Vũ Tại bên trong Huyễn Ma cảnh chết cũng không thật sự bị chết, mà là hóa thành một đạo lưu quang biến mất, trở lại ngoại giới.
- Sao ngươi lại dám.
Sáu người còn lại đều không thể tưởng tượng nổi nhìn Diệp Hi Văn, căn bản là bọn chúng không thể tin được Diệp Hi Văn dám thật sự động thủ, bọn chúng đều không nghĩ tới, Diệp Hi Văn tại trước mắt của bọn chúng giết người như vậy, đối với bọn chúng mà nói, đây thực sự là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn trước khi tới đây không có nghĩ đến chuyện như vậy có thể sảy ra, vốn bọn chúng đều cảm thấy nhiệm vụ này quá nhẹ nhàng, dù sao Diệp Hi Văn có lợi hại hơn cũng vô dụng, bọn hắn có bảy người, vây đánh đều có thể đem Diệp Hi Văn hành hạ cho đến chết.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng nói:
- Ta vừa bóp chết một con xú trùng, hiện tại đến phiên các ngươi, các ngươi là cùng tiến lên, hay là từng người một.
Diệp Hi Văn thở phào nhẹ nhỏm, toàn thân buông lỏng, tập trung tư tưởng suy nghĩ, hắn đã rồi, nếu không thể lui, chỉ có thể toàn lực buông tay đánh một trận, huống chi, dù sao ở chỗ này cũng không chết, đúng là cơ hội tốt nhất buông tay đánh một trận chiến vậy.
Kiểm nghiệm thực lực tu hành, có những địch thủ này, đều có thể nói là cường địch, chỉ có không ngừng chiến thắng cường địch, thì mới có thể Vô Địch.
Thậm chí Diệp Hi Văn còn có ý nghĩ điên cuồng, lợi dụng sáu người này tạo thành áp lực khủng bố, bức bách chính mình đột phá, tại thời gian sinh tử thường thường là cách đột phá hữu hiệu nhất.
- Muốn chết.
- Cuồng vọng.
Những tên thiên chi kiêu tử này rất nhanh đã bị Diệp Hi Văn làm cho tức giận, bọn hắn vô luận là ở phân tông, hay là ở các thế lực bên ngoài, đều là đệ tử đỉnh cấp, bọn hắn chưa từng gặp qua vũ nhục lớn như thế, huống chi, bọn hắn vốn cũng vốn xem Diệp Hi Văn là thịt trên thớt gỗ, lúc nào chém xuống đều được, hiện tại thịt trên cái thớt gỗ lại phản kích rồi, bọn hắn lập tức có một loại cảm giác tôn nghiêm như bị khiêu chiến vậy, lập tức bạo phát.
- Giết.
Sáu người đều hét lớn một tiếng, hướng về phía Diệp Hi Văn đánh tới, sáu người đều là người nổi bật, trên người ít nhất đều có tuyệt học Tiên Thiên.
Lúc này, các thức võ học đều hướng về phía Diệp Hi Văn oanh kích đến, Diệp Hi Văn rốt cục rút ra trường đao sau lưng, sau đó vung ra một đạo, hung hăng hướng về phía sáu người oanh kích.
- Oanh.
Một tiếng nổ lớn khủng bố vang lên, toàn bộ không khí đều bị chấn động, vô số bụi mù lập tức bay lên.
Tiên Thiên Chân Khí trên người Diệp Hi Văn bị bao lấy, sau đó phóng lên trời, đạp trên Thiên Tiên Bộ, hắn lúc này cũng không lùi mà tiến tới, liên tục, trường đao bay tứ tung, ánh đao văng khắp nơi.
- Ah.
Lại một tên Tiên thiên nhị trọng đỉnh phong chạy không thoát khỏi công kích của Diệp Hi Văn, bị ánh đao chém thành hai nửa.
Đây là một trận chiến đấu kinh khủng nhất, tại trong nháy mắt giao thủ, đã có một cao thủ bị chém giết rồi.
Còn lại năm người càng không thể lưu tình, chiêu đoạt mệnh đồng loạt đánh ra, coi như là Diệp Hi Văn đạp trên Thiên Tiên Bộ, cũng mấy lần bị đánh trúng, vết thương trên người đều máu tươi chảy ra tung tóe.
- Diệp Hi Văn, ngươi rất cường đại, ta thừa nhận ngươi rất cường đại, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, ngươi căn bản không có cơ hội chiến thắng, tốt nhất là thúc thủ chịu trói đi, tại trong Huyễn Ma cảnh sẽ không thật sự bị chết.
Hoa bào thanh niên mở miệng nói, cho dù hắn cao ngạo, nhưng không thể không thừa nhận, Diệp Hi Văn rất cường đại, bảy người bọn hắn đưa ra bất kỳ ai, cũng đều có thể nói là khinh thường cường giả cùng thế hệ, nhưng hiện tại cừng đối phó với một mình Diệp Hi Văn, mà đã bị chém giết hai người rồi, cùng bọn họ triển khai trạn chém giết thảm thiết nhất, bọn hắn không thể không thừa nhận Diệp Hi Văn rất cường đại.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, không có trả lời, chém giết đẫm máu, vết thương trên người không thể để cho hắn lui ra phía sau, lại làm cho hắn càng thêm thanh tỉnh, tuy tại Huyễn Ma cảnh sẽ không chết, nhưng hắn không thể ôm lấy tâm lý may mắn, phải để cho mình ở tình trạng cửu tử nhất sinh, lần này không có đường lui, cho nên càng cố gắng đối với võ đạo tu hành là tối trọng yếu nhất, một khi buông tay thì sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Lúc này còn muốn dùng ngôn ngữ dao động quyết tâm của hắn, thật sự là vọng tưởng.
- XÍU...UU.
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, một cái dao găm đã vọt tới trước mặt Diệp Hi Văn, nhưng tên kia dáng người thấp bé thanh tốc độ cực nhanh, thân pháp lại rất quỷ dị, giống như độc xà trong bóng tối, lại làm cho người ta nhìn mà sợ hãi.
Mà ở trước mặt Diệp Hi Văn, thì một quyền của hoa bào thanh niên cũng đánh ra, quyền kình màu vàng giống như muốn đem trọn cái không gian này chiếu rọi vậy, không khí đều tại bên trong quyền kình của hắn vặn vẹo, bạo liệt.
Trong ánh mắt Diệp Hi Văn lạnh như băng, trong thân thể, linh thạch điên cuồng thiêu đốt, vô số linh khí rót vào đặc thù không gian, đại lượng kinh nghiệm võ học đều trào vào trong đầu Diệp Hi Văn, có thể không chút khoa trương mà nói, Diệp Hi Văn lại càng đánh càng mạnh.
Dùng một đánh với năm, người bình thường sớm đã mất tin tưởng rồi, đối với người bình thường mà nói, điều này căn bản không có bất luận thắng lợi gì, nhưng Diệp Hi Văn cũng không chịu buông tha cho hi vọng thắng lợi.
Một kích này cực kỳ mạo hiểm, vô luận là dáng thanh niên lùn hay là hoa bào thanh niên, đều là địch thủ đáng sợ, bên ngoài càng có thêm nữ tử vũ mị tay kia, tay cầm một cái gương không ngừng phát ra từng đợt thần mang, chỗ nó chiếu xạ đến, không gian đều vặn vẹo, uy lực khủng bố dị thường.
Diệp Hi Văn từ lúc chào đời tới nay đây là lần nguy cơ lớn nhất.
Diệp Hi Văn trong mắt lóe ra tia điên cuồng, trường đao múa ra, cơ hồ trên không trung chém ra chín đạo đao ảnh.
- Oanh.
Lúc này quyền kình của Hoa bào thanh niên hung hăng oanh kích đến trên người Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn bị trúng một quyền này, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, tóc đen bay lên, nhưng thân hình của Diệp Hi Văn như kim thiết cũng nhịn được, sau đó tiếp tục múa trường đao thẳng hướng tên lùn thanh niên.
- Oanh.
Diệp Hi Văn đánh xuống một đao, lập tức đánh bay dao gắm của tên lùn thanh niên, sau đó Diệp Hi Văn bổ ra chín đạo đao ảnh, phong tỏa tất cả đường lui của hắn.