Diệp Tu thắc mắc cũng bình thường. Khi tổ đội phó bản, nếu điều kiện cho phép, người ta sẽ cố gắng phân các nghề ra vì sợ xảy ra tranh chấp khi giành trang bị giữa những người cùng nghề. Tập thể cùng vượt qua biết bao nhiêu sóng gió lại tan rã vì một chuyện như vậy, đây quả là vấn đề cần phải nghiêm túc xử lí.
Diệp Tu vừa hỏi, lập tức có kẻ trong đội hừ lạnh: “Anh hai coi kĩ trang bị của tui chưa? Tui có cần ngấp nghé tới đồ ở đây không?”
Câu này hiển nhiên là do kỵ sĩ nọ đáp, sự kênh kiệu toát lên từ những con chữ, mười mươi là đang khinh thường con T cùi mía thể lực chỉ có 750 của Diệp Tu.
Tân Lộ bên cạnh lập tức giải thích: “Đậu Vừa Rang là người tui gọi tới giúp, hắn là MT hàng đầu của công hội tụi tui, thể lực 950, mặc hai bộ phòng ngự pháp thuật và vật lý có thể đẩy sức lực cùng trí lực lên hơn 750, đồ kháng tinh thần cũng có 700 điểm tinh thần.”
“Muốn tìm người giúp thì cô kêu MT tới chi vậy? Tui không phải MT à? Kiếm người có sát thương cao thì tốt hơn chứ?” Diệp Tu hỏi.
Tân Lộ nghe xong cũng thấy ngường ngượng, cô vốn không có ý tìm MT giúp, nhưng chiều nghe thằng cha này xuống Vực Thẳm Cốt Long còn phải ngó bản hướng dẫn trước, MT đọc hướng dẫn thì có thể gánh team không? Vì tinh thần trách nhiệm với toàn bộ đoàn đội, Tân Lộ không dám phó thác sinh tử cả đội vào tên MT tạm thời coi bản hướng dẫn này, bèn đi nhờ một cậu MT trong công hội, ai ngờ tay này lại không biết phải trái.
Thây kệ… Gà đều thế…
Tân Lộ nghĩ thế, cũng không muốn lời lẽ nhiều tới Diệp Tu, chuẩn bị kêu mọi người bắt đầu. Hiềm nỗi cái MT tên Đậu Vừa Rang kia chợt lên cơn: “Chà chà, thằng này giỏi nhỉ! Nói thật thì tao chả có hứng đi cái bản nhỏ này đâu, chỉ tổ phí thời gian! Nếu không cần thì tao đi.”
“Ông đi thì không phải tụi tui thiếu người à?” Diệp Tu nói.
“Sao, sợ?” Đậu Vừa Rang cười khẩy.
“Chắc ông không chỉ có mỗi đồ MT đâu nhỉ, đổi sang bộ sát thương cao là được rồi.” Diệp Tu nói.
“Mày… Tao phụ trách đánh, mày dẫn nổi không?” Đậu Vừa Rang tăng xông máu, là MT đứng đầu công hội, gã đương nhiên không thiếu đồ. Ngoài đồ MT ra, gã cũng gom được một bộ chiến đấu khá mạnh có thể dùng cho kỵ sĩ. Thú thật, gã cực kỳ muốn có cơ hội phô bày năng lực công kích của gã. Bởi nếu chuyển sang dòng DPS, gã có đủ tự tin rằng mình sẽ đứng trong hàng top 10 của công hội Diệt Thiên.
“Có thể thử xem.” Diệp Tu sẵn lòng tạo cơ hội cho gã.
“Được! Mày nói rồi đó! Mọi người chết hết thì chớ trách tao!” Câu cuối cùng của Đậu Vừa Rang là nói với tất cả mọi người, tiếp đó nhân vật nhoáng lên, trang bị được đổi sang một bộ DPS.
“Thôi ngưng đi!” Tân Lộ hô, “Đậu Vừa Rang vẫn là MT!”
Nói đoạn, Tân Lộ lại pm cho Diệp Tu, “Ông bị gì vậy? Mọi người tổ đội không phải vì cho ông ké đồ ư, anh ấy cũng không tranh phần của ông, ông có thể nhởn nhơ đứng một bên, còn không vừa lòng điều gì?”
Diệp Tu thấy cô bạn này biết pm nói chuyện riêng với mình, có vẻ như khá để tâm tới suy nghĩ người khác nên không nói năng gì nữa. Còn Đậu Vừa Rang hả, hiển nhiên không phải thể loại bị la một câu là nghe theo, chắc cũng bị Tân Lộ lén mật ngữ, rồi mới đổi lại bộ MT, góc nhìn nghía sang con Trai Ngầu Cầu Bại của Diệp Tu, hừ lạnh một tiếng mới nhấc chân bước vào phó bản.
Người chơi khác lần lượt vào theo, Trai Ngầu Cầu Bại của Diệp Tu cũng nối gót.
Trong game, Trần Quả đang lảng vảng cách đó không xa, cô ôm hai tay như đang xem phim. Vừa thấy chỉ mới tụ họp mà đã nảy sinh tranh chấp, cô liền biết tối nay có trò hay để xem.
“Cậu giỏi phết đấy!” Trần Quả cảm thán.
“Tui chỉ nói thật thôi!” Diệp Tu bảo.
Về việc này, Trần Quả vô cùng tán thành, bởi mỗi câu tức chết người của Diệp Tu đều là câu nói thật. Giờ đây Trần Quả cũng rất tin chắc, thể lực 750 thì có thấp đó, nhưng phải xem xem người điều khiển là ai đã. Một thằng MT chính của công hội Diệt Thiên ất ơ nào đó dám lớn lối với đại thần Diệp Thu? Trần Quả nghĩ là thấy buồn cười, bản thân Vực Thẳm Cốt Long cũng chẳng phải phó bản quá khó, MT cũng không cần tới con số 840 tiêu chuẩn kia. Tiêu chuẩn 840 ấy là do đám MT đặt ra dựa theo các phó bản đoàn đội bậc cao, phó bản 10 người này chưa đến mức cần tới nó.
Huống hồ Diệp Tu có kỹ thuật hàng thánh, có thể bù lấp được bao nhiêu chênh lệch thuộc tính thì đến Trần Quả cũng mù tịt. Là thành viên team hóng hớt, cô tiếc mình chỉ có thế lấy góc nhìn này để xem trò vui.
Phải biết MT đánh đấm quần quật rất vật vã, với thao tác như ăn cướp của Diệp Tu thì không biết màn hình sẽ đảo điên cường độ cao ra sao, Trần Quả đã được trải nghiệm nhiều lần rồi.
Chỉ chốc lát, mười người công hội Diệt Thiên đã chuyển sang bản đồ Vực Thẳm Cốt Long.
Vực Thẳm Cốt Long này tọa lạc tại thung lũng. Theo phong cách đặt tên của Vinh Quang, thung lũng này đương nhiên cũng mang tên Vực Thẳm Cốt Long. BOSS hoang dã, BOSS cuối, và BOSS ẩn của phó bản đều là những bộ xương cốt của rồng, trong bối cảnh, ba con cốt long này là ba anh em…
Cố nhiên đấy là lúc còn sống, giờ đã thành cốt long – sinh vật bất tử.
Đậu Vừa Rang là MT chính của Diệt Thiên, có thể nói gã đã kinh qua tất cả các phó bản trong Vinh Quang. Chẳng qua, công hội Diệt Thiên muốn thông qua phó bản mấy trăm người độ khó nhất thì còn hơi hóc, nhưng loại phó bản 10 người này, trong mắt Đậu Vừa Rang chẳng là cái thá gì.
Cho nên vừa vào bản, gã đã xồng xộc xông lên nghiền quái. Với gã, phó bản này rất dễ càn quét. Diệp Tu là người cuối cùng bước vào trong cả bọn. Lúc hắn xuất hiện bên trong, đằng trước đã đánh đấm. Thông thường, MT còn kiêm cả chức chỉ huy phó bản, nhưng trong suy nghĩ của Đậu Vừa Rang, cái phó bản này còn cần chỉ huy sao? Đương nhiên không, mọi người chỉ cần nối bước theo gã, vung vũ khí lên là được.
Thành thử đội ngũ có phần lộn xộn, Diệp Tu nhìn thoáng là thấy, Đậu Vừa Rang là tay lão làng khá giỏi, Tân Lộ cũng không tồi, nhưng mấy kẻ khác trong đội thì trông khá gượng gạo.
Không phải gượng gạo với thao tác game, mà là gượng gạo với phó bản.
Người có thể vào Thần Chi Lĩnh Vực, hoàn thành thử thách kỹ thuật của Thần Chi Lĩnh Vực nào không thạo thao tác, nhưng nếu gặp phải phó bản mình chưa từng đánh, ắt họ sẽ luống cuống, không biết nên đánh từ đâu.
Thần Chi Lĩnh Vực cũng có người mới. Người mới quay lại chơi Vinh Quang, người vừa vượt qua thử thách khiêu chiến vào tới Thần Chi Lĩnh Vực, với Thần Chi Lĩnh Vực, họ đều được xem là người mới.
Người mới như thế, khu 10 hiện giờ chỉ có hai người.
Những khu trước thì sao?
Cũng không phải ai tới cấp 70 là hoàn thành ngay được nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực. Diệp Tu và Kiều Nhất Phàm là ngoại lệ, bọn họ là cao thủ chuyên nghiệp, có nền tảng thực lực kỹ thuật tốt, cho nên có thể thông qua nhiệm vụ chỉ với cấp 50, 55.
Nhưng đối với người chơi phổ thông, nhiệm vụ khiêu chiến không phải hàng dễ xơi.
Lên được cấp 70, họ còn phải bỏ thời gian để kiếm trang bị cường lực. Phần chiến đấu chiếm đa số trong nhiệm vụ khiêu chiến có thể giải quyết bằng trang bị cường lực, còn phần đấu trường, đối với Diệp Tu và Kiều Nhất Phàm nó chỉ là một phần đơn giản, nhưng với người chơi bình thường lại khá khó nhằn.
BOSS hầu như có quy luật để đánh, còn lách được, còn PK vĩnh viễn là một biến số. Nhất là yêu cầu thắng trận liên tiếp, quả thật là một chiêu trí mạng.
Nên khu 9, khu 8, những khu bình thường đã hoạt động một, hai năm có ối người lên được cấp 70 nhưng không qua được khâu khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực.
Ngoài ra, người mới cũng chưa chắc bắt đầu chơi từ khu 10! Thật ra, nếu muốn nhanh chóng xông vào Thần Chi Lĩnh Vực, khu cũ luôn được xem là lựa chọn tốt hơn, có người chơi cũ kéo level, tốc độ thăng cấp nhanh hơn khu mới không biết bao nhiêu lần.
Cho nên Thần Chi Lĩnh Vực luôn có người mới gia nhập. Tám người này, Diệp Tu đoán họ chính là người mới, chí ít, bọn họ chưa từng tới phó bản Vực Thẳm Cốt Long. Đà này xem ra Tân Lộ cũng không phải tới đây vì giúp hắn kiếm đồ, gom một đám người mới, cả bọn cùng nhau đánh Vực Thẳm Cốt Long.
Đội ngũ như vậy làm gì có chỉ huy? Đậu Vừa Rang khinh nơi này, Tân Lộ đành đứng ra đảm nhiệm. Chỉ là lúc chỉ huy Diệp Tu thì thấy phiền phức cực.
Lí do là bởi ID kỵ sĩ của Diệp Tu.
Trai Ngầu Cầu Bại.
Nên bảo người ta gọi thế nào đây?
Gọi cả tên, quá dài, phí thời gian.
Trai Ngầu, Ngầu Cầu Bại, Cầu Bại? Tân Lộ thấy tách từ nào ra cũng khó mở mồm, bụng thầm nghĩ cmn thằng cha này sao chơi cái tên mất dạy quá sức!
Cuối cùng, Diệp Tu bị Tân Bộ gọi bằng “ông”. Người khác đều được xưng tên chỉ đích danh, riêng Diệp Tu là “ông ông ông” thế này thế nọ.
Trải qua giai đoạn hỗn loạn ban đầu, đội ngũ dần trở nên ổn định dưới sự chỉ huy của Tân Lộ. “Người mới” dù sao chỉ là cách nói mang tính chất tương đối. Muốn tới được Thần Chi Lĩnh Vực cũng phải có sẵn thực lực. Phó bản đều na ná nhau, những vấn đề cơ bản cần chú ý đều từa tựa. Họ hiển nhiên sẽ không phạm những sai lầm cỏn con như thế, vâng theo sự chỉ huy là ổn.
Cả đội tàn sát dọc đường, Đậu Vừa Rang dần bắt đầu nói nhiều, phần lớn là càu nhàu, không hài lòng với tốc độ hiện giờ, rồi cuối cùng là rống to kêu mọi người ra sức sát thương, không cần sợ OT.
Sau cùng, cả đội đã tới được con BOSS số một, nghỉ xả hơi trước khi đánh. Đậu Vừa Rang chụp lại bảng sát thương của đội, không nể nang mặt mũi gửi lên.
Trai Ngầu Cầu Bại của Diệp Tu xếp hạng hai đếm ngược, chỉ đứng trên Tân Lộ phụ trách việc hồi máu.
“Mày quả là nhân tài chơi MT đó!” Đậu Vừa Rang cười khẩy.
“Đâu, tui đang chăm chỉ nhởn nhơ mà.” Diệp Tu trả lời.
—-
Cuộc bình chọn đã khép lại, tôi rất vui mừng báo tin cho các quý vị độc giả rằng, kết quả cuối cùng được đưa ra là…
.
.
.
.
.
Trai Ngầu Cầu Bại
Vâng, Trai Ngầu Cầu Bại đã chiến thắng thưa quý vị!⊙▽⊙Đòn chiến thắng của anh quá ngầu với số điểm vượt trội lên 25 . v . Đẹp Ngầu Cầu Bại được 6 vote.
Cảm ơn các khán giả đã bình chọn và ủng hộ tụi em.
Nhân tiện tụi em cũng xin thông báo rằng, Vực Thẳm Xương Rồng đổi tên sang Vực Thẩm Cốt Long