Hóa ra tật xấu phóng đại là như thế này, biết là mình đang hành động như thằng ngốc nhưng không kiềm chế được. Được cái sức mạnh do Lucifer mang lại quả thật rất đáng so với những gì hắn bỏ ra, quan trọng hơn nữa là thực sự không cần sử dụng tới Thất Cấm và Cửu Sắc Thiên Kiếp.
Đối với Thiên Tiếu thì lần trao đổi này coi như đã lời rồi, còn chuyện hắn cư xử ra sao thực ra cũng không quan trọng lắm, coi như phát tiết cảm xúc trong lòng. Khiêm tốn nhiều rồi, cũng đến lúc thử xem nếu hắn kiêu ngạo rốt cuộc sẽ như thế nào.
Thiên Tiếu hướng ánh mắt mình về chỗ Liễu Mị Nhi vẫy tay, nàng thấy thế cũng vẫy tay lại, từ bên trên nàng nhảy xuống dưới xà vào lòng của Thiên Tiếu. Trái ôm Chu Vũ, phải ôm Liễu Mị Nhi, trước mặt bao nhiêu con người trái ôm phải ấp, không coi những nam nhân khác ra gì.
Thực ra cũng không phải chỉ có một mình Thiên Tiếu công khai trái ôm, phải ấp. Vài người nam nhân khác thua thảm quá cũng muốn bắt chước để an ủi tâm linh bị tổn thương. Khổ nỗi nữ nhân của họ chưa chắc đã bằng được Chu Vũ, lấy cái gì để so với Liễu Mị Nhi.
Không phải Liễu Mị Nhi đã dịch dung để che giấu nhan sắc sao, đó là trước khi kết hôn nàng muốn che giấu nhan sắc, đợi khi nào gặp được Đông Phương Bất Nghĩa sẽ lộ ra nhan sắc để mê hoặc hắn. Tiếp đó dần dần khiến cho Đông Phương Bất Nghĩa trở thành một con rối giống như Tây Phương Bất Lễ, đó là nếu nàng không gặp được Thiên Tiếu thôi.
Bây giờ Thiên Tiếu đã trở thành chồng hợp pháp của nàng, kẻ khác muốn đụng vào nàng cũng không được. Chỉ cần kết thúc khảo hạch, nàng đi tới được điện thờ Nguyệt Thần thì dù Đông Phương Bất Nghĩa đi chăng nữa, muốn chạm vào nàng cũng là điều bất khả thi.
Người sốc nhất lúc này chính là Chu Vũ, nàng không hiểu Thiên Tiếu làm cách nào trong một ngày có thể cưa đổ một nữ nhân xinh đẹp như thế này. Đang nghĩ thì nàng cảm giác có một bàn tay xấu xa đang chạm vào mông mình, tên này rốt cuộc ăn phải cái gì không biết nữa. Đợi khảo hạch kết thúc phải chạy nhanh, nếu không nàng sợ Thiên Tiếu vác nàng về phòng ăn sống mất.
Thiên Tiếu vuốt ve lưng ngọc của Liễu Mị Nhi rồi hỏi:
“Tỷ không dịch dung sao?”
Liễu Mị Nhi bặm môi, vẻ giận hờn:
Quảng Cáo
“Ngươi không thích tỷ xinh đẹp sao?”
Thiên Tiếu cười to, đầy đắc ý nói:
“Đương nhiên là thích rồi, mắt ta đâu có vấn đề, nhìn vẻ mặt mấy tên nam nhân khác ta vui gần chết. Bọn họ có nằm mơ chắc không nghĩ tới lại bị một kẻ ngoại lai như ta đào chân tường, thật là thú vị quá đi.”
Ba người nhanh chân rời đi, Liễu Mị Nhi nhanh chóng dẫn Thiên Tiếu đến điện thờ Nguyệt Thần, nhan sắc của nàng đã lộ ra ngoài, phải nhanh chóng gắn xong ấn ký. Chấp sự thấy bọn họ rời đi nhanh chóng lao tới chắn trước mặt.
Nữ Chấp sự nhìn Thiên Tiếu nuốt ngụm nước miếng rồi nói:
“Những người có năng khiếu về lĩnh vực khác thì buổi chiều phải có mặt để kiểm tra độ chân thực, trước một giờ chiều nhất định phải có mặt. Tốt nhất nên nghỉ lại quảng trường, tránh để trễ thời gian, ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng.”
Thiên Tiếu khẽ nhếch mép:
“Chấp sự yên tâm, ta đây nhất định sẽ không trễ giờ, mà kể cả có trễ thì cũng chẳng ai sánh được với ta. Kiểm tra nữa thì chỉ làm cho đám cùi bắp kia càng thêm tuyệt vọng thôi, đợi ta ăn cơm xong rồi suy nghĩ xem có nên cho họ chút hy vọng hay không.”
Ánh mắt sắc bén, nụ cười ác ma đầy quyến rũ, rất nhiều nữ nhân đều không chủ động nuốt một ngụm nước miếng. Thiên Tiếu thực sự quá đẹp rồi, người nào không rung động thì chắc do tuổi quá cao hoặc thích nữ nhân mới vậy.
Quảng Cáo
Ở Trung cấp vi diện có chút khác biệt so với Hạ cấp vi diện, ở Hạ cấp vi diện thì ngoại tình là chuyện thường xuyên diễn ra, nữ nhân đã có chồng hay bạn trai nếu quá để ý một nam nhân sẽ bị nghi ngờ. Tại đây thì khác hoàn toàn, có giao ước với Nguyệt Thần rồi nên chuyện cắm sừng rất ít khi xảy ra, bởi trừng phạt cực kỳ nặng nề, nếu bị phát hiện ra chuyện ngoại tình.
Đặc biệt rất nhiều người sùng đạo còn đặt ra ấn ký linh hồn vĩnh cửu, một khi khắc họa lên thì một trong hai có chết thì người kia cũng không được phản bội. Vì thế chuyện một nữ nhân thích vẻ ngoài của một nam nhân hay người lại ở đây lại vô cùng bình thường, bởi chỉ thích trên tinh thần chứ không bao giờ lo chuyện bị cắm sừng cả.
Trào lưu thần tượng vì thế cực kỳ phổ biến ở đây, mỹ nam như Thiên Tiếu dù chỉ xuất hiện một ngày đầu tiên thôi nhưng cũng đủ làm rất nhiều người phải chao đảo. Người làm lộ hình ảnh của Thiên Tiếu ra chẳng ai khác ngoài vị học tỷ của Chấp Sự Đường hôm qua tới nhà, nàng phải gồng lắm mới không để lộ ra vẻ mặt hoa si, dù sao cũng đang trong thời gian làm nhiệm vụ.
Nguyệt Thần Điện của Nguyệt Thần Thành là tòa thần điện thờ Nguyệt Thần lớn nhất toàn bộ trung cấp vi diện. Rất nhiều người ra vào, lúc này Thiên Tiếu và Liễu Mị Nhi trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn, Liễu Mị Nhi còn đẹp hơn cả Nhị Sắc Khuynh Thành, nhưng tâm điểm vẫn là Thiên Tiếu.
Liễu Mị Nhi bọn không biết có phải người đẹp nhất hay chưa, nhưng gần như có thể chắc chắn Thiên Tiếu chính là nam nhân đẹp nhất hiện tại. Đặc biệt khí chất hiện tại của hắn có thể khiến bất cứ nữ nhân đều phải đứng hình, quả nhiên khí chất vẫn rất quan trọng.
Nhìn người xung quanh cứ dòm ngó riết khiến cho Liễu Mị Nhi khó chịu vô cùng. thấy Thiên Tiếu được chú ý không hiểu sao nàng cảm thấy có chút khó chịu. Không có tình cảm thì cũng đã là vợ chồng, bị nữ nhân khác nhìn như vậy khiến một người sùng đạo như nàng cảm giác rất bức bối.
Đi tới nơi làm Thần Ấn nàng ta gấp gáp lên tiếng:
“Nguyệt Thần Ấn vĩnh cửu cho ta với chồng.”
Nữ nhân kia vừa làm việc, lâu lâu lại ngước đầu lên nhìn Thiên Tiếu, Liễu Mị Nhi không vui nhưng cắn răng chịu. Nhất định phải hoàn thành ấn càng sớm càng tốt, tránh để đêm dài lắm mộng, có lẽ Liễu Mị Nhi chưa nhận ra máu ghen ở trong người nàng nặng như thế nào.
Đăng ký xong xuôi thì hai người tiến vào trong lễ đường để làm nghi thức, một vị Chấp sự của Nguyệt Thần Cung lấy ra một quả gì đó màu xanh dương. Ngón tay của vị Chấp sự kia khẽ vạch một đường Nguyệt Quả bị tách ra làm đôi, bên trong chảy ra một loại nước màu xanh dương, toàn bộ chảy vào trong một cái lý.
Quảng Cáo. Truyện Đô Thị
Nguyệt Quả chảy hết nước lập tức hóa thành hư vô, chuyện thần kỳ thế này khiến cho Thiên Tiếu tỏ ra rất ngạc nhiên. Chiếc ly hơi nghiêng, sóng nước bên trong dần sáng lên, bốn viên ngọc xung quanh chiếc ly cũng bắt đầu đổi sang màu vàng kim, ánh mắt của Thiên Tiếu dán vào mong chờ xem việc gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Chấp sự lấy ra một con dao có hai đầu màu xanh và trắng rồi nói:
“Nam dùng lưỡi dao màu xanh lấy một chút màu đổ vào ly, nữ nhân thì dùng lưỡi dao màu trắng, nhanh chóng thực hiện để hoàn thành nghi lễ. Thời gian nghỉ trưa sắp tới rồi, nhanh chóng để ta còn đi ăn trưa.”
Chấp sự này là một người rất già rồi, cảm giác thọ nguyên của hắn hình như không còn nhiều nữa, người này hoàn toàn miễn nhiễm với sắc đẹp của Liễu Mị Nhi. Thấy hai người lề mề quá người kia vươn tay cầm lấy tay của cả hai rồi tự làm cho nhanh, chuyện này rất bình thường nhưng lại làm Liễu Mị Nhi vô cùng bất ngờ.
Chạm vào người nàng nhưng lại không có vấn đề gì cả, chẳng lẽ ai chạm vào nàng cũng không sao, lời nguyền đã bị phá bỏ rồi. Chiếc ly kia có máu của hai người rồi thì nước trong ly bắt đầu bốc hơi, chúng bay lên rồi lơ lửng trong không trung.
Chấp sự nhỏ giọng nói:
“Nhanh chóng nói ra tên của hai người các ngươi, rồi nói ta đồng ý là được.”
Hai người nhanh chóng làm theo, đám hơi nước kia khắc họa tên của bọn họ trên không khí rồi bay vút lên trời cao. Trên vai của hai người ấn ký của Nguyệt Thần in đậm vào da thịt, cả hai cảm giác được liên kết của mình với đối phương.