Vô Tiên

Chương 1304: Chương 1304: Độ kiếp (1)




Đoàn kiếp vân kia chậm rãi hạ xuống dưới Ngao hồ ngàn trượng, bỗng nhiên dừng lại, nứt ra, tạo thành ba đám.

Ba đám có kích thước khác nhau, một có kim mang chớp động, hai có năm màu vờn quanh, ba thì có màu đen như mực. Vẻ ngoài không có sự tương đồng nhưng lại theo sát nhau, trên bầu trời xoay chầm chậm.

Đột nhiên, trong vòng ngàn dặm ở Ngao sơn, linh khí dâng như nước thủy triều, khiến trong thiên địa nhấc lên một trận cuồng phong, mạnh mẽ đánh về phía động phủ đóng kín bên hồ. Chỉ một thoáng, mặt hồ chấn động, một hồi gió xoáy cuộn lên, trong phạm vi hơn mười dặm, bụi bay tung tóe.

Ngay vào thời khắc này, có uy thế vô thượng che ngợp bầu trời mà đến, khiến lòng ngươi lo sợ không yên, khó kềm chế được, đây là dấu hiệu thiên kiếp phủ xuống.

Thiên uy khí thế to lớn ập đến, chắc chắn không thể đỡ, đoàn người xem náo nhiệt dồn dập lui bước, còn có người lắc đầu liên tục thán phục, ba đám kiếp vân, ba lượt thiên kiếp, hẳn là muốn kết ba Nguyên Anh.

Thiên Chấn Tử lùi ra phía sau mọi người, cố tránh né uy lực của thiên kiếp. Trong lòng ông ta kinh hãi cũng không thua bất kỳ người nào. Ba Nguyên Anh sao? Tiểu tử kia mỗi khi hành sự đều ngoài dự đoán của mọi người, lần này náo động quá lớn, thật sự lớn!

...

Mặc dù Văn Huyền Tử cùng sư huynh ở bên trong động phủ, nhưng đã sớm nhìn thấu những chuyện xảy ra bên ngoài. Hai người nhịn không được thay đổi ánh mắt, trên mặt tràn đầy ngạc nhiên.

Một lát sau, Văn Huyền Tử thu hồi thần thức, khó tin nói:

- Đây là thiên kiếp Nguyên Anh sao? Thiên kiếp Hóa Thần cũng không có khí thế lớn như vậy.

Sư huynh gật đầu đồng ý:

- Nhất thể kết tam Anh, cái này chỉ được kể lại trong điển tịch, đến lúc này mới chính mắt nhìn thấy, không thể tưởng tượng nổi. Không nghĩ tới, Hạ Châu lại có một nhân vật như vậy, tương lai người này có tiền đồ vô lượng.

Thần sắc Văn Huyền Tử khẽ động, nói:

- Sư huynh có ý gì?

Đối phương cười ha ha:

- Người này làm việc cho ta chính là phúc của Hạ Châu, nếu không...

Ngầm hiểu, Văn Huyền Tử lên tiếng:

- Tiểu bối này xông vào đại hội luận đạo, tùy tiện đến Ngao sơn bế quan tu luyện, đã xúc phạm đến môn quy của Thần Châu môn, đối với chúng ta, không họa chỉ có phúc.

- Ha ha, hay cho câu không họa chỉ có phúc! Không vội, lại xem người này Kết Anh thế nào.

...

Trên Ngao hồ, ba đám kiếp vân xoay tròn trong trăm trượng không ngừng.

Kim mang chớp động, năm màu rực rỡ, mực đậm ướt át, có kiếp vân riêng biệt, vô cùng thần dị, ẩn chứa uy thế cường đại, khiến cho người ta trở biến sắc.

Hơn mười người Thần Châu môn thủ vững bốn phía Ngao hồ, những người khác thì tránh tới nơi xa, ai cũng đã trải qua cửa ải độ kiếp này mà lên, đương nhiên hiểu rõ. Nhưng kiếp vân này khác hẳn với bình thường, hiện tượng thiên văn phi phàm, vẫn khiến người ta nhịn không được lo sợ không yên, kinh hãi, sợ hãi, đố kỵ, hoặc có chút hả hê.

- Kiếp vân có chỗ bất đồng, thiên kiếp uy lực không giống bình thường.

- Ba lượt thiên kiếp, ba chín hai bảy đạo thiên lôi.

- Nếu như vị đạo hữu này có thể Kết Anh thành công, tu vi ngang hàng, ai có thể là đối thủ.

- Hừ, đây không phải là muốn chết sao? Mặc dù có tiền bối Hóa Thần hộ pháp, người này khó mà thoát khỏi độ thiên kiếp.

Cách hai Ngao hồ, trên không trung ngoài ba mươi dặm, rất nhiều tu sĩ tụm ba tụm năm, tám chuyện linh tinh giết thời gian. Đối mặt với những chuyện chưa nhìn thấy, chưa bao giờ nghe thiên kiếp, từng người có thần tình khác nhau.

Lúc này đã sau giờ ngọ, gió xoáy quỷ dị có hướng chậm lại, thiên địa một mảnh mờ nhạt mà yên tĩnh đi nhiều. Duy chỉ có ba đám kiếp vân màu sắc khác nhau là ngưng tụ không tan, vẫn còn đang xoay tròn, càng ngày càng dày hơn.

Bỗng nhiên lúc này, một đoàn thiểm động kim mang kiếp vân run rẩy dữ dội, mang theo tiếng sấm mơ hồ ù ù vang lên.

Bên trong Ngao sơn mấy trăm dặm, không dưới vạn thiên tu sĩ đều ngưng thần quan sát.

Chỉ thấy bên trên một ngọn núi Ngao hồ đột nhiên lóe ra một vệt kim quang, giống như một con Kim Long dài hơn mười trượng, trợn tròn mắt, kim giáp lóng lánh, lắc đầu vẫy đuôi, khí thế bễ nghễ như trời tự sinh ra.

- Ầm ầm ầm!

Vào thời điểm này, đoàn kiếp vân thiểm điện kim mang tích lũy trong thời gian, đột nhiên gây khó dễ, mang theo tư thế hủy thiên diệt địa, tiếng sấm vang dội mang theo lôi quang dày đặc chiếu rọi xuống.

Thiên uy đột ngột hàng, Kim Long không thấy kinh sợ, phấn chấn dị thường. Bên ngoài long thân cuốn một cái, chợt vọt lên, huy động lợi trảo đánh tới lôi quang.

- Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, lôi quang vỡ vụn, Kim Long cuồng tính quá độ, không muốn buông tha, phóng thẳng đến kiếp vân.

Thiên uy không đảo ngược, hành động này của Kim Long là khiêu khích không nghi ngờ gì.

Bỗng nhiên kiếp vân run lên, gầm thét, một đạo tiếp theo một đạo, lôi quang đã nhanh càng nhanh hơn, theo nhau mà tới. Mà Kim Long thần uy lạ thường, vùng vẫy bên trong lôi quang như đang nhảy múa.

Có điều, trong khoảnh khắc trước sau giáng xuống tám lượt thiên kiếp, bên trong lôi quang tung tóe, Kim Long không chỉ không bị thương tổn, ngược lại càng thêm điên cuồng. Mà bỗng nhiên kiếp vân thu lại, từ trăm trượng thu nhỏ lại ngưng tụ khoảng mười trượng, kim mang chớp động không ngừng. Bên ngoài tựa như đang tức giận, lại như đang đợi cái gì.

Khí thế Kim Long đại thịnh, bay xung quanh bốn phía. Có điều trong nháy mắt, kim quang nhấp nháy, Kim Long lại hóa thành một bóng người cao hơn một trượng.

Người này mặc kim bào, tóc vàng, mặt vàng nhạt, hai mắt như điện, thần thái kiêu ngạo không ai bì nổi. Đối mặt với thiên kiếp thứ chín, hắn ngửa đầu hừ lạnh một tiếng, trong lúc vô hình hai hàng chân mày dựng lên, quanh thân khí phách bao phủ. Kế tiếp, phất tay áo, lăng không ngồi xếp bằng, chậm rãi khép hai mắt lại.

Xa xa, đám người vây xem có chút rối loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.