(*) Crumbling Tower: Tòa tháp đổ nát
Ngày hôm sau, Grimm mang về rất nhiều Ma pháp trượng từ chỗ tên Béo, thậm chí hắn còn đặc biệt đi tới gian phòng của Tân Lỗ Ô ở lầu ba Black Tower, để mua cho được vài món Ma pháp trượng nguyên tố thuộc tính khác mà tên Béo không có.
Trở lại phòng thí nghiệm, hắn lập tức bày ra những cây Ma pháp trượng chứa Hỏa, Thủy, Băng, Mộc, Phong, Lôi, Thổ, Quang, Ám, Sinh Mệnh nguyên tố, cũng là mười nguyên tố thuộc tính mà vu sư học đồ thường thấy nhất. Tất cả chúng có chung đặc điểm là năng lượng thuộc tính được phong ấn bên trong đều ở mức 20~30 độ.
Bởi Mặt Nạ miễn dịch với công kích từ 20 độ năng lượng trở xuống, nên Grimm không truyền vào nó một chút Ma lực nào, như vậy thì hắn phải chịu hết năng lượng công kích dư thừa từ Ma pháp trượng.
Chẳng qua là, dù công kích chỉ có 10 độ trở xuống, với thể chất chỉ có bốn độ thì từng đó cũng đủ giết hắn rồi. Vì vậy, hắn chắc chắn phải nhai lá Sinh Mệnh Thụ để chữa trị, bảo toàn tính mạng.
Công kích chỉ từ 10 độ trở xuống, lá Sinh Mệnh Thụ thậm chí có thể hoàn toàn chữa trị lặp đi lặp lại nhiều lần.
Chuyện ngày hôm nay Grimm cần làm là, sau khi Manh Loa trợ giúp tiến hóa bị động tạo ra kháng tính với các loại nguyên tố, thì thân thể cần bổ sung đồ ăn gì. Tuyệt đối không nên quên điểm này, nếu chỉ tùy ý ăn một vài thứ để thỏa mãn cơn đói, thì sẽ khiến mức độ tăng lên của quá trình tiến hóa bị động chậm lại. Do đó, thí nghiệm này cần thiết vô cùng, cũng là thí nghiệm cuối cùng trước khi hắn tới chỗ Pell Arnold để học tập trong thời gian dài.
Sau mỗi lần bị vu thuật nguyên tố khác nhau công kích, thân thể được năng lượng Sinh Mệnh chữa trị, đồng thời Manh Loa ở trong người cũng tiết ra một loại vật chất đặc thù, tăng cường sức đề kháng của cơ thể với những nguyên tố này. Dần dần, từ phản ứng tự nhiên của cơ thể, Grimm đã ghi ra một danh sách đồ ăn.
Những đồ ăn trong danh sách, đều là những thứ mà cơ thể “Tự chủ” “Có ý thức” chọn lựa ra từ những nguyên liệu nấu ăn mà hắn đã từng thấy hoặc đã ăn, thông qua việc phát ra tín hiệu là những nhu cầu mãnh liệt “báo” cho hắn.
Liền tỷ như một người đột nhiên muốn ăn hoa quả, hay muốn ăn một loại rau dưa nào đó. Sau khi lần lượt thí nghiệm, hắn đã ghi lại các loại thức ăn mà cơ thể đột nhiên tỏ ra khát vọng mãnh liệt.
Tùy ý nhai một miếng thịt khô để giảm cơn đói, Grimm nhìn cái danh sách này, nhíu nhíu mày. Các nguyên liệu khác còn đỡ, dù sao trước đây hắn chỉ là một kẻ bình dân, chưa từng ăn của hiếm đồ lạ gì, nhu cầu của cơ thể cũng chỉ mấy thứ bình thường, nhưng ở thời điểm chống đỡ Hỏa nguyên tố, nguyên liệu nấu ăn cần thiết lại làm khó hắn.
Bởi vì nguyên liệu đứng đầu mà hắn viết ra, thế mà là Mỹ Nhân Bối!
Loại thức ăn này được thành chủ thành Bi Seer và vu sư Arrow Wards khen ngợi là sơn hào hải vị tuyệt thế, tuyệt đối không tầm thường, chí ít với năng lực vu sư học đồ hiện tại của hắn, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không dễ tìm được. Suy nghĩ một chút, Grimm vừa liệt kê ra mỹ thực loại hai đề kháng Hỏa nguyên tố, lại vừa lấy ra quả Thủy Tinh Cầu màu đen thay thế cho quả Thủy Tinh Cầu thường dùng trước đây.
Kết nối với một cái ấn ký trong Thủy Tinh Cầu, rất nhanh, đối phương đã đáp lại.
“Ồ! Honey^^, hôm nay là ngày gì mà anh lại chủ động liên lạc với em thế? Hừ hừ, nhớ em rồi phải không?”
Giọng nói êm dịu nũng nịu của Rafi truyền tới từ bên kia, nói ra một câu tình thoại. Nếu ai đó nhìn thấy biểu hiện lúc này của cô, con ngươi nhất định sẽ rơi ra, đây còn là Độc Thiệt nữ vương sao?
Nở nụ cười, trong phòng của mình, tất nhiên Grimm không cần đeo Mặt Nạ, bởi vậy Rafi có thể nhìn thấy khuôn mặt của hắn. Hắn đáp:
“Đừng nghịch, hiện tại anh đang làm một thí nghiệm, hai ngày nữa sẽ đi đến chỗ lão sư Pell Arnold để học tập trong thời gian dài.”
Rafi lập tức thất vọng, nhẹ nhàng hất mớ tóc đen ngắn bên phải sang một bên, lộ ra khuyên tai hình trăng lưỡi liềm lấp lánh, thả quyển sách trong tay xuống, nhàn nhạt hỏi:
“Vậy anh tìm em vì việc gì?”
“Anh muốn biết, trước đây cha em thu được Mỹ Nhân Bối ở đâu? Thí nghiệm bây giờ của anh, cần lượng lớn thứ này.”
Grimm xoa xoa vành mắt gấu Trúc, dò hỏi.
“Cái đó hả? Chuyện như vậy xưa nay em chưa từng hỏi đến, bất quá nếu anh cần số lượng lớn, có thể đi đến đại sảnh nhiệm vụ treo thưởng một nhiệm vụ đi. Với số tài sản của anh, hẳn là không thành vấn đề.”
Đầu bên kia Thủy Tinh Cầu, Rafi duỗi lưng một cái, có thể nhận ra, cô đã nghiên cứu cuốn sách Ma thuật trong tay trong thời gian dài, bộ dạng trông có vẻ mệt mỏi.
“Như vậy sao, cũng được!”
Grimm định chào tạm biệt, nhưng khi vô tình nhìn thấy tư thế mỏi mệt lộ vòng eo mê người của Rafi, hai ngọn núi bị đè ép ở trước mặt, thì hắn không khỏi nuốt nước miếng, sửa lời nói: “Rafi!”
“Hả?” Cô vô ý thức trả lời.
“À. . . Lát nữa khi đặt nhiệm vụ xong, anh đến gặp em nhé?!”
Gan lớn một chút, hắn nói ra mật ngữ của hai người.
Rafi sững sờ, tiếp đó xì bật cười, vừa cười vừa nói:
“Thật là, dường như mỗi lần đều là em động thủ phi lễ trước, hiếm thấy anh chủ động một lần. Đến đây đi, em chờ anh!”
Nói xong, Rafi cắt đứt liên lạc.
Có chút lúng túng, Grimm còn có chút không thích ứng việc Rafi lớn mật liếc mắt đưa tình như thế.
…
Buổi tối, khắp nơi trong Học viện Black Tower đều đèn đuốc sáng trưng, mang theo Mặt Nạ Grimm vội vã đi tới. Dưới áo choàng rộng lớn, di chuyển không phát ra âm thanh, không tản ra mùi, hắn như một u linh độc hành, tràn ngập thần bí.
“A. . .!”
Có tiếng hét kinh hoàng vang lên từ sân bên cạnh, là giọng nữ, dường như cô ta gặp phải chuyện gì kinh khủng lắm. Phía trước Grimm cách đó không xa cũng có hai tên vu sư học đồ lặng yên đi tới, hai người này chỉ hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó lại không để ý, tiếp tục tiến về phía trước.
Hô hô, hà hà. . .
Một nữ vu sư học đồ với vẻ mặt trắng xanh chạy ra từ trong sân, miệng lớn thở hổn hển, đồng thời trong lòng vẫn còn sợ hãi liếc nhìn về đằng sau. Nữ vu này nhìn hắn một chút, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười khó coi, sau đó xoay người rời đi.
Lúc này, Grimm mới nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía tháp nước đổ nát hoang vu trong sân kia.
Nhớ lúc mới vừa tới, Bin Johnson từng nói trong Học viện Black Tower có hai cấm địa đối với tân sinh. Một chỗ được gọi là Hoang viện Giác Đấu Tràng, một chỗ khác chính là địa phương trước mắt, bị đồn đại rất nhiều chuyện vô cùng kỳ quái: Tháp nước Đổ Nát. Theo lời Bin Johnson cùng với rất nhiều vu sư học đồ khác, nơi đây xảy ra rất nhiều “Chuyện ma quái“. Đương nhiên, chuyện ma quái là từ ngữ đại biểu cho sự ngu muội, vô tri, lạc hậu, chắc chắn sẽ không phát ra trong miệng bất kỳ một vu sư học đồ nào; bởi vậy nhiều nhất họ chỉ nói nơi này sẽ phát sinh một số sự tình cổ quái mà vu sư cũng không giải thích nổi.
Có chút hiếu kỳ, Grimm dừng bước. Sau một hồi do dự, hắn liền đi về nơi nổi danh mà hầu hết vu sư học đồ đều gọi là Tháp Nước Đổ Nát (Crumbling Water Tower) này.
Khắp nơi đều có mùi cỏ khô mục nát, cỏ hoang cao hơn đầu người mọc kín hết sân. Kỳ quái là, ánh sánh từ đèn đuốc sáng choang đằng kia vậy mà không thể chiếu vào đây, tựa như nó bị một loại kết giới ẩn giấu nào đó chặn mất, cũng không cảm nhận được bất luận sóng năng lượng nào. Cùng lúc đó, âm thanh xung quanh cũng rơi vào trạng thái yên lặng quá mức, không chỉ âm thanh bên ngoài không truyền vào được, mà ngay cả trong sân cũng không có bất kỳ tiếng động nào, tiếng côn trùng kêu cũng im bặt. Nơi này giống như một mảnh không gian bị phong ấn, hoàn toàn tách biệt với thế gian!
Hả?
Vừa rồi trong dư quang Grimm mơ hồ cảm giác được, phía sau bụi cỏ khô cao hơn đầu người kia, tựa hồ có một đôi mắt u ám màu xanh lục đang chăm chú nhìn mình. Loại cảm giác giống như con mồi bị một con báo săn rình mò trong bóng tối, nhưng khi quay đầu lại thì hắn vẫn không nhìn thấy gì.
Không chỉ không nhìn thấy, thậm chí Cải Tạo Khứu Giác, sóng âm của Mặt Nạ đều không có cảm ứng được vết tích tồn tại khác thường của cơ thể sống.
Còn chưa bước vào tháp mà đã tà môn như vậy rồi?!
Trong lòng vừa kinh ngạc vừa e ngại, cùng với sự sợ hãi khi đối mặt với tri thức vu thuật cao cấp chưa biết, Grimm dừng lại liên tưởng trong đầu, rồi từng bước từng bước tiến tới đẩy ra bụi cỏ chặn đường. Tiếng bước chân cùng với tiếng xoạt đẩy bụi cỏ ra trở thành nhịp điệu duy nhất trong sân, thậm chí trong không gian yên tĩnh đến đáng sợ, lọat tiếng động phát ra này cảm giác như là một loại “Tiếng vang“.
Lại một lần nữa, trong dư quang hắn mơ hồ cảm nhận được có một đôi mắt u ám xanh biếc đang dòm ngó ở bên cạnh. Hắn biết, cho dù quay đầu lại cũng không thấy cái gì, bởi vậy dứt khoát không tiếp tục để ý, trực tiếp đi về tháp nước Đổ Nát ở giữa sân.
Tháp nước này có lẽ đã tồn tại từ rất lâu rồi, kiến trúc bị phong hóa và hư hỏng, nát không thể tả; từng vết nứt nhìn như là vết cào xấu xí, dữ tợn của quái vật nào đó. Đứng dưới tháp, Grimm ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đêm đen mù mịt vậy mà lấy toà tháp nước này làm trung tâm, mơ mơ hồ hồ hình thành một cái vòng xoáy, cũng không biết sức mạnh quỷ dị gì thúc đẩy hiện tượng như vậy? Mà ở trên trời, nơi trung tâm vòng xoáy mơ hồ này, có một cái khe hẹp dài như con mắt đang chuyên chú nhìn chăm chăm vào hắn, trong không khí tràn ngập sự ngột ngạt và sợ hãi.
“Ảo giác ư? Nhưng là Phối Hợp trùng cũng không có dị thường. . .”
Đứng tại chỗ trọn nửa Sa Lậu, hắn ngẩng đầu ngửa mặt nhìn con mắt cực lớn trên bầu trời kia. Đồng dạng, con mắt trên trời cũng nhìn chòng chọc vào Grimm, như thể đang có một sinh vật khổng lồ xuyên qua miệng bình trong suốt, nhìn chú sâu bé tẹo ở trong bình vậy.
“Không, đây chắc là tồn tại không chân thực. Nếu thật sự có sinh vật mạnh mẽ như thế giáng lâm thế giới vu sư, những lão vu sư tuyên cổ trường tồn kia đã sớm xuất hiện. Dù sao, thế giới vu sư không phải loại thế giới yếu nhược, mà chính là nền văn minh siêu cấp mạnh mẽ nô dịch đông đảo thế giới xung quanh.”
Nghĩ vậy, sau khi hít sâu một hơi, một tiếng cọt kẹt vang lên, Grimm đẩy ra cánh cửa gỗ cũ nát, đi vào.
Bóng tối đen kịt trong tháp nước bao phủ toàn thân, trông cứ như hắn đang đi vào miệng một con quái vật vậy.