Vũ Thần Không Gian

Chương 80: Chương 80: Đánh đến tận cửa đi




Theo lý thuyết, có lẽ ở chỗ này thủ hộ mới đúng.

Không ngờ thời điểm mấu chốt nhất, lại không thấy người rồi.

Nếu như Lâm Triển Thiên cái lúc này tại tại đây, như thế nào sẽ để cho loại chuyện này phát sinh, mà Diệp Phong cũng sẽ không bản thân bị trọng thương rồi.

- Vấn đề này chúng ta cũng không biết, Tông chủ đại nhân vừa mới đến, đã bị gọi đi, nghe nói không chỉ là tông chủ đại nhân, còn có các phân tông trưởng lão khác, toàn bộ đều bị gọi đi rồi.

Tuy Tông chủ đã đổi thành Diệp Không Minh rồi, nhưng Trương Dương từ nhỏ đến lớn đều thấy Lâm Triển Thiên là tông chủ, bởi vậy cũng sửa đổi được cách gọi, lúc này cũng không có người nào đi quan tâm đến loại chuyện nhỏ nhặt này.

- Hình như có chuyện gì xảy ra, mới triệu tập mọi người đến như vậy.

Mọi người nói xong, cũng đã tiến vào phòng của Diệp Phong, Diệp Hi Văn nhìn Diệp Phong nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, khí tức như có khi không, Diệp Như Tuyết một bên đang chiếu cố cho Diệp Phong.

Ba tháng không thấy, khí tức Diệp Như Tuyết cũng vững vàng cố định tại Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến Tiên Thiên Cảnh Giới rồi, nhưng có Diệp Hi Văn để lại Tiên Thiên đan, đây cũng vấn đề sớm muộn mà thôi, Diệp Hi Văn phán đoán, thực lực Diệp Như Tuyết đã đến Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong cũng hoàn toàn củng cố rồi, xem chừng trong một tháng này có thể bắt đầu đột phá đến Tiên Thiên Cảnh Giới.

- Đại ca, Nhị tỷ.

Diệp Hi Văn đi nhanh vào.

- Tiểu đệ, ngươi tới rồi.

Diệp Phong sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn tiến đến, nhếch nhếch miệng, muốn cười cười, lại tác động đến thương thế, lập tức trên mặt một hồi run rẩy.

- Tiểu đệ, ngươi muốn thay đại ca báo thù sao, Ôn Thế Dương cùng Hoắc Thành quả thực khinh người quá đáng.

Diệp Như Tuyết tức giận nói, ngữ khí cũng chuyển biến.

Diệp Hi Văn cũng còn nhớ rõ, trong trí nhớ, chính mình lúc nhỏ, bởi vì thực lực nhỏ yếu, cũng thường xuyên bị người khi dễ, chính vì thế Diệp Phong luôn vì hắn xuất đầu, Diệp Như Tuyết cũng thường xuyên cũng làm vậy, bởi vậy ba người huynh muội quan hệ cho tới nay đều vô cùng tốt.

Tuy không phải thân sinh, nhưng lại so huynh đệ tỷ muội thân sinh đều thân cận hơn nhiều.

- Diệp sư muội, ngươi vừa rồi ở trong nhà không biết, Hoắc Thành đã bị Diệp sư đệ cho thu thập rồi, đánh như một đầu chó chết.

Lúc này Ngô Hạo thay Diệp Hi Văn trả lời.

- Thật sự?

Diệp Như Tuyết có chút khó có thể tin nói, lúc này nhìn tiểu đệ cầu cứu cũng là quán tính mà thôi, hiện tại Thanh Phong sơn phân tông, Diệp Hi Văn đã được công nhận đệ nhất cao thủ rồi, Diệp Phong đứng thứ hai, Diệp Phong đều đánh không lại, tự nhiên muốn Diệp Hi Văn xuất thủ.

Nếu như nói, sau một hồi đại chiến đánh bại Hoắc Thành thì nàng có thể tin, nhưng theo lời của Ngô Hạo nói, đây chính là đem Hoắc Thành đánh như một đầu chó chết, hơn nữa xem bộ dạng Diệp Hi Văn lạnh nhạt, đây cũng không phải là một hồi đại chiến.

Không phải nàng hoài nghi thực lực Diệp Hi Văn, chỉ là cảm thấy Diệp Hi Văn nhẹ nhõm thu thập Hoắc Thành, thật là bất khả tư nghị.

- Ngô sư đệ nói như vậy, chắc là đúng vậy, tiểu đệ, ngươi xem như thay ta trả thù rồi.

Diệp Phong cười nói.

- Hả giận, cái này còn sớm.

Diệp Hi Văn lạnh lùng nói.

- Chuyện này chưa thể kết thúc được.

Diệp Hi Văn lời nói sát khí mười phần.

Thì ra Diệp Hi Văn còn trông cậy vào đoàn trưởng lão lần này có thể ra mặt, nhưng xem ra cũng không cần, nhưng nghe thấy tin tức Thiệu Dương phân tông trưởng lão cũng đi rồi, lập tức có chủ định mới.

Hôm nay chuyện này không có chơi, nhìn Diệp Phong nằm ở trên giường khó có thể nhúc nhích, Diệp Hi Văn nổi trận lôi đình, làm sao có thể đơn giản buông tha như vậy.

Người của Thiệu Dương phân tông thấy lúc này không có trưởng bối ở đây, cho nên bọn hắn đến giương oai, bọn chúng là thiên tài, nếu có nháo một chút thì trưởng lão cũng không thể phạt nặng được.

Về phần nói, chiếm địa phương sao, đợi đến lúc Thanh Phong sơn trưởng bối trở về, bọn cũng căn bản là không có để ở trong lòng, lúc vừa rồi bọn chúng thuần túy là tìm lấy cớ khiêu khích mà thôi.

Diệp Hi Văn lấy từ trong trữ vật giới chỉ một lọ đan dược, những đan dược trị thương này đều là trong trữ vật giới chỉ La Thiên, mặc dù nói, linh thạch đã bị Diệp Hi Văn tiêu hao không cò nhiều, nhưng các loại đan dược, lại còn rất nhiều.

Để cho Diệp Phong ăn đan dược vào, sắc mặt lập tức biến thành tốt hơn nhiều, có lẽ không có gì trở ngại, thân thể Võ Giả rất cường tráng, huống chi những đan dược này cũng đều là linh đan diệu dược.

Đoán chừng ba ngày sau có thể khỏi hẳn, mới có thể nhập môn khảo hạch.

Nhìn thấy Diệp Phong chuyển biến tốt đẹp, Diệp Hi Văn lúc này mới thở dài một hơi nói:

- Đại ca, xem ta thay ngươi hả giận, hôm nay đám hỗn đản khi dễ, nếu như không để cho bọn hắn một chút giáo huấn, Thanh Phong sơn phân tông chúng ta về sau chỉ sợ sẽ trở thành quả hồng mềm, ai thấy cũng có thể xoa bóp được.

Lời của Diệp Hi Văn nói ra làm cho mọi người đều chấp nhận, tại thế giới này thực lực vi tôn, bất kỳ địa phương nào, cạnh tranh đều là phi thường kịch liệt, tại bên trong tổng tông càng là như vậy.

Chỉ có người thực lực cường đại, mới có thể đạt được tôn kính, nếu như Thanh Phong sơn phân tông đối với Thiệu Dương phân tông khiêu khích lần này không có phản ứng lại, sẽ bị người cho rằng mềm yếu, sau đó thành quả hồng mềm, ai thấy đều muốn khi dễ.

Tại lợi ích trước mặt, chỉ sợ ai cũng muốn tới tống tiền rồi.

Diệp Hi Văn hỏi rõ ràng vị trí của Thiệu Dương phân tông, lập tức đi đến, đi theo phía sau có rất nhiều đệ tử Thanh Phong sơn phân tông.

Thiệu Dương phân tông cách Thanh Phong sơn phân tông cũng không xa, không đầy một lát Diệp Hi Văn đã đến trước mặt Thiệu Dương phân tông.

Diệp Hi Văn tiến lên hô:

- Ôn Thế Dương, cút ra đây cho ta.

Thanh âm Diệp Hi Văn theo chân khí lập tức truyền khắp toàn bộ khu vực này, thậm chí không ít phân tông đệ tử gần đó nghe thấy đều chạy tới.

- Ngươi là người nào, dám đến Thiệu Dương phân tông chúng ta giương oai.

Một người Võ Giả tuổi còn trẻ đi ra, cũng không phải Thanh Phong sơn phân tông đệ tử lúc trước, cho nên cũng không biết Diệp Hi Văn.

- Cút.

Diệp Hi Văn thản nhiên nói.

- Ngươi hỗn đản này, muốn chết.

Tên đệ tử kia lập tức giận dữ, hướng về phía Diệp Hi Văn, quyền kình đánh ra.

Diệp Hi Văn duỗi ra bàn tay, một chưởng đánh ra, linh khí tại trong tay Diệp Hi Văn ngưng tụ trở thành bức tường hung hăng đập đến trên người tên đệ tử kia.

- Bành.

Tên đệ tử kia trực tiếp bị đánh bật ra sau, lập tức một ngụm máu tươi phun ra, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, không hề có lực hoàn thủ.

Động tĩnh bên ngoài, lập tức đưa tới rất nhiều Thiệu Dương phân tông đệ tử chú ý, lập tức có mấy chục người đệ tử nhảy ra, đem Diệp Hi Văn bao bọc xung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.