Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 501: Chương 501: Uy lực của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.






Từ sư huynh đã tuyệt vọng, đồng thời lại hàm thân ở trong Huyết Sát lĩnh vực của hai vị Huyết Sát Quân Vương.

Cho dù đổi là bất kỳ một tu sĩ nào của Chu Vương Triều, sau khi biết được tình huống của hắn đều sẽ sinh lòng cảm thán và đồng tình: Vận khí người này quả thật là tốt tới cực điểm.

Giờ phút này, Huyết Sát lĩnh vực của hai Huyết Sát Quân Vương va chạm cùng một chỗ. Đối với bọn họ mà nói là va chạm nhưng đối với những người khác mà nói lại là chồng chất.

Huyết Sát lĩnh vực chồng chất. Đây quả thật là chưa từng nghe qua!

Thử hỏi, dời mắt toàn bộ Chu Vương Triều có mấy người có thể hưởng thụ quang vinh như vậy?

Nhưng Từ sư huynh cùng Trương Hằng lại chân thật cảm nhận được uy lực của hai Huyết Sát lĩnh vực chất chồng một chỗ.

Trương Hằng còn chịu đựng được, dù sao hắn từng có được loại thần thông cùng lực lượng này, lại thêm phòng ngự bản thân biến thái tột cùng, không phải người thường có thể so sánh.

Nhưng Từ sư huynh lại nghẹn khuất tột cùng. Pháp lực nhanh chóng xói mòn không nói, ngay cả thần trí đều khó thể khống chế. Nếu không phải vì hắn tu luyện tới cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, Chỉ sợ trong khoảnh khắc liền biến thành một khôi lỗi bị giết chóc khống chế.

Sau khi Huyết Sát lĩnh vực chồng lên nhau, sinh ra cỗ lực lượng giết chóc ảnh hưởng đến tâm trí được tăng cường gấp đôi, bất kỳ người tu chân nào dưới đại tu sĩ tiến vào trong đó đều khó thể chống cự.

- Làm sao có thể... Ngươi cũng là...

Nam Kiếm Phong khó có thể tin nhìn chằm chằm vào Vân Dịch đứng ngạo nghễ ở đối diện.

Bộ mặt Vân Dịch dữ tợn, dang hai tay, lực lượng Huyết Sát bàng bạc trên người như sóng dữ trào ra.

Đồng thời hai tròng mắt hắn cũng dần biến thành màu đỏ. Đó là một loại màu máu trong suốt làm cho người ta nhìn mà run sợ, thậm Chỉ sẽ bị lạc mình, chìm vào giết chóc không biết ngừng nghi.

- Không sai. Hắn chính là Huyết Sát Quân Vương, chuẩn xác mà nói hẳn là Huyết Sát Quân Vương đời thứ tư.

Trương Hằng cắt lời Nam Kiếm Phong, cười ha hả nói. Hắn khoanh tay đứng trong khu vực hai Huyết Sát lĩnh vực chồng chất, nhàn nhã bước đi.

Lực miễn dịch đối với lực lượng Huyết Sát của Trương Hằng đã đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có.

Sớm tại thí luyện Huyết Sát. Trương Hằng bắt đầu giao tiếp với tu sĩ Huyết Ma Đạo, trong đó Lý Hoành chính là tu sĩ Huyết Ma Đạo tu luyện Huyết Ma Chân Kinh, ngay cả Huyết Sát Thần Đế uy chấn Đông Vân đại lục cũng là như thế.

Trương Hằng tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công, thân thể cường hãn có lực phòng ngự mà người thường khó thể tưởng tượng. Đặc biệt là sau khi chịu đựng công kích của lực lượng thuộc tính nào đó sẽ sinh ra năng lực miễn dịch cường đại.

- Hừ. Lần trước ngươi cướp đi bốn kiện Thông linh Pháp bảo trong Tinh Nguyệt di tích, bản quân còn chưa tìm ngươi tính sổ thì ngươi lại tự đâm đầu tới.

Nam Kiếm Phong cười lạnh nói:

- Ngươi cho là tìm tới một Huyết Sát Quân Vương còn chưa nắm giữ lực lượng bản thân là vọng tường có thể chiến thắng ta sao?

Nói xong, hắn khinh miệt liếc nhìn Vân Dịch một cái.

Tuy rằng tu vi hai người nhìn như tương đương nhưng Nam Kiếm Phong căn bản không coi đối phương là đối thủ.

Giờ phút này Vân Dịch còn đang ở trong trạng thái điên cuồng, kiệt lực khống chế lực lượng Huyết Sát của bản thân, khó thể tự khống chế càng không nói đến chiến đấu.

Thấy vậy, Trương Hằng nhíu mày, thản nhiên nói:

- Phóng thích giết chóc trong lòng ngươi, một mặt áp chế làm sao có thể thành tựu uy lực lớn lao của một đời Huyết Sát Quân Vương?

- Dạ...

Vân Dịch miễn cường hộc ra một từ, phát ra cỗ giết chóc phát ra từ trong đáy lòng không một chút giữ lại. Huyết Sát lĩnh vực chung quanh lập tức mạnh lên vài phần.

- Ngươi thật ra rất hiểu tinh túy của Huyết Ma Đạo ta!

Nam Kiếm Phong đầy hứng thú đánh giá Trương Hằng một hồi, sát khí trong mắt ngược lại càng đậm.

- Ngươi muốn giết ta?

Trương Hằng nở nụ cười.

Dưới tình huống Trương Hằng cùng Vân Dịch liên thủ, Nam Kiếm Phong căn bản khó có khả năng thủ thắng.

- Vị đạo hữu này. Chúng ta đều là Huyết Sát Quân Vương, chính là sư huynh đệ đồng môn. Ngươi còn không mau liên thủ với Nam Kiếm Phong ta xử lý hai người trong Huyết Sát lĩnh vực?

Hai mắt Nam Kiếm Phong màu đỏ trong suốt nhìn thẳng vào con ngươi màu máu của Vân Dịch.

Khi hai đôi huyết mâu chạm nhau trong hư không, Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong đồng thời chấn động.

- Đi tới bên cạnh ta, kề vai chiến đấu.

Trên mặt Nam Kiếm Phong lộ ra mấy tia ý cười, dường như đang kêu gọi người thân nhất.

-Ta...

Vân Dịch ngây ra, hai tròng mắt màu máu lúc thì nhìn phía Trương Hằng, lúc thì đảo phía Nam Kiếm Phong không biết làm sao.

Lúc đối mặt với Nam Kiếm Phong. hắn thấy có một loại thân thiết phát ra từ linh hồn, mà ở một bên khác, Trương Hằng là sư tôn trong cảm nhận của hắn, sư mệnh không thể chống lại.

- Ngươi còn đang do dự cái gì?

Nam Kiếm Phong quát lớn một tiếng, từ hai tròng mắt màu máu bắn ra hai đạo huyết quang thẳng tới Vân Dịch.

Ầm!

Dòng sông màu máu ở sâu trong linh hồn Vân Dịch dâng lên sóng gió ngập trời, giật dây hắn: Mau bước lên, mau bước lên, liên thủ cùng người kia, kề vai chiến đấu giết sạch mọi sinh linh thế gian này.

- Đến đây đi... Đến đây đi... Đồng môn của ta.

Trong thanh âm của Nam Kiếm Phong lộ ra một cỗ hấp dẫn trí mạng.

Đương nhiên cỗ hấp dẫn trí mạng này chỉ là tương đối với Vân Dịch mà thôi.

Còn đối với Từ sư huynh cùng Trương Hằng mà nói, cỗ hấp dẫn này chính là lực lượng giết chóc có thể ảnh hưởng đến tâm trí.

Ngay khi hai người giằng co khó phân, thanh âm của Trương Hằng rốt cục vang lên:

- Vân Dịch, chiến thắng hắn!

- Vâng, sư tôn!

Trên dòng sông màu máu ở sâu trong linh hồn Vân Dịch có một đôi mắt màu bạc như của thần linh. Nó tản ra uy áp vô thượng khiến Vân Dịch như bị sét đánh.

Đột nhiên trên người Vân Dịch trào ra chiến ý vô cùng, lạnh lùng nhìn chằm chăm Nam Kiếm Phong. Hắn nhấc tay, xông về phía Huyết Sát lĩnh vực của đối phương.

- Cái gì? Hắn lại nghe lệnh của ngươi?

Nam Kiếm Phong khiếp sợ không thôi, nhìn về phía Trương Hằng, khó thể tin nổi.

Trương Hằng cười nhạo:

- Hắn là đệ tử của ta, nghe ta thì có gì kỳ quái?

- Điều đó không có khả năng...

Nam Kiếm Phong đột nhiên chìm vào điên cuồng, nhấc tay lên bổ ra một chưởng về phía Trương Hằng.

Ầm!

Một mảnh trường long màu máu ập về phía Trương Hằng.

Trương Hằng không nhanh không chậm, cứ đứng yên tại chỗ như vậy.

Vút!

Một bóng người màu máu bay vút lại, hai tay lần lượt thay đổi hình thành một lốc xoáy màu máu.

Ầm!

Hai cỗ lực lượng chạm vào nhau, huyết quang kinh thiên không ngờ làm cho hai Huyết Sát lĩnh vực nổ tung.

Trong phút chốc Huyết Sát lĩnh vực lộ ra sơ hở, không gian ngoại giới như ẩn như hiện.

- Nhân cơ hội này...

Từ sư huynh mừng rỡ không thôi.

Đây quả thật là cơ hội ngàn năm một thuở. Nếu có thể chạy ra từ trong lĩnh vực do hai Huyết Sát Quân Vương liên thủ phát động, Chỉ bằng vào điểm này đủ khiến hắn kiêu ngạo.

Trong tâm lý mừng rỡ như điên, Từ sư huynh tính toán thi triển thuấn di ra ngoài.

- Muốn chạy?

Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch đồng thời phát hiện ra dụng ý của hắn.

Ông!

Hai đạo huyết mang nhoáng một cái trong nháy mắt vá lại sơ hở của Huyết Sát lĩnh vực.

Từ sư huynh vừa chuẩn bị thuấn di lại bị ép dừng lại, run giọng nói:

- Các... Các ngươi...

Hai Huyết Sát Quân Vương lại phối hợp không một kẽ hở, vây kẻ ngoại lai này ở trong Huyết Sát lĩnh vực.

- Chẳng lẽ hôm nay chung quy phải chết ở chỗ này?

Từ sư huynh cười khổ không thôi.

Sau khi vây khốn Từ sư huynh, Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch liền bắt đầu chiến đấu trong khu vực này.

Trương Hằng từ đầu chí cuối đều là bộ dạng lạnh nhạt tự nhiên đứng yên trong một góc của Huyết Sát lĩnh vực, nhìn Vân Dịch bị Nam Kiếm Phong đánh cho liên tiếp bại lui nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh.

Ánh mắt Từ sư huynh dừng trên người Trương Hằng, cặp mắt sáng lên, gian nan bay về phía hắn, ôm quyền nói:

- Tại hạ là Từ Trường Thanh đệ tử của Huy Hoàng Kim Kiếm Môn. Khi ngang qua Phàm Vân Đảo này phát hiện bóng dáng của Huyết Ma Đạo, bởi tò mò mà bị vây ở nơi này, thật sự là bất hạnh. Xin hỏi tôn tính đại danh tiền bối?

Trương Hằng thản nhiên nhìn hắn một cái, nói:

- Tại hạ Trương Hằng. Các hạ tự xưng đệ tử đại phái chính đạo, còn có tu vi Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, làm sao lại khủng hoảng như thế đối với Huyết Sát lĩnh vực cỏn con này? Chỉ cần hai người bọn họ Khổng liên thủ công kích ngươi, cho dù ngươi ở đây mười mấy năm cũng không chết được.

Từ sư huynh khẽ thở dài:

- Tiền bối có điều không biết. Tại hạ trước đây không lâu tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, tu vi chưa kịp củng cố. Hơn nữa Huyết Sát lĩnh vực này cực kỳ quỷ dị. Nếu Chỉ có một người, Từ mỗ còn chống cự được. Nhưng hai Huyết Sát lĩnh vực này chồng cùng một chỗ, uy lực thật sự là khủng bố.

- Vừa rồi nghe nói chuyện, dường như tiền bối còn là sư tôn của một vị Huyết Sát Quân Vương trong đó, không biết có thể bao dung một chút, cho vãn bối bình yên rút lui.

Trương Hằng lắc đầu nói:

- Nếu ngươi đã biết quan hệ giữa ta cùng Huyết Sát Quân Vương kia, Trương mỗ càng không thể cho ngươi ra ngoài.

Từ sư huynh nghe vậy biến sắc:

- Tiền bối sẽ ra tay với ta?

- Ra tay thì thôi, tạm thời cho ngươi tự sinh tự diệt.

Trương Hằng hờ hững nói.

Dù sao đối phương cũng là một vị Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, nếu Trương Hằng muốn tiêu diệt cũng không phải dễ dàng như vậy, trừ khi lấy ra con bài chưa lật.

Nhưng Trương Hằng còn muốn giữ lại tinh lực để đối phó với Huyết Sát Quân Vương Nam Kiếm Phong này.

Từ sư huynh giận dữ nói:

- Ngươi biết rõ hai Huyết Sát Quân Vương này sẽ mang đến tai họa giết chóc cho Tu Chân Giới Đông Vân đại lục, vì sao còn mặc cho hắn phát triển? Ngày sau có lẽ hai người này sẽ mang đến cho giới này tai họa ngập đầu.

- Khéo lo trời sập!

Trương Hằng cười lạnh:

- Nhân vật tuyệt thế của giới này nhiều vô số, hai tên Huyết Sát Quân Vương há có thể uy hiếp nhất giới? Mà nếu thực phát triển đến mức như vậy tự nhiên có Trương mỗ ta gánh chịu.

Nói xong câu đó, Trương Hằng liền không để ý tới sư huynh họ Từ này nữa.

- Ngươi điên rồi... đồ điên!

Từ sư huynh mắng to:

- Ngươi cuồng vọng, tự đại, vô tri, nhỏ bé, mà hòng khống chế một vị Huyết Sát Quân Vương...

Hắn chửi mắng một hồi lâu, hai thân ảnh màu máu trong lĩnh vực Huyết Sát cũng giao phong với nhau hơn một trăm hiệp rồi.

Ở thời điểm đầu, Vân Dịch bị Nam Kiếm Phong kia đánh cho kế tiếp bại lui, nhưng bởi vì hai người cùng sử dụng lực lượng như nhau nên Nam Kiếm Phong cũng rất khó làm tổn thương hắn.

Theo thời gian trôi qua, Vân Dịch nhưng thật ra đánh cho có hình có dạng, dần dần từ trong tình thế bất lợi hòa nhau, khống chế lực lượng bản thân cũng tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.

“Không tệ, không tệ.”

Trương Hằng thầm gật đầu tán thưởng, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Hắn để cho Vân Dịch chiến đấu cùng Nam Kiếm Phong, cùng lúc là giúp cho hắn khống chế thuần thục lực lượng Huyết Sát trong tay, mặt khác, cũng là nhằm tiêu hao pháp lực của Nam Kiếm Phong.

Nhưng mà, ra ngoài dự liệu của Trương Hằng là, hai người thân ở trong Huyết Sát lĩnh vực càng đánh càng dũng mãnh, tinh lực càng ngày càng tràn đầy lên.

Trong mơ hồ, Trương Hằng cảm giác tu vi của hai người đang chậm rãi tăng lên.

“Điều này quả thật là kỳ quái...”

Trương Hằng kinh ngạc, có phần nghĩ không thông.

Lại tiếp tục đánh một ngày một đêm, Trương Hằng đột nhiên lên tiếng:

- Vân Dịch! Tranh thủ chiến thắng hắn!

- Dạ, sư tôn!

Vân Dịch ứng tiếng trả lời, huyết quang trên người tăng vọt, công kích càng ngày càng mãnh liệt hơn lên.

Nam Kiếm Phong cười lạnh nói:

- Ta rất khó giết ngươi, mà ngươi không có khả năng chiến thắng ta...

- Phải không? Nếu không đánh chết ngươi, thì cắn nuốt ngươi!

Vân Dịch phất tay một cái, trong hư không lập tức xuất hiện một tiểu phiên màu máu trong suốt.

Chính là Thông linh Pháp bảo trung phẩm, lợi khí giết người lừng lẫy tiếng tăm của Huyết Ma Đạo: Huyết Hồn Phiên.

- Huyết Hồn Phiên!

Nam Kiếm Phong lộ ra trên mặt vài tia dị sắc.

Vân Dịch vừa động ý niệm trong lúc đó, Huyết Hồn Phiên biến lớn hơn mấy chục lần, biến ảo thành một cái động khẩu màu máu, vô số oan hồn lệ phách vờn quanh bên trong khu vực này.

Mùi máu tanh càng nồng nặc.

Cùng lúc đó, một lực cắn nuốt cực lớn từ trong động khẩu màu máu truyền ra.

- Nuốt!

Vân Dịch vươn tay điểm một cái.

“Phù!”

Cái động khẩu cực lớn do Huyết Hồn Phiên biến thành, giống như đại môn của Cửu U địa vực, với ức vạn âm hồn quấn quanh, áp lực dời núi lấp biển ập tới hướng Nam Kiếm Phong.

Thanh thế như thế đủ để cho đại tu sĩ bình thường kinh sợ, không dám chống lại.

Ngay cả Trương Hằng cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên, không nghĩ tới Vân Dịch có thể phát động thần thông cường đại như thế.

Ngay cả để cho Trương Hằng tự mình đối mặt với chiêu này, ứng phó cũng phi thường khó khăn.

- Hừ! Ngươi có chí bảo của Huyết Ma Đạo, bản quân vốn không có sao?

Nam Kiếm Phong cười lạnh, duôi tay ra, một thanh huyết kiếm kỳ lạ sáng bóng trong suốt hiện ra trong tay hắn.

Kiếm này vừa ra liền tản phát ra một mùi máu tanh cùng giết chóc, trong mơ hồ có một cổ uy lực phủ xuống chiến địa.

- Huyết Ảnh U Ma Kiếm!

Trương Hằng kinh ngạc kêu lên.

Vừa thấy hình dáng của kiếm này, Trương Hằng tự nhiên mà vậy thốt ra một cái tên.

Thanh huyết kiếm trong tay Nam Kiếm Phong này, về hình dáng giống nhau như đúc cùng Huyết Ảnh U Ma Kiếm trong tay Lý Hoành ở Huyết Sát động phủ lúc trước!

- Phá cho ta!

Nam Kiếm Phong vung tay lên, huyết kiếm trong tay hắn vạch ra một kiếm ảnh màu máu sắc bén tới cực điểm, “phốc” một tiếng đánh tan cái động khẩu màu máu.

“Ầm!”

Huyết Hồn Phiên trong tay Vân Dịch bị đánh văng ra mấy trượng, hào quang màu máu trên nó lập tức ảm đạm xuống.

Đồng thời, sắc mặt Vân Dịch hơi trắng bệch, “phốc” một tiếng, phun ra một búng máu.

Thân hình lắc lư một chút, rồi Vân Dịch ổn định thân ảnh, khó có thể tin nhìn chăm chú thanh huyết kiếm trong suốt sáng bóng trong tay Nam Kiếm Phong.

“Đây rốt cuộc là Pháp bảo cấp bậc gì...” Trong lòng Vân Dịch khiếp sợ không thôi.

Nên biết rằng, Huyết Hồn Phiên trong tay hắn ẩn chứa ngàn vạn U hồn cùng máu huyết của tu sĩ, thân là Thông linh Pháp bảo trung phẩm, ở trong cùng cấp là Pháp bảo uy lực không tầm thường.

Vừa rồi, hắn lại phát động thần thông kinh thiên địa khiếp quỷ thần, phát huy uy lực của Huyết Hồn Phiên tới cực điểm.

Nhưng Nam Kiếm Phong chỉ là tùy ý tung một kiếm như vậy, liền phá vỡ một chiêu này của hắn, còn làm cho hắn bị chút thương tổn.

Thậm chí ngay cả Huyết Hồn Phiên cũng hơi bị hao tổn. Cũng may, những tổn thương này rất nhỏ, đối với Thông linh Pháp bảo có được công năng tự động chữa trị thì vấn đề không lớn.

- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm!

Sư huynh họ Từ cả kinh kêu lên, mặt đầy vẻ sợ hãi.

- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm!

Trương Hằng cũng hơi biến sắc.

Thông linh Pháp bảo, mỗi một cấp độ trong đó uy lực chênh lệch rất lớn. Ở trong tay đại tu sĩ uy lực của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm càng cực kỳ đáng sợ, đủ để dễ dàng đánh bại tu sĩ cùng cấp.

Giống như hải vực Tam Tiên Đảo, mỗi một đảo chủ nhị cấp, ít nhất đều là đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, trên cơ bản trong tay đều có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm. Nếu không làm thế nào chấn nhiếp được vô số tu sĩ Hóa Thần Kỳ, Hợp Thể Kỳ kia?

- Hừ! Ba người các ngươi tốt hơn là thúc thủ chịu trói đi, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay ta, chính là lợi khí giết chóc của Huyết Ma Đạo: Huyết Ma Kiếm.

Nam Kiếm Phong dựa vào Huyết Ma Kiếm, khí thế trên người đột nhiên tăng mạnh, lực lượng dời núi lấp biển ập tới hướng ba người trong lĩnh vực Huyết Sát.

Hắn dám dùng sức một người chống lại ba vị đại tu sĩ!

Thông linh Pháp bảo thượng phẩm Huyết Ma Kiếm!

Bất kể là Trương Hằng hay là Vân Dịch, sư huynh họ Từ đều kinh hãi.

Trương Hằng thậm chí thầm thấy may mắn: lần trước không có giao đấu cùng ma đầu này, thật đúng là vô cùng may mắn, không nghĩ tới trong tay đối phương lại có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm lực sát thương vô cùng lớn.

Tuy nhiên, Trương Hằng kỳ quái chính là, Huyết Ma Kiếm này không ngờ cực kỳ tương tự với Huyết Ảnh U Ma Kiếm lúc trước Lý Hoành sử dụng, vẻn vẹn chỉ chênh lệch về phẩm bậc.

- Sư tôn...

Vân Dịch có hơi hổ thẹn nhìn về phía Trương Hằng.

Không có đạt được kỳ vọng của Trương Hằng, trong lòng hắn trong rất khó chịu.

Trương Hằng lại nở nụ cười, nói với hắn:

- Ngươi không cần nản lòng, trong tay hắn có Thông linh Pháp bảo thượng phẩm mới có thể thắng được ngươi, ngay cả vi sư nếu chiến đấu cùng hắn, cũng không có mười thành nắm chắc.

Vừa nghe lời ấy, Vân Dịch thần sắc dịu xuống:

- Tạ ơn sư tôn dạy bảo.

- Hừ! Thân là Huyết Sát Quân Vương một thế hệ mà lại ăn nói khép nép với người khác.

Nam Kiếm Phong cười lạnh, khóe miệng mang theo vài tia chế giễu.

Hắn cầm trong tay Thông linh Pháp bảo thượng phẩm Huyết Ma Kiếm, với ánh mắt bễ nghễ đảo qua ba người Huyết Sát trong lĩnh vực, cuối cùng rơi xuống trên người Trương Hằng:

- Một khi đã như vậy, ta trước giết chết ngươi!

Ngay sau đó trên Huyết Ma Kiếm lóe ra tinh quang, kiếm khí kinh người đang ngưng tụ trên nó.

Vân Dịch sắc mặt đại biến, vừa rồi Nam Kiếm Phong chỉ là tùy ý một kiếm, liền phá vỡ một kích toàn lực của Huyết Hồn Phiên, thậm chí mình còn bị thương nặng.

Giờ phút này, Huyết Ma Kiếm súc lực phát ra. có thể phát động uy lực đến mức nào...

-Lui!

Trương Hằng quả quyết dùng thần thức truyền âm cho Vân Dịch.

“Vèo!”

Hai người trực tiếp từ trong Huyết Sát lĩnh vực thuấn di ra. Dĩ nhiên dịch chuyển ra ngoài mấy trăm dặm.

- Thuấn di? Như thế nào có thể!

Sắc mặt Nam Kiếm Phong lập tức sa sầm xuống.

Vân Dịch có thể thuấn di trong Huyết Sát lĩnh vực. còn coi như hợp lý, nhưng Trương Hằng cũng có thể thuấn di điều này ra ngoài ý liệu của hắn.

- Ha ha ha...

Trương Hằng ở ngoài Huyết Sát lĩnh vực cười ha hả. đồng thời dùng thần thức truyền âm bảo Vân Dịch rời ra xa ngoài mấy trăm dặm.

- Sư tôn! Ngài định một mình đối phó với hắn...

Vân Dịch nói, mặt đầy vẻ lo lắng.

Trương Hằng thản nhiên nói:

- Cứ giao cho vi sư, ngươi trước lui ra xa một chút, để tránh bị hại lây.

- Dạ!

Vân Dịch vội vàng thuấn di ra ngoài mấy trăm dặm. từ xa chăm chú nhìn tình hình bên này.

- Đáng giận...

Đối mặt với khiêu khích của Trương Hằng, dường như Nam Kiếm Phong có phần tức giận.

Giờ phút này, trên Huyết Ma Kiếm đã ngưng tụ lực lượng tới cực hạn.

- Đi tìm chết đi!

Ánh mắt hắn đầu tiên dời tới trên mặt Từ sư huynh vẫn còn trong Huyết Sát lĩnh vực không kịp ra ngoài.

-Á.

Từ sư huynh sắc mặt trắng bệch, hắn biết đối phương sắp hạ sát thủ với mình.

“Vù vù...!”

Một đạo kiếm ảnh màu máu như tia chớp chém tới trước mặt hắn.

Hắn cắn răng, tế ra bảo kiếm kim quang hoa mỹ trong tay ngăn chặn trước thân mình.

“Phốc!”

Kiếm ảnh màu máu khựng lại một chút, tiếp theo sau “phốc” một tiếng chém hắn thành hai nửa. Nguyên anh cùng thân thể trong nháy mắt hóa thành máu loàng trong huyết quang...

Sau khi giết chết Từ sư huynh. Nam Kiếm Phong khẽ thở ra một hơi, ánh mắt dừng lại trên bảo kiếm của Từ sư huynh, đó nhưng là một kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm.

Hắn mới vừa nảy sinh ý niệm này trong đầu. chỉ thấy ngân quang nhoáng lên một cái, hắn thầm nghĩ không tốt.

Đáng tiếc đã chậm rồi.

Trương Hằng đã trước một bước thuấn di đến bên cạnh Từ sư huynh.

Duỗi tay ra, vô cùng thuần thục thu lấy Thông linh Pháp bảo trung phẩm kia.

- ừ, chiến lợi phẩm không tồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.