Vạn Biến Hồn Đế

Chương 290: Chương 290: Hồn Thánh Đỉnh Phong




Đồng Mệnh Thuật có một cái yếu điểm khác là một người chết đi chín người còn lại sẽ mất hết tu vi, vì thế nó cần có một Chân Mệnh Nhân. Chân Mệnh Nhân là kẻ sẽ gánh chịu gần như toàn bộ công kích linh hồn tác động lên những người tu luyện Đồng Mệnh Thuật, bí mật này khó khăn lắm Trịnh Huy mới nói ra. Thế mà Thiên Tiếu lại biết được, chứng tỏ hắn ta am hiểu rất sâu về thứ này, chắc có thể giúp được.

Nhan Như Ngọc vội đứng ra:

“Thưa công tử, ta chính là Chân Mệnh Nhân.”

Thiên Tiếu nhắm mắt lại, một luồng sức mạnh linh hồn áp tới chỗ Nhan Như Ngọc, nàng không biết hắn muốn làm gì nhưng vẫn mở ra rào cản linh hồn của mình. Đến khi hắn ta tiến vào thần thức của nàng thì Nhan Như Ngọc cực kỳ bất ngờ, bởi linh hồn của hắn không giống bình thường.

Linh hồn của Thiên Tiếu mặc lấy hoàng bào, dáng vẻ uy nghi đầy khủng bố, đồng thời linh hồn hắn ta vô cùng to lớn. Một cái tái tạo cảnh như nàng nhưng cường độ linh hồn so với hắn lại chẳng đáng là gì, điều này càng khiến nàng thêm tự tin rằng hắn thật sự có thể cứu được bọn họ.

Vài giây sau Thiên Tiếu rút về, linh hồn nhập về thể xác hắn dần mở mắt ra rồi nói:

“Linh hồn kết cấu chưa bị tổn thương quá nặng, cứu các ngươi chỉ là chuyện đơn giản, thậm chí còn có thể trong thời gian ngắn khôi phục hoàn toàn. Tuy nhiên ta không rõ các ngươi có thật tâm phục vụ ta hay không.”

Mười một người vội vàng quỳ xuống:

“Chỉ cần có thể sống để trả thù thì dù cho phải bỏ ra cái giá gì chúng ta cũng chấp nhận. Kể cả có phải bán đi linh hồn của mình.”

Thiên Tiếu mỉm cười nhìn mấy người rồi nói:

“Thế thì ta cho các ngươi một cơ hội thể hiện, những người khác ra ngoài hết, Nhan Như Ngọc và Phượng Cửu ở lại thị tẩm.”

Mấy người vô cùng bất ngờ, Hỏa Lam Linh cũng không nghĩ tới Thiên Tiếu lại đưa ra yêu cầu trực tiếp như thế. Biết rõ hắn ta háo sắc, nhưng đây mới chỉ là lần gặp mặt đầu tiên, trước đó còn đánh giết lẫn nhau.

Thấy mấy người yên lặng Thiên Tiếu cười nhạt:

“Linh hồn cũng có thể bán, nhưng hiến dâng thân thể lại do dự, các ngươi có thực lòng muốn phục vụ ta không thế.”

Nhan Như Ngọc vội vàng nói:

“Ngài mới khắc họa Nguyệt Thần Ấn, số lượng cũng đã đủ, ngài thị tẩm chúng ta không vấn đề nhưng chỉ sợ đại nhân sẽ gặp chuyện.”

Thiên Tiếu lại chẳng lộ ra chút lo lắng nào, hắn nhàn nhạt nói:

“Chuyện đó các ngươi không cần phải lo, Nguyệt Thần đã sớm bị người ta giết chết, bây giờ chỉ cần cách xa Nguyệt Thần Điện trăm vạn dặm là không sao. Chúng ta đang di chuyển trong thông đạo hư không, chút thần lực sót lại của nàng chẳng đủ để với tay tới đây đâu.”

Do dự ít lâu Nhan Như Ngọc nhắm mắt lại ra lênh:

“Những người khác đi ra ngoài, Phương Cửu ở lại đây với ta, thị tẩm cho công tử.”

Giọng của Thôn Phệ vang lên:

“Phượng Cửu tu vi Siêu Thần Đỉnh Phong, tinh hoa tích trữ còn nguyên vẹn, hấp thu xong có thể tăng từ Hồn Tướng Tam Trọng lên Hồn Tôn Tứ Trọng. Nhan Như Ngọc tu vi Tái Tạo Cảnh Cửu Trọng, tinh hoa tích trữ vẫn còn nguyên vẹn, hấp thu xong chủ nhân trực tiếp tăng lên Hồn Thánh Đỉnh Phong. Đề nghị chủ nhân xử lý luôn Hỏa Lam Linh, nếu làm được ngài sẽ tăng hẳn lên Siêu Thoát.”

Thiên Tiếu dùng ý nghĩ đáp lại:

“Hỏa Lam Linh chúng ta chưa nắm được thóp, bây giờ nếu làm quá sẽ khiến cho nàng ta trở mặt, người này vô cùng thâm hiểm nên không đùa được. Đợi khi nào tới Thiên Hồn học viện chúng ta kiếm mấy con mồi khác. Tới được Thiên Hồn học viện ta sẽ ăn mấy cái nữ nhân của ta trước, bọn họ chắc có giúp ta tăng được khá nhiều tu vi.”

Thôn Phệ nói:

“Xơi xong hai người này rồi thì muốn tăng lên sẽ khó, bởi vì tu vi của ngài chênh lệch rất lớn so với mấy vị phu nhân. Ngoại trừ Băng Mị có thể cho ngài lợi lớn một chút, còn lại mấy người thì dù có xơi hết cũng chỉ giúp ngài thuận lợi đột phá lên Hồn Thần thôi.”

“ Âm Dương Song Tu Thần Quyết của chúng ta tuy cùng nguyên tắc hoạt động, tuy nhiên vẫn chỉ là hàng nhái thôi.Căn bản ba chúng ta vẫn không thể ngang hàng với Thập Đại Thần Khí, khởi động công pháp đã có chút miễn cưỡng. Hấp thu hiệu quả tất nhiên sẽ kém hơn bản gốc, thế nên chủ nhân cần tìm nữ nhân có tu vi càng cao càng tốt.”

Lúc hắn nói chuyện xong với Thôn Phệ thì hai cô nàng đã thoát hết quần áo, trong đôi mắt của cả hai hắn vẫn có thể nhìn ra sự lo sợ. Hai người cũng không biết làm gì tiếp theo, chuyện môn của bọn họ là giết người, còn yêu đương hay phục vụ nam nhân bọn họ chưa từng nghĩ tới.

Đại long rốt cục thoát khốn, khi thấy hai cô gái xinh đẹp trần chuồng trước mặt thì sợi dây kia cũng không giữ nổi nó nữa. Vươn tay kéo hai người vào long Thiên Tiếu vẻ mặt dâm đãng, dục vọng khiến cho Thiên Tiếu cảm giác giống như muốn bùng nổ.

Bàn tay chạm vào da thịt mềm mại, mát lạnh của hai người thì mới cảm giác dễ chịu một chút, chỉ là phía dưới càng căng cứng và đau đớn hơn. Hai người này đều là trinh nữ nên hắn ta không vội vàng, bởi có thể gây ra ám ảnh về sau cho hai người.

Bàn tay càng lúc càng lộng hành, hai cô gái mặt đỏ như máu, Thiên Tiếu chạm vào thánh địa chậm rãi kích thích rồi nhẹ giọng hỏi:

“Hai người các ngươi xinh đẹp như vậy mà vẫn còn trinh tiết, tổ chức sát thủ của các ngươi không có dạy cách dùng sắc dụ hay sao?”

Nhan Như Ngọc xấu hổ, nhẹ giọng đáp:

“Dục vọng cũng có thể coi như một dạng tình cảm, trước khi ta lên nắm quyền thì Hắc Lâu không cho phép sát thủ sản sinh bất cứ tình cảm nào. Thế nên Sắc dụ hoàn toàn không nằm trong phạm vi học tập của chúng ta, với lại đó cũng chỉ là phương pháp ám sát cấp thấp.”

Nàng vừa dứt lời thì cảm thấy eo mình bị nhấc lên rồi thả xuống, lập tức nàng bụm miệng lại, gương mặt trở lên cau có, từ giây phút này nàng chính thức trở thành phụ nữ. Tiếp đó là cuồng nhiệt chiến đấu, mùi hương trên người Thiên Tiếu hấp dẫn giống như liều thuốc giảm đau vậy.

Có điều hai cô nàng này vẫn cắn chặt răng không rên lên lấy một tiếng, phải tới tận sau khi chiến đấu được hai tiếng đồng hồ mấy người này cuối cùng cũng buông thả. Không biết Hắc Lâu huấn luyện kiểu gì nhưng thực sự có chút đáng nể rồi đấy.

“Hừ...hừ”

Sau khoảng năm tiếng đồng hồ, cuối cũng Thiên Tiếu coi như đã thỏa mãn, hai nữ nhân thì hoàn toàn bất tỉnh nhân sự. Có lẽ hai nàng không thể nghĩ tới lần đầu lại mãnh liệt như thế, ngồi ở ngoài chờ đợi cũng đủ để Hỏa Lam Linh nghe tới mức bủn rủn hết cả tay chân.

Thiên Tiếu mặc đồ đi ra ngoài, lúc này ở bên ngoài mười người, mỗi người ngồi một góc vẻ mặt đều không được tốt cho lắm. Chín tên kia theo đuổi Phượng Cửu nhiều năm như vậy, người mình thương bị nam nhân khác chiếm mất sắc mặt tốt mới lạ, khi thấy Thiên Tiếu đi ra thì họ mỉm cười, nhìn kiểu nào cũng thấy vô cùng miễn cưỡng.

Thiên Tiếu nhẹ giọng:

“Mở ra thần thức của các ngươi.”

Mấy người do dự một chút rồi làm theo, vừa mở ra thì Thiên Tiếu lập tức truyền công pháp. Lập tức chín người kia nhận được một bộ công pháp có tên Cửu Long Thánh Tâm Quyết, công pháp này vô cùng huyền ảo khiến mấy người đều cau mày.

Truyền công pháp xong Thiên Tiếu thở ra một hơi:

“Cửu Long Thánh Tâm Quyết là công pháp dùng cho chín người có tâm linh tương thông tu luyện, mới khi nãy ta phát hiện ra các ngươi đã đạt được tâm linh tương thông nên liền chọn nó cho các ngươi. Tu luyện thứ này tối thiểu các ngươi cũng đạt Hồng Hoang Cảnh, còn nếu muốn tiến xa hơn thì phải tự xem vào nghị lực và cơ duyên của các ngươi.”

Chín người có khổ mà không dám nói, giống như hoàng đế cưới mất người yêu nhưng khi hắn ban thưởng vẫn phải cúi đầu cảm tạ.

Long Nhất ngẩng đầu lên tiếng:

“Đa tạ đại nhân ban công pháp, có công pháp cấp cao như thế này thì áp chết Đồng Tâm Thuật chỉ là chuyện sớm muốn. Nhưng còn Cửu muội và Ngọc tỷ không biết ngài tính xử lý làm sao.”

Thiên Tiếu cau mày, to giọng:

“Nữ nhân của ta đương nhiên sẽ có đồ tốt hơn, các ngươi cứ lo tu luyện phần mình đi, nếu không sẽ chẳng bám kịp bước chân của các nàng đâu.”

Mấy người nhìn nhau, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ cúi đầu cảm tạ. Thôi thì các nàng ấy đi theo Thiên Tiếu sẽ có tiền đồ hơn, thật tâm thích các nàng thì bọn hắn nên chúc phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.