Vạn Biến Hồn Đế

Chương 302: Chương 302: Vận khí chi tâm




Bỏ qua Thiên Tiếu thì những người thi khác bắt đầu mơ hồ, bọn họ rất nhiều người còn chưa từng sinh sống tại Hạ cấp vi diện. Nếu có đi chăng nữa thì cũng xuất phát từ những tòa thành lớn ở hành tinh xếp hạng cao, nhiều người còn là hoàng tộc. Bây giờ thay đổi đột nhiên quá mức khiến họ bối rối.

Chuyển thế Sáng Thế Thần thì đỡ hơn một chút, nhưng thích ứng cũng không phải điều đơn giản. Các thiên tài tới từ vũ trụ khác càng bất lợi hơn, nhiều người thậm chí còn chưa biết phải làm gì khi xin việc thất bại. Trong mắt của các thiên tài này chỉ có mê võng.

Hỏa Lam Linh lên tiếng, vẻ mặt đầy tự tin:

“Kẻ đứng đầu sẽ vĩnh viễn đứng đầu, những người kia lo ăn chưa xong, Thiên Tiếu đã bắt đầu kiếm tiền để mua bảo vật, đồng thời vẫn giữ đúng luật trong đường tơ kẽ tóc.”

Hồ Thái trong ánh mắt cũng có sự tán thưởng, nhưng ngoài miệng vẫn không khen, hắn nghiêm túc:

“Tiểu tử này đang đùa với lửa, cường long quá giang thì vẫn phải nể mặt địa đầu xà, tên cảnh sát kia có cô vợ là bang chủ của một thế lực lớn. Đâu phải tự nhiên một người trong lực lượng cảnh sát có thể sống qua truy quét của quái vật hư không, đối phương chắc chắn sẽ trả thù. Khi đó ra tay giết người sẽ không còn đúng luật nữa, còn không thì hắn chỉ có chịu đựng thôi.”

Quay lại Lam Ma Thành, Thiên Tiếu trong lúc chờ đám người kia gọi phụ huynh của tụi nhóc tới bắt đầu lướt mạng. Với kiến thức của mình hắn bắt đầu tìm được vài thứ rất thú vị. Hắn giết tên cảnh sát kia cũng không phải vì ngẫu nhiên tất cả đều đã nằm trong tính toán, tên kia bị giết bởi Vạn Biến số mệnh của tên này rất gần với một loại cơ duyên.

Thiên Tiếu nghe Vạn Biến này có cơ duyên liền bắt đầu tính toán, kết quả tính ra tòa thành này chính là đầu ra của Long Mạch lớn nhất của Thiên Vương Tinh. Xung quanh có năm ngọn núi hình thành Ngũ Hành Trấn Sơn Trận, áp chế đầu Long Mạch. Thiên Vương Tinh lại là tâm của Hạ cấp vi diện, siêu cấp vận khí sẽ không giúp tòa thành này cái gì cả, ngược lại sẽ ngẫu nhiên phân phát cho vài cá nhân.

Cụ thể thì có hai người, theo thông tin Vạn Biến cung cấp thì một người rất có thể là vợ của tên cảnh sát vừa bị hắn giết. Một kẻ khác thì không biết dùng biện pháp gì đó che giấu đi rồi, nếu hắn không nhầm thì người kia là một Sáng Thế Thần chuyển sinh, đang nhắm tới việc độc chiếm vận khí tích trữ của Thiên Vương Tinh.

Vợ của tên cảnh sát kia chắc chắn cũng đang bị người kia nhắm tới, chỉ là kiến thức của hắn còn chưa đầy đủ, hắn nghĩ rằng vận khí trong cơ thể nữ nhân kia cần một thời gian nữa mới thành thục. Nhưng thực ra không cần thiết phải chờ đợi, chỉ cần chiếm được nàng ta thì Vận Khí Chi Tâm sẽ lập tức chuyển hướng, để lâu để nó sinh ra linh tính thì chỉ càng phiền phức thôi.

Người kia chắc hẳn đã bố cục rất lâu, tên cảnh sát kia không biết làm sao mà chỗ kia đã bị người ta phế, kiểm tra kinh mạch thì phát hiện do một loại độc tố. Tính ra đã phải ở trong thân thể hắn hai mươi năm rồi, kẻ kia đã hạ độc và chờ đợi từ tận hai mươi năm trước. Một người vô cùng cẩn thận, không biết bằng cách nào nhưng Thiên Tiếu nhất định phải lôi được tên này ra.

Chỉ cần chiếm được Vận Khí Chi Tâm thì hắn có thể phá được phóng ấn của la bàn, chưa kể hấp thu xong Vận Khí Chi Tâm sẽ khiến tu vi hắn tiến thêm một đoạn. Kết hợp Bát Ma Hoán Linh Trận và Thất Sắc Liên Hoa hắn có thể đủ sức đánh tay đôi với Hồn Thần. Thiên Tiếu cẩn thận như vậy bởi đối phương chắc chắn sẽ có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ dồi dào, không thiếu khuyết nhiều như những kẻ hắn gặp trước đây.

Bước đầu tiên hắn ta cần có được Thất Sắc Liên Hoa trước đã, có được Thất Sắc Liên Hoa thì hắn thất bại chạy cũng dư sức. Thiên Tiếu đã quyết tâm rồi, khảo hạch này thất bại cũng được chỉ cần lấy được Vận Khí Chi Tâm liền ngon lành.

Thiên Tiếu khẽ giọng hỏi Vạn Biến:

“Ngươi có tính toán khi ta hấp thu nữ nhân kia sẽ tăng lên tu vi gì không?”

Vạn Biến đáp lại, giọng có chút trêu chọc:

“Phải gặp mới biết được, còn rất nhiều yếu tố ảnh hưởng, ví dụ như huyết mạch, thể chất, Khí Hồn các thứ. Với lại đại ca không nghĩ tới nàng ta có thể rất xấu hay sao, lúc đó chỉ có nước giết đi để cho Thôn Phệ tiền bối hấp thu, lúc đó hiệu quả sẽ giảm đi tương đối.”

Nhìn vào nữ nhân che mặt trong màn hình Thiên Tiếu mỉm cười nói:

“Che mặt thì sao, ta đã sớm đoán ra nữ nhân này là ai rồi.”

Trong màn hình là cảnh vợ của tên cảnh sát kia đang dẫn đầu bang hội đi truy quét, một khoảnh khắc rất nhỏ thôi Thiên Tiếu đã bắt được thân phận của nàng. Người bình thường có thể không chú ý tới, nhưng muốn qua mắt được Thiên Tiếu thì không đơn giản như thế.

Phụ huynh của đám nhóc kia vừa tới liến quỳ xuống xin lỗi, một người nam nhân trung niên luôn miệng nói:

“Là chúng ta dạy con không nghiêm, xin đại nhân dơ cao đánh khẽ, sau khi trở về nhất định dạy dỗ thật tốt.”

Thiên Tiếu nhếch mép:

“Xin lỗi là xong chuyện thì còn cần tới pháp luật làm gì, làm khó thường dân cũng không phải phong cách của ta. Mười hai người, mỗi người bỏ ra 5 triệu Hồn nguyên thì chuyện này coi như xong, nếu không thì đừng trách ta độc ác.”

Ánh mắt hắn lại liếc qua cái xác không đầu vẻ mặt đầy uy hiếp.

Một người nhìn có vẻ bần hàn run rẩy nói:

“Chúng ta không thể có nhiều tiền như thế, ngài có thể cho chúng ta thời gian có được không?”

Thiên Tiếu vẻ mặt vẫn tươi cười, giọng nói lại lạnh lùng:

“Một là các ngươi giao tiền ngay bây giờ hoặc ta sẽ khiến cho đám nhóc này không bao giờ có tương lai. Các ngươi thử nghĩ xem trong học bạ có vài vết nhơ thì tương lai sẽ như thế nào, chưa dừng lại ở đó đâu, ta sẽ phát ghi hình lên mạng, ta sợ sau đó học bạ cũng chẳng cần bởi đuổi học là điều tất yếu. Đắc tội học sinh của Yến Long học viện, ta hiếu kỳ xem ai sẽ nhận bọn chúng, các ngươi cứ nghĩ kỹ đi.”

Người trung niên nói chuyện đầu tiên lên tiếng, hắn nói với những người còn lại:

“Ta sẽ cho mọi người vay tiền, không có lãi, tương lai của con cái chúng ta không thể đem ra đánh cược được. Công tử đã nhân từ với chúng ta rồi, đừng có do dự nữa.”

Kết quả không tới nửa tiếng 60 triệu tiền mặt liền được tập trung đầy đủ, số tiền này không phải quá nhiều với bọn nhà giàu. Nhưng với những người khá giả này cũng không nhỏ, bọn họ chịu bỏ ra bằng này tiền để tiêu tai công nhận rất dứt khoát, người trung niên kia tầm nhìn không đến mức hạn hẹp.

Hắn cầm túi tiền muốn đưa cho Thiên Tiếu, gương mặt tươi cười:

“Tiền đã tập hợp đầy đủ, bên trong có 65 triệu, còn dư ra là ta muốn cảm ơn công tử đã giúp ta dạy dỗ đứa con kia.”

Thiên Tiếu chỉ vào cô bé tên Dung Dung rồi nói:

“Các ngươi đắc tội với nàng, đưa tiền cho nàng cầm, chuyện này kết thúc ở đây.”

Người trung niên đưa tiền cho Dung Dung rồi nhanh chóng mang con cái của mình rời đi, bọn họ sợ Thiên Tiếu đổi ý.

Ngồi xuống trước mặt Dung Dung, Thiên Tiếu mỉm cười nói:

“Số tiền đền bù đã tới tay, Dung Dung tiểu muội nên trả công cho ta giống như hứa hẹn đi.”

Vốn tưởng cô bé sẽ đưa hết cả túi tiền cho hắn, bất ngờ thay Dung Dung lại lấy ra bốn triệu cất vào trong áo rồi mới đưa túi đựng tiền cho hắn.

Cô gái nhỏ cười tươi, vươn tay của mình ra:

“Hợp tác vui vẻ, không cần trả lại tiền thừa.”

Thiên Tiếu không tức giận, hắn xoa đầu của nàng rồi nói:

“Thiên phú của ngươi rất cao, dùng số tiền kia thật tốt, trở thành người giống như ta, mạnh mẽ tới mức không ai bắt nạt được ngươi.”

Một lời khích lệ vu vơ thôi nhưng cô bé thật sự tin vào nó.

Cô bé gương mặt nhỏ nhắn đột nhiên trở nên nghiêm túc:

“Mẹ ta cũng nói thế, sẽ có một ngày ta đủ mạnh để trả lại ân tình này. Đại ca có thể cho ta biết tên ngươi không.”

“Tạ Thiên Tiếu.”

Cô bé dường nhìn thật kỹ giống như muốn in lại gương mặt kia vào trong tâm trí, sau một lúc mới rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.