Vô Tận Cường Hóa

Chương 407: Chương 407: Huyết Chiến (Hạ)




hắc kỵ sĩ Kia lung lay mấy lần sau đó biến mất không thấy, theo khói đen phiêu khởi, trên mặt đất lại xuất hiện cái rương, Trầm Dịch ôm lấy, chỉ thấy bên trong dĩ nhiên là một khối mặc ngọc.

“U ngọc: có thể dùng một lần hộ thuẫn u linh, tiêu hao phẩm.”

Nắm lên u ngọc, Trầm Dịch dùng sức ném lên hướng của Hồng Lãng: “Hồng Lãng tiếp lấy!”

Lúc này Hồng Lãng còn cùng hai gã thống lĩnh kia tác chiến, bởi vì thân thể đang bị ôm chặt, hắn không dám sử dụng huyết tinh cuồng nhiệt, bởi vậy trong lúc nhất thời cũng giết không chết hai con BOSS.

Nghe được tiếng hô của Trầm Dịch, một búa của Hồng Lãng đẩy lui ngọn lửa chi chỉ, nhân hướng không trung lùi lại. Bắt lấy u ngọc, văn chương nêu lên âm thanh làm hắn mừng rỡ như điên. Bóp chặt lấy u ngọc, một đạo năng lượng thuẫn vô hình đã xuất hiện tại trên người của hắn.

Kỹ năng huyết tinh cuồng nhiệt phát động.

Tay phải cầm tàn sát chiến phủ ném, kỹ năng quay về phát động, tàn sát phát động, chiến phủ gào thét bay về phía hai gã trị liệu hiến tế cùng bốn gã vua đêm tối, huyễn ra đầy trời phủ ảnh. Đồng thời tay trái của hắn cầm lực lượng chi nhận đã hung hăng đâm tới ngọn lửa chi chỉ. Kỹ năng băng chi bạo liệt phát động!

Lực lượng chi nhận cắm vào thân thể của ngọn lửa chi chỉ, ở trên người của nó kết xuất một mảnh thần thánh. Con quái vật kêu gào 1 tiếng. Nó là quái vật được cường hóa bằng ngọn lửa, có được miễn dịch thương tổn hỏa hệ rất mạnh, nhưng đối với loại công kích thần thánh liền hoàn toàn không có miễn dịch năng lực. Không chỉ có như thế, băng chi bạo liệt mang đến hiệu quả đóng băng suy yếu thật lớn phản ứng tốc độ của nó, tay trái của Hồng Lãng cầm lực lượng chi nhận chém ra sau, đỡ được đòn nghiêm trọng phía sau của tà ác tay, tay phải trọng quyền đã điên cuồng đánh vào trên người của ngọn lửa chi chỉ. Kỹ năng cường lực đánh sâu vào, lôi đình một kích nối gót đánh ra, đánh cho con quái vật nầy cuồng phun máu tươi.

Đúng lúc này, xa xa trên đài cao lại một đạo bóng người bay vút xuống.

“Là băng quyền thác khắc!” Kim Cương một quyền đánh bay một gã bộ xương khô pháp sư kêu lên: “Trầm Dịch Ôn Nhu, các ngươi giúp ta, ta đi cuốn lấy nó!”

Nếu cho băng quyền thác khắc gia nhập chiến đoàn, Hồng Lãng liền nguy hiểm.

Trầm Dịch nhanh chóng vọt tới bên người Kim Cương, bắt lấy chân của hắn hướng không trung ném đi, Ôn Nhu đã hướng lại đây, trường tiên một quyển, cuốn lấy thân thể của Kim Cương, đưa hắn đổi hướng không trung.

Kim Cương như khỏa đạn pháo bay ra, lướt qua kỵ sĩ u linh gác tuyến phòng ngự, bay về phía băng quyền thác khắc.

Vài tên kỵ sĩ u linh còn muốn ngăn chặn, Trầm Dịch cùng Ôn Nhu đã xông đến, đao võ sĩ mang theo hào quang thần thánh đánh xuống, một gã kỵ sĩ u linh bị một đao của Ôn Nhu chấn trở về. Trường tiên cuốn kỵ sĩ u linh kia trở về hướng trước người của Trầm Dịch: “Tặng cho ngươi!”

“Vậy cảm tạ!” họng súng của Trầm Dịch chỉ trước mặt của kỵ sĩ u linh kia liên tục nổ súng.

Cùng thời gian, Chu Nghi Vũ cùng Frost cũng mang theo binh lính toàn lực ngăn chặn quái vật địa ngục sườn tây thủ vệ đang hướng tới. Hỏa thần pháo bốn phía phát uy, viên đạn ngọn lửa như lưu tinh tán loạn trong khoảng không.

Vài tên người lĩnh xướng hướng lại đây, há miệng niệm chú, một âm ba vô hình lần thứ hai đánh úp lại đây.

Chu Nghi Vũ biến sắc: “Thao!”

Hắn thu súng nhảy lấy đà, mới vừa tránh thoát công kích của người lĩnh xướng, trên không trung bắn ra một số lớn độc tiễn. Chu Nghi Vũ trúng tên bị đánh xuống, bốn năm tên cuồng chiến sĩ đã hướng về phía hắn chạy vội tới.

Mắt thấy hắn sắp tránh không khỏi, bên cạnh Frost đột nhiên dương tay, kỹ năng trụ cột gió lốc phát động, đem vài tên cuồng chiến sĩ kia cuốn hướng không trung. Tất cả binh lính cùng nhau nổ súng, đem cuồng chiến sĩ trên không trung trở thành bia ngắm sống. Cùng thời gian, thiết quyền sóng xung kích của Ralph đánh ra, một dòng khí đánh trúng vài tên cuồng chiến sĩ kia, đánh cho chúng nó bay ngược ra.

Đúng lúc này, lại có mười tên vua đêm tối vọt lại đây.

Mười tên vua đêm tối đồng thời nhấc tay, trên bầu trời một cây lôi trụ hiện ra. Cùng lôi trụ phía trước có điều bất đồng là, lần này lôi trụ lớn vô cùng, lại chỉ có một cây, hiển nhiên là mười tên vua đêm tối liên thủ chế tạo.

Ầm vang long lôi trụ đục lỗ tầng mây, lao thẳng tới Chu Nghi Vũ mà đi, hiển nhiên là nhận thức chuẩn hắn, hoặc là nói là Hỏa thần pháo trong tay hắn.

Chu Nghi Vũ sợ tới mức quay đầu bỏ chạy, lôi trụ kia lại di động theo hắn, cùng với tiếng gầm rú điên cuồng thật lớn đánh xuống.

“ cấp trên cẩn thận!”

Frost phát ra rống to.

Ralph Khoảng cách với Chu Nghi Vũ gần nhất đột nhiên lao ra, một quyền đánh vào trên người của Chu Nghi Vũ, đưa hắn đánh bay đồng thời chính mình cũng bị lôi trụ đánh trúng, cả người ở dưới một kích lôi điện thật lớn, nhất thời hóa thành tro bụi tiêu tán.

“Ralph!” Chu Nghi Vũ cuồng khiếu. Hắn bị Ralph cứu một mạng, không kịp bò lên, liền triệu ra Hắc Tia chớp, một cái thả người liền tiến vào Hắc Tia chớp.

“Xoắn ốc trở lại!”

Hắc Tia chớp ở không trung đánh xoay tròn đánh về phía quái vật. lực đánh thật lớn của Thân xe đánh vào trên người một gã vua đêm tối, đâm cho nó bay lên, họng súng của Hỏa thần pháo đã hiện lên ra lửa cháy điên cuồng, nháy mắt đem con quái vật giây sát.

Tia chớp xe dư thế không giảm, tiếp tục vọt tới trước, liền giống một chiếc xe tăng hạng nặng ầm vang long địa nghiền áp qua. nhiệm vụ nguyên bản của Hắn là phối hợp binh lính nhảy dù ngăn chặn thủ vệ tuyến tây, thời khắc này một người một súng cùng một chiếc xe giết đi vào, khí thế chi mãnh liền ngay cả Hồng Lãng đều có điều không bằng.

“Mau trở lại!” Frost kêu to.

Hắn biết kỹ năng của Chu Nghi Vũ duy trì thời gian không dài, một khi kỹ năng của hắn hao hết, còn muốn đi ra sẽ có thể rất phiền toái.

Cũng may Chu Nghi Vũ còn không có hoàn toàn mất đi lý trí, sau khi đánh tan vòng vây vua đêm tối liên hợp cùng một chỗ, cấp tốc quay về. Chỉ thấy ở phía sau vô số tia,chớp cột sáng, độc tiễn,ngọn lửa điên cuồng như mưa to trút xuống. thép tấm của Thân xe bị nháy mắt đánh tan, liền ngay cả xe đều chấn một chút, sau đó trực tiếp bay đi ra ngoài.

Chu Nghi Vũ ở không trung nhấn 1 nút trên xe,hai sườn của sàn xe vươn ra hai khối ván trượt, ở không trung lướt đi.

Mới vừa rơi xuống đất, Chu Nghi Vũ liền đem xe thu hồi, ngay tại chỗ một cái quay tròn chạy đi, cũng coi như phản ứng của hắn nhanh chóng, chỉ thấy phía sau ầm vang long hạ xuống vô số công kích, sợ tới mức hắn chảy một đầu mồ hôi lạnh.

Bất quá mặc kệ nói như thế nào, vừa rồi một vòng đánh sâu vào quấy rầy vua đêm tối phối hợp, ít nhất phóng ra kỹ năng liên thủ như hồi nãy tạm thời sẽ không xuất hiện.

Lúc này trên sườn đông của tòa thành thôi phàm khắc, ở nhóm mạo hiểm giả liên hợp phản kích, vận mệnh của kỵ sĩ u linh cũng rốt cục đi đến cuối.

Trầm Dịch một người giết mười hai kỵ sĩ u linh, khi giết chết một gã u linh kỵ sĩ cuối cùng, một kích trước khi chết của đối phương làm hắn bị thương không nhẹ, rồi lại cho hắn một khối u ngọc.

So sánh với vận khí của Ôn Nhu so với hắn hảo nhiều lắm, tuy chỉ giết ba gã kỵ sĩ u linh nhưng cũng được một khối u ngọc, có chút may mắn.

Mặt khác năm tên kỵ sĩ u linh bị Tông Đường, trâu kiên quyết cùng Anbela hợp lực giết chết, trâu kiên quyết chiếm được một cây trường mâu kỵ sĩ, lực công kích 25-30, tự mang kỹ năng xung phong tử vong, giới hạn kỵ binh sử dụng, bất quá đối với đội Phong Lâm mà nói, cái này không phải vấn đề gì.

Theo kỵ sĩ u linh toàn bộ diệt, sườn đông trên dưới một lần nữa tọa thành nhất thể, cán cân chiến tranh rốt cục lần thứ hai nghiêng về hướng nhóm mạo hiểm giả.

Máu tươi ở trong đám người nở rộ, bốc lên.

Ỏ trong tiếng rống giận cùng tiếng khóc thét, sinh mệnh như cỏ dại bị gặt, phóng nhãn nhìn lại, cả tòa thành thôi phàm khắc đắm chìm trong một mảnh ánh lửa huyết sắc.

Tòa thành Thôi phàm khắc vốn có bốn trăm tên giáo sĩ giáo đường,400 huyết sắc bộ xương khô sát thủ, 400 cuồng chiến sĩ, 150 địa ngục tiềm ô, trị liệu hiến tế, vua đêm tối, thợ săn huyết nhục, người lĩnh xướng mỗi loại có 80 tên, 20 kỵ sĩ u linh. Ngoài ra còn có chút ít quái đầu lĩnh cùng ba thống lĩnh đội cận vệ, tổng số là một ngàn tám trăm tên.

Sau khi trải qua huyết chiến kịch liệt, thủ vệ sườn đông đã chết gần hết, chiến tuyến trung bộ bị thương nặng, thủ vệ tòa thành từ một ngàn tám trăm ngã xuống đến dưới tám trăm. Cứ việc bọn quái vật đến từ địa ngục vẫn như cũ cố gắng dũng mãnh, cường hãn, nhưng theo số lượng tử vong gia tăng, thực lực của chúng nó đã ở từng bước một suy nhược —— dựa vào nhân số thành lập sát thương cường đại, sức bật có thể nhất thời kinh người, nhưng nếu năng lực công kích này theo số lượng giảm bớt cũng sẽ nhanh chóng suy nhược.

Nếu nói binh đoàn địa ngục là hải triều, như vậy mạo hiểm giả là một con thuyền con, ở trong sóng lớn ngập trời, anh dũng giao tranh. Ở mới đầu có lẽ như đi trên miếng băng mỏng, từng bước duy gian, nhưng nếu kiên trì vượt qua hành trình khó nhất nhất, sau khi xông qua sóng gió lớn nhất, theo sức gió đàn nhỏ xuống, mưa to dần hết, mặt biển ngược lại dần dần bình tĩnh trở lại......

Theo chiến trường sườn đông quay về nhất thống, rất nhiều mạo hiểm giả tiến đến sườn tây trợ giúp, áp lực của Chu Nghi Vũ cùng binh lính gọi về giảm đi.trọng tâm Chiến đấu theo phương hướng biến hóa mà dời đi,nhóm mạo hiểm giả rốt cục từ đột tiến đổi thành đẩy ngang, chiến tranh bắt đầu tiến vào giai đoạn kết thúc.

Ở phía trên sườn đông, Hồng Lãng Kim Cương cùng ba thống lĩnh chiến đấu còn tiếp tục, nhưng cũng gần kết thục —— ở dưới đả kíchhung mãnh sắc bén của Hồng Lãng, ngọn lửa chi chỉ đã chết, chỉ còn tà ác tay một mình chống đỡ, bản thân Hồng Lãng cũng vết thương chồng chất, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Tông Đường cùng Anbela liếc mắt nhìn nhau, đồng thời xông về phía trước, bọn họ không đi giúp Kim Cương bị băng quyền thác khắc đánh cho đã muốn chống đỡ hết nổi, ngược lại hướng về tà ác tay, Hồng Lãng tức giận kêu to: “Kim Cương nơi đó mới cần hỗ trợ, tên này là của ta, các ngươi lại đây làm cái gì!”

Chính là lúc này hai người làm sao sẽ nghe hắn, nắm chặt thời cơ tính cướp công. Bọn họ là vì tích phân, là phần thưởng, cũng không phải là giúp người làm niềm vui. Sắp chết là tà ác tay không phải băng quyền thác khắc, bọn họ như thế nào có thể để ý tới đi giúp Kim Cương.

Có bọn họ đi đầu, lại có sáu gã mạo hiểm giả cũng đi theo.

Trong lúc nhất thời một người tà ác tay độc đấu chín tên mạo hiểm giả, mắt thấy sắp không chống đỡ không được bao lâu, Kim Cương nơi đó một người chống đỡ băng quyền, cũng đã là tràn ngập nguy cơ.

Nhìn đến loại tình huống này, trong mắt của Trầm Dịch lệ mang chợt lóe, kêu to: “Ôn Nhu, đi lên giúp Hồng Lãng!”

Ôn Nhu ngẩn người: “Giúp Hồng Lãng? Chỉ là Kim Cương sắp không được rồi.”

Trầm Dịch hừ lạnh: “Chu Nghi vũ,ngươi đi giúp Hồng Lãng, Kim Cương bên này có ta.”

Nếu hai người an tông tính đục nước béo cò, như vậy Trầm Dịch cần phải làm là hướng trong nước múc nhiều mấy con. Không riêng gì Ôn Nhu thời khắc này đi lên, Trầm Dịch rõ ràng ngay cả Chu Nghi Vũ cũng kêu trở về, dù sao tuyến tây đã có đủ nhân thủ, không cần dựa vào hắn chống đỡ.

Chu Nghi Vũ đang cầm Hỏa thần pháo liền vọt về phía này, hắn cũng mặc kệ ai chống đỡ ở phía trước, đi lên bắn ra một loạt đạn. Số ít đạn lạc đánh vào trên người của những người khác, tức giận đến bọn họ giơ chân tránh né, đều mắng to không ngừng.

Cùng lúc đó, Trầm Dịch cũng vọt tới Kim Cương bên này, vừa vặn đụng tới Kim Cương bị băng quyền một kích đánh bay, Trầm Dịch tiếp được hắn, thuật chữa bệnh đê tiện phát động đồng thời đối với hắn nói: “Ngươi đi giúp Hồng Lãng đem tà ác tay giết, nơi này giao cho ta.”

“Hiểu được, cẩn thận công kích băng quyền của tên này, có được đặc hiệu chậm chạp.”

“Đáng tiếc tất cả đều vô dụng, đạn xuyên thép!” Trầm Dịch lạnh lùng trả lời, tùy tay đem Kim Cương ném về phía đám người bên kia. Kim Cương ở không trung một cái quay cuồng, rơi xuống vị trí tà ác tay.

Hắn lần này vị trí vô cùng xảo diệu, che ở bên người Tông Đường cùng Anbela, thế nhưng làm cho hai người nhất thời không thể công kích đến tà ác tay. Bọn họ không nghĩ ngộ thương quân đội bạn, chỉ có thể thu quyền. Kim Cương thừa cơ ra quyền đồng thời kỹ năng đòn nghiêm trọng phát động.

Tà ác tay ngây ra một lúc liền lập tức thanh tỉnh, nhưng mà trong lúc ngẩn người, Kim Cương đã hướng gần đến con quái vật, ôm lấy thân thể của tà ác tay, đưa nó quay vòng vòng trên không trung làm cho công kích của tất cả mạo hiểm giả thất bại, theo sau đó là trường tiên của Ôn Nhu cuốn đến, bao lấy thân thể của tà ác tay, Kim Cương quát khẽ: “Cấp nghi vũ!”

Ôn Nhu hiểu ý, đem tà ác tay vứt cho Chu Nghi Vũ.

Chu Nghi Vũ lăng không nhảy lên, Hỏa thần pháo đã để gần trong ngực của tà ác tay, đối với nó ầm ầm nổ súng.

“Ngao!” Tà ác tay cuồng khiếu một tiếng, phản thủ một lóng tay điểm ở trên người của Chu Nghi Vũ, thế nhưng ở trước người của hắn trạc ra một cái động lớn. Chính là Chu Nghi Vũ cũng không để ý, tiếp tục nổ súng.

Lúc này những người khác cũng đuổi theo lại đây, mắt thấy tà ác tay sắp chết, hoành tiên của Ôn Nhu cản lại, ngăn trở con đường của mọi người, Kim Cương lại một chưởng đánh vào trên lưng của Hồng Lãng, Hồng Lãng mượn lực bay lên, trong tay lực lượng chi nhận cùng tàn sát chiến phủ giơ lên cao, hung hăng bổ về phía tà ác tay, hét to nói: “Đi tìm chết!”

Nửa thanh thân thể bay lên.

Văn chương kêu lên: “Đánh số E3216 giết chết tà ác tay, đạt được một ngàn điểm tích phân treo giải thưởng.”

Ngay sau âm thanh của văn chương vang lên, lại một âm thanh khác vang lên: “Đánh số E5371 giết chết băng quyền thác khắc, đạt được một ngàn điểm tích phân treo giải thưởng.”

Mọi người ngạc nhiên quay đầu, chỉ thấy Trầm Dịch một mình đứng ở trước thi thể của băng quyền thác khắc, sắc mặt âm lãnh như băng.

Hắn chậm rãi giơ lên súng trong tay nói: “24 phát đạn xuyên thép, ở kỹ năng của ta duy trì, mỗi một viên đều đại biểu cho một trăm điểm sinh mệnh lực. Nếu dùng ở trên người các ngươi, trong vòng 5 súng phải giết một người, nếu dùng ở trên người mục tiêu BOSS, vậy đại biểu cho 2400 điểm sinh mệnh lực tiêu vong.”

“Ta nguyên bản có thể dùng nó ở trên người đối thủ càng thích hợp, tỷ như vua tội ác, mà không phải loại này rác rưởi. Sở dĩ sẽ như vậy là bởi vì có người làm ra lựa chọn sai lầm,mới khiến ta cảm thấy nên cho bọn hắn một ít giáo huấn...... Các ngươi vốn có thể giết được ít nhất một con BOSS, nhưng hiện tại cái gì đều không chiếm được.”

“Cho nên, ta hy vọng chuyện này có thể ggia tăng sự tin tưởng của các ngươi để khiêu chiến khó khăn lớn hơn nữa, cũng hy vọng chuyện này có thể cho các ngươi một ít cảnh cáo...... Loại sự tình này lần sau không cần lại phát sinh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.