“Cháu gái Đổng gia chết rồi?”
Chu Ái Lan đang thực hiện công việc cô ta thích thú nhất, móc lấy tinh hạch từ trong đầu dị năng giả vừa
nghe người con trai có mái tóc xám bạc báo cáo...
Nở nụ cười ôn
nhu nuốt xuống tinh hạch liếm nhẹ môi thoả mãn. Cô ta phẩy tay cho thuộc hạ đem dị năng giả nằm trên bàn thí nghiệm lui ra sau đó tiến về phía
tủ kính cạnh người con trai kia.
”Lăng, có biết trước lúc chết cô ta làm gì không?”
Người con trai gọi là Lăng kia mang vẻ mặt vạn năm không đổi trả lời “Cô ta
được người của Lam Dực đưa đi giao mặt ngọc Đổng gia cho vị Tam tiểu thư kia”
Chu Ái Lan rót cho mình một ly rượu màu đỏ tươi như máu
khiến ả vô cùng hài lòng, nhấp một ngụm cảm thán “Chậc, lão già đó trước lúc chết vẫn giấu đồ giỏi thật, đẩy cháu gái mình thoát được khỏi các
bé hủ thi của ta chứng tỏ lão không phải đèn dầu cạn”
”Tiểu thư muốn thanh trừ Diệp gia chứ”
Chu Ái Lan cười khì khì.. “Lăng, ít ra cũng phải là một câu hỏi nha đừng
khẳng định vậy.. Thật là, không biết ta nuôi ngươi kiểu gì mà đến gia
đình em gái ngươi cũng không nương tay vậy a~”
“... Thuộc hạ không có cảm giác về người em này”
Chu Ái Lan nở nụ cười càng sâu, uống non nửa ly rượu híp mắt cất giọng nhẹ nhàng.
”Dù sao đó cũng là nơi ta gả vào hơn 20 năm. Giờ ngươi bảo thanh trừng ta
có chút không nỡ.. Diệp gia đối xử với Hà Vĩnh Cơ rất tốt nha”
”Giờ người là Chu tiểu thư danh giá nhất quyền lực nhất Chu gia, không phải
là Hà Vĩnh Cơ nữa, người không cần phải vương vấn về chúng. Cái tiểu thư nên quan tâm đó là tiêu diệt Lam Dực thống nhất 4 Đại Lục”
Chu
Ái Lan ngồi xuống chiếc ghế yêu thích phóng tầm mắt xuống sảnh quân sự
tấp nập người và máy bay chuyên dụng đang đi lại, miệng treo ý cười hỏi“Tiểu An là em gái cùng nằm trong bụng Hắc Long với ngươi, nếu phải giết con bé ngươi chấp nhận?”
Người con trai mang mái tóc màu xám bạc thản nhiên trả lời “Chỉ cần tiểu thư muốn. Ngay lúc này thuộc hạ sẽ
điều người đi xử lý Diệp gia ở Nam Đại Lục”
”Không vội” Chu Ái Lan cười khẽ “Ta muốn xem cảnh hai anh em ngươi trùng phùng đã. Đi mang Diệp Môn đến đây ta có việc cho nó”Hắn cúi đầu nhận lệnh rồi lui ra ngoài. Chu Ái Lan vẫn tiếp tục nhìn xuống
dưới sân quan sát từng đoàn quân tang thi cấp cao di chuyển. Ả thầm
thì...
”Không biết em đã đến đây chưa. Chị chờ em thật lâu...
... thật mệt mỏi... “
----------
”Ừm... em nói em là bạn học của An An?” Diệp Viễn Thiếu ngồi ở sảnh tiếp đón vị khách Sở Trác Nghiêm đã báo trước.
”Vâng ạ!!! Em là Lam Đông Đông của Lam gia, cách đây không lâu anh đã gặp anh Thuỵ Phong và chị Cát Cát đó ạ. Cũng không có gì to tát cả, anh Thuỵ
Phong và anh Trác Nghiêm dự đoán sắp tới sẽ có nhiều chuyện không hay
nên cử em đến đây bố trí một số vật bảo vệ cho Diệp gia. Tất cả các chi
khác của Diệp gia em đã cử người tiến hành, riêng nhà của anh thì em
phải tự mình làm anh Trác Nghiêm mới yên tâm” luyên thuyên không ngừng
bonus thêm nụ cười toả nắng.
Diệp Viễn Thiếu:.... (từ khi nào An An lại kết bạn với người nói nhiều thế này?)
”Tại sao hai người đó lại biết....”
”Anh Viễn” Lam Đông Đông đánh gãy lời Diệp Viễn Thiếu định nói tiếp “Em hiểu điều anh thắc mắc. Thực ra Sở gia và Lam gia đều là chi nhánh ngầm của
Nam Cung gia. Anh Thuỵ Phong và anh Trác Nghiêm đều theo học tập cùng
Nam Cung đại thiếu từ nhỏ, rất nhiều chuyện Nam Cung đại thiếu không thể trực tiếp ra mặt thì hai người này đều giải quyết thay cùng thuộc hạ
thân tín Nhất Diễm của Lam Dực.
Anh yên tâm em được nghe chị
Giang Hạ cũng là thân tín của Nam Cung đại thiếu báo lại nguyên văn “Lão đại nở tâm xuân đầu tiên, đang trên con đường gian nan đưa người về
tay. Nhắn Diệp gia không cần lo lắng”
Diệp Viễn Thiếu ngây ra “Hả?”
Lam Đông Đông cười tươi rất không cần suy nghĩ thêm gì đáp “ Anh Viễn... An An được Nam Cung đại thiếu nhắm trúng rồi. Ha ha!!”
Diệp Viễn Thiếu: Xoảnggg!!! (Tiếng lòng vỡ nát)
(Tội anh Viễn chuẩn bị mất em gái cưng =))))))