“Vậy hiện tại ta cần làm gì???”
“Đưa một nữa thần thức vào nên chứa đựng sức mạnh! Tiếp đó dùng thần thức năng lực khuấy động ma lực dung hợp 8 phần năng lực từng chúc hợp lại làm một! Một là nữa khuấy động nó cuõng chế dung hợp toàn bộ để ngươi tuỳ ý sử dụng!”
“Dung hợp 8 chum ma lực lại???”
“Đúng vậy! Nhưng nhớ duy trì nữa thần thức còn lại cho việc điều khiển cơ thể hiện tại!”
“Được rồi!”
Thần thức là một dạng ý thức thực thể ý thức và linh hồn tồn tại ở mỗi cơ thể sinh vật. Lúc này thần thức của Tử Nguyệt dần dần hội tựu lại một nơi nào đó bên trong cơ thể. Một khoảng không tựa như một hang động kỳ diệu xung quanh ngập tràn ma lực với 8 hồ nước riêng biệt và không khí có đủ màu sắc nguyên tố, xanh dương của thuỷ nguyên tố, xám của phong nguyên tố, vàng nâu của thổ nguyên tố, tím của lôi nguyên tố đỏ vàng của hoả nguyên tố, còn có nhưng nguyên tố biến dị như băng nguyên tố, kim hoả nguyên tố, đâu đó trong hang động thoát ẩn thoát hiện 3 màu khác khác biệt vô cùng kì lạ.
Do thời gian không còn nhiều Tử Nguyệt không thể chần chừ. Trực tiếp khuấy động ma lực từ chút phá vỡ những vách ngăn ma lực. Mồ hôi rơi, tinh thần căng thẳng, Hoàng Nguyệt bên ngoài âm thầm theo dỗi kết quả không như mong đợi, dù đã rất cố gắng nhưng cũng chỉ phá vỡ 4 vách ngăn dung hợp 5 hồ ma lực. Thực lực đã tăng đáng kể, tăng đến tam giai tinh sư.
Lúc này thần lực cũng suy yếu, Hoàng Nguyệt bên trong Song Nguyệt Toả cười nhẹ, vung tay đưa thần thức của mình vào bên trong nơi chứa ma lực của Tử Nguyệt. Một con chim phượng hoàng mang ánh sáng chói chang lượng lời trong hang động rồi đột ngột dừng lại liên tục vỗ cánh làm khuấy động ba hồ nước còn lại phá vỡ vách ngăn cùng lúc hoà làm một với hồ nước lúc nãy của Tử Nguyệt. Phượng hoàng tiếp tực lượng lời trong hang động, bất ngờ tăng tốc độ bay hướng thẳng vào thứ có ánh sáng mà xanh lá cây, trực tiếp dùng móng vuốt bắt lấy rồi bay ra ngoài.
Bên trong Tử Nguyệt dùng thần thức còn lại khuấy điều hồ ma lực, tuy thần lực lúc nãy yếu nhưng cậu bất chấp truyền tiếp một phần thần thức vào hoàn thành công việc còn lại.
Rất nhanh cả hồ ma lực được dung hợp, thần thức hồi phục hoàn toàn thăng tiến đến tứ giai. Cảnh giác cơ thể lúc này nhẹ đi rất nhiều, tốc độ, sức mạnh, thần thức, ma lực đều tăng lên rất cao.
Bên trong Song Nguyệt Toả Hoàng Nguyệt vừa cầm vừa tung hứng thứ ánh sáng mà xanh lá cây vông cùng thích thú.
Hơn một nữa đoạn đường, phía Bạch Ngọc theo chỉ dẫn của Hoàng Nguyệt Bạch Ngọc tiếp tục đào địa đạo hướng về Tứ thành rút ngắn khoảng cách với Tử Nguyệt tỉ lệ an toàn cao với thực lực của Bạch Ngọc đối đầu bọn chúng bảo vệ an toàn Tử Hân chắc chắc có thể trong một canh giờ. Tử Nguyệt được Hoàng Nguyệt yêu cầu hạ cánh đáp xuống một khu rừng.
“Hoàng Nguyệt tỷ muốn thế nào nữa!!” -Tử Nguyệt vì nóng vội mà toả vẻ khó chịu với Hoàng Nguyệt.
“Ngươi vào đây!!” -Hoàng Nguyệt có vẻ tức giận.
Thần thức Tiểu Nguyệt đi vào Song Nguyệt Toả thì bị Hoàng Nguyệt gỏ vào đầu bất ngờ làm cậu không kịp phản ứng đáp trả.
“Tỷ đánh ta!!” -Tử Nguyệt càng khó chịu.
“Mở cánh cửa kia ra!” -Hoàng Nguyệt chỉ vào cách cửa thứ 4 từ cánh cửa phòng của nàng ta.
“Không phải là không mở được?? Tỷ làm trò gì nữa vậy??” -Tiểu Nguyệt gắt.
“Cốc! Ngươi làm đệ đệ ta hơi bị lâu rồi đó! Mở ra!” -Lại một cái gỏ vào đầu, lần này không muốn Tử Nguyệt cũng phải làm.
Ấm ức ôm trán tiến đến cánh cửa, nhưng không ngờ lần này cánh cửa lại được mở, một ánh sáng phát ra nhưng những phân cảnh mở cánh cửa huyền bí trong phim viễn tưởng. Bất ngờ hơn bên trong chẳng có gì.
“Tỷ! Tỷ... làm tỷ tỷ ta hơi bị lâu rồi đó!!” -Tử Nguyệt gậm gự như muốn ăn tươi nuốt sông Hoàng Nguyệt.
“Cốc! Ngươi không thấy thứ đang lơ lưỡng màu xanh kia thật à!” -Hoàng Nguyệt lại một lần nữa gỏ đầu Tiểu Nguyệt.
Cảm giác hưng phấn bất đầu truyền đến, gương mặt cao có của Tiểu Nguyệt dần dần giãn ra trên môi như được ai kéo lên tạo thành nụ cười.
“Đây là...”