thiên
Mạc. cứ đứng ở đó một lúc. chờ cho Tử Hoàng Điện của ngươi bị Hoàng Phủ
huynh “cải tạo” một phen, sau khi rực rỡ hẳn lên thì ta sẽ thả ngươi ra.
- Sao? Vậy bản phủ thật sự vẫn còn có hy vọng sao?
Vẻ mặt Tử Hoàng bình tĩnh, vui vẻ đùa cợt với đối phương một phen, Dường
như không hề lo lắng tới tình hình ở bên trong Tử Hoàng Điện kia.
Quân Thiên Tề trong lòng kinh ngạc, phân ra một đạo thần thức đảo qua Tử
Hoàng Điện ở sâu dưới đáy biển, không khỏi âm thầm giật mình.
Ở
sâu dưới đáy biên, Tử Hoàng Điện lóe lên từ quang từ quang mông lung rực rỡ. giống như là một thủy tinh long cung ở dưới đáy biển.
Còn Hoàng Phủ Lân đang khoanh tay đứng ở trước Tử Hoàng Điện, vẻ mặt âm trầm.
Cách đó không xa còn có một nữ tử mặc áo xanh. chính là con gái của hắn
Hoàng Phủ Tĩnh, nàng đang phụ trách một vài công việc bảo vệ Tử Hoàng
Phủ.
Hai đại tu sĩ hộ tống Quân Thiên Tề cũng xuống dưới đó. cùng với đại yêu tu của Tử Hoàng Phủ bắt đầu giao chiến.
- Hoàng Phủ Lân, các ngươi hãy rút lui đi...
Thanh âm yếu ớt của một nữ tử từ trong Tử Hoàng Điện truyền ra văng vẳng rất êm tai.
Nghe Thanh âm của nữ tử này thì Dường như nàng rất trẻ. nhưng Thanh âm của
nàng lại ẩn chứa ma lực thần Kỳ. khiến cho thần sắc Hoàng Phủ Lân hơi
biến đổi.
- Ngươi là ai? Chỉ còn một bước nữa là bước vào cảnh giới cấp phủ phủ. sao lại Tử Hoàng Phủ lại có được một nhân vật như vậy.
Hoàng Phủ Lân đứng ở bên ngoài Tử Hoàng Điện, vừa công kích cấm chế và trận pháp ở vòng ngoài, vừa cao giọng hỏi.
- Ta tên là Tử Ngọc, là nhị tiểu thư của Tử Hoàng Phu. vốn định bế quan
ngàn năm, đang chuẩn bị bước vào cảnh giới cấp phủ phủ thì lại bị hai
người các ngươi tới phá rối.
Trong thanh âm của nữ tử kia lộ ra một vẻ bất đắc dĩ và thở dài.
- Tử Hoàng Điện này vốn được tạc thành từ một khối quặng Tử Linh cực
phẩm. bên ngoài còn có Tử Sát Thiên La trận bảo vệ. dưới sự chủ trì của
ta cùng với mười hai vị yêu tu Hợp Thể trung kỳ trong điện thì ngay cả
là nhân vật cấp phủ phủ đích thân tới cũng khó có thể công phá.
- Nhị tiểu thư của Tử Hoàng Phủ?
Hoàng Phủ Lân lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ tới Tử Hoàng Phủ còn giấu một
nhân vật số một như vậy. Chỉ còn kém một bước nữa thì lực lượng linh hồn của Tử Ngọc này có thể đặt chân lên cảnh giới Độ Kiếp Kỳ.
Nghĩ
tới đây, trên mặt Hoàng Phủ Lân lộ ra sát khí nồng đậm không che giấu
một chút nào. Nữ tử này không trừ sau này có lẽ Tử Hoàng Phủ sẽ lại có
thêm một nhân vật cấp phủ phủ. tới lúc đó, mình sao có thể ăn ngon ngủ
yên được.
- Ta thật sự muốn xem ngươi có thể ngăn cản ta được bao lâu?
Trong mắt Hoàng Phủ Lân lóe lên thần quang, toàn bộ không trung trên Tử Hoàng Điện sinh ra một luồng uy lực tinh thần cuồn cuộn, yêu tu bình thường
nếu ở trong trạng thái này thậm chí có thể bị nổ tan xác mà chết.
Nhưng bên trong Từ Hoàng Điện cũng sinh, ra một luồng uy lực tinh thần, nhờ
vào uy lực của Tử Sát Thiên La trận gần như có thể ngang ngửa với Hoàng
Phủ Lân.
Sắc mặt Hoàng Phủ Lân âm trầm, đột nhiên duỗi tay ra.
nước biển chấn động, xuất hiện một cây cung lớn toàn thân lấp lánh kim
quang.
Trong phút chốc, quầng sáng hoàng kim vô cùng chói mắt
chiếu rọi khu vực dưới đáy biển sâu. xua tan đi vẻ ngoài mông lung mờ ảo của Tử Hoàng Điện.
Một luồng cương khí sắc bén mãnh liệt hiện lên trên cây cung lớn này, mang theo cả Điện Thiểm Lôi Minh.
- Ô Nhật Cung!
Trong Tử Hoàng Điện, một nữ tử xấu xí mặc hắc y nói nhẹ ra ba chữ, vẻ mặt kinh hãi.
Ở phía sau nàng có mười hai yêu thú Hợp Thể Kỳ thực lực rất lớn, lấy nàng làm trung tâm theo phương vị riêng đang khoanh chân ngồi, trong tay bấm pháp quyết huyền ảo khó lường, bốn phía có một trận pháp hình khối màu
tím, bên trong một chuỗi ký hiệu lấp lánh.
Trận pháp hình khối
này chính là ảnh thu nhỏ của trận pháp ở bên ngoài Tử Hoàng Điện, cũng
chính là cốt lõi trung tâm của trận pháp.
ô Nhật Cung trong những thông linh pháp bảo thượng phẩm là linh bảo công kích có lực công kích
mạnh nổi tiếng, phương pháp chế tác nó so với tiên bảo Xạ Nhật Cung
trong truyền thuyết có vài phần tương tự. trong những linh bảo thượng
phẩm được mệnh đanh là một trong những thứ có sức công kích đơn thể
cường đại nhất, không gì không thể phá vỡ.
Cây thần cung này nếu
phối hợp với linh bảo thượng phẩm Diệu Nhật Tiễn thì có thể coi là cường giả trong những linh bảo công kích thượng phẩm.
Đáng tiếc là Diệu Nhật Tiễn cực Kỳ khó luyện chế, toàn bộ hạ giới rất khó có thể tìm thấy hai chiếc.
Thân thể Hoàng Phủ Lân nhảy lên trên, lơ lửng giữa không trung của Tử Hoàng
Điện, tay trái cầm ô Nhật Cung, tay phải kéo mạnh đây cung.
Vù
một tiếng, khí linh trong thần thông phát ra một luồng dao động tinh
thần hưng phấn sinh động, kết hợp với tâm thần của Hoàng Phủ Lân thành
một thể.
Lập tức, khí thế đời non lấp biên cùng với uy lực tinh
thần ngưng tụ lại một điểm, sắc bén tới cực điểm, đánh về phía toàn bộ
Tử Hoàng Điện.
Mười hai yêu tu Hợp Thể Kỳ cùng với nữ tử xấu xí
đang trấn thủ Tử Sát Thiên La trận trong đại điện lập tức cảm thấy một
sự sắc bén không gì không thể phá được, khí tức sắc bén đâm thăng vào
nội tâm. sinh ra một cảm giác không thể chống cự.
Đòn công kích
chưa phát ra. khí thế đã tới trước một bước, mức độ cường đại như vậy có thể thấy được đòn tấn công mà Hoàng Phủ Lân đang chuẩn bị đáng sợ tới
mức nào?
- Đây là Ô Nhật Cung!
Không biết từ khi nào Tử Lượng đã tới đại điện khống chế mấu chốt của trận pháp này. vẻ mặt kinh hãi, thấp giọng nói:
- Đây chính là lợi bảo công kích đã giúp Hoàng Phủ Lân thành danh, ngay cả phụ thân đại nhân muốn đối phó cũng phải cố hết sức.
Hắn đi tới bên cạnh nhị muội Tử Ngọc, im lặng không nói trong lòng cùng hổ thẹn không thôi.
Khó khăn mà Tử Hoàng Phủ gặp phải lần này hơn phân nửa là do hắn gây ra.
Nhưng ngay lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh, nước biển trong một khu vực
đột nhiên chấn động, trong không gian cũng nổi lên một gợn sóng nhỏ.
- Vỡ.
Hoàng Phủ Lân đột nhiên kéo dây cung, từ trong ô Nhật Cung bắn ra một đạo quang tiến rất mảnh phát ra kim quang rực rỡ.
Tuy đây không phải là mũi tên thật sự, nhưng trong đó ẩn chứa sự hợp nhất
tâm thần của một nhân vật cấp phủ phủ với một lợi bảo công kích thượng
phẩm. đồn vào một tiễn phát ra uy lực khó lường.
Toàn bộ nước
biển ẩm một tiếng lập tức rẽ ra. mở ra cho quang tiễn vô hình này một
thông đạo. khí thế vô biên, thiên địa biến sắc.
Có thể nói, ý
cảnh ẩn chứa trong một tiễn này của Hoàng Phủ Lân so với một kiếm chí
cường của Trương Hằng có hiệu quả ngang nhau. Bởi vì linh bảo trong tay
Hoàng Phủ Lân càng mạnh, lực lượng linh hồn và cảnh giới càng cao thâm,
cho nên uy lực của một tiễn này thậm chí so với một kiếm chí cường còn
mạnh hơn một hai phân.
Giờ phút này, thời gian như ngưng đọng
lại. trong tầm nhìn của mọi người Chỉ còn có một tiễn kia. hết thảy mọi
thứ trên thế gian đều Chỉ làm nên cho nó.
Tử Lượng đứng ngoài
cuộc Chỉ cảm thấy khó thở. máu đông lại. chiến ý bị bóp nghẹt từ trong
trứng nước, khí phách rong ruổi ở Thiên Vũ Đảo lúc trước đã tiêu tan
không còn.
Lúc này lực lượng linh hồn của hắn đã thụt lùi trở về
trạng thái bình thường, đồng thời vẫn còn đang bị suy yếu. nếu không tận dụng thời gian tĩnh đường thì thậm chí tu vi của hắn còn có thể giáng
cấp.
Nhưng trong thời khắc nguy nan của Tử Hoàng Phủ này. sao hắn có thể tĩnh tâm tĩnh duỡng được?
Ngay cả Nhị muội bế quan mấy trăm năm chuẩn bị đột phá cấp phủ phủ kia cũng phải xuất quan, Huống Chi là một tội nhân như hắn?
Vù vù.
Tiếng rít sắc bén xuyên thấu linh hồn theo quang tiễn nhỏ bé vô hình kia truyền tới.
Thình thịch!
Toàn bộ đại trận bên ngoài Tử Hoàng Phủ đột nhiên ầm ầm run lên. quang tiễn
nhỏ bé kia Chỉ dừng lại trên tầng tầng cấm chế và trận pháp kia trong
chớp mắt, rồi cực kỳ mãnh liệt sắc bén bắn vào.
Phù! Phù! Phù!
Nó xuyên thủng từng tầng khoáng thạch Tử Linh cứng rắn, bắn vào tới đại trận nơi mấu chốt của trận pháp.
Mười hai yêu tu cùng với Tử Châu luống cuống tay chân, từng đạo pháp quyết nhanh chóng bắn lên trên trận pháp hình khối.
Lập tức toàn bộ trận pháp bên trong Tử Hoàng Điện rực sáng lên, khôi phục lại Nguyên bản.
- Định!
Tử Châu nói nhẹ ra một chữ. thanh âm vô cùng êm tai. vươn ngón tay thon
dài ra điểm một cái. tử quang trong suốt lóe lên. một luồng ý chí tinh
thần theo đó bắn ra.
Quang tiễn nhỏ bé kia đã mất đi hơn phân nửa uy lực. cuối cùng cũng bị chế phục, hóa thành hư vô, biến mất bên trong đại điện.
Nhưng sau khi trải qua chuyện này, sắc mặt mười hai yêu tu Hợp Thể Kỳ cũng rất khó coi.
Lúc này, khóe miệng Hoàng Phủ Lân hiện lên một nụ cười nhạt, chậm rãi kéo dây cung chuẩn bị lần tấn công thứ hai.
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Tử Hoàng Phủ ta sao?
Mặt Tử Lượng lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Tuy nhiên ngay Lúc này, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một cặp mắt thần linh hiểu rõ vạn vật, nắm giữ mọi thứ trên thế gian.
Đột nhiên hắn hít sâu một hơi, rời khỏi đại điện này, đi xuống tầng dưới cùng của Tử Hoàng Điện.
Ở nơi đó có một nhà giam chuyên để giam cầm những nhân vật đặc biệt, được gọi là La Sát Mật Ngục.