Dọc theo con đường này chạy đến, mọi người đã dùng hết chân khí trong thân thể, nhưng Diệp Hi Văn lúc này mặt không đỏ tim không nhảy, trong thân thể của hắn chân khí hơn xa so với Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong, đây chính là chỗ tốt của kinh mạch rộng lớn mang lại.
Tuy chân khí của hắn cũng tiêu hao không ít, nhưng là còn xa xa không đến tình trạng tiêu hao không còn.
Đám người Diệp Hi Văn nghỉ ngơi không lâu, những đệ tử đằng sau, rốt cục cũng từng bước chạy tới.
Đợi cho tất cả mọi người đều đến đông đủ, cũng nghỉ ngơi xong, mấy vị trưởng lão lúc này mới tuyên bố, mở ra Huyết Nguyên Cảnh.
Bốn vị trưởng lão đều đánh ra pháp ấn phức tạp, lúc này vang lên một mảnh "Ầm ầm" cực lớn, vách đá trên đỉnh núi lập tức giống như hai cánh cửa, từ từ mở ra, tỏa ra một hồi quang mang chói mắt, căn bản là thấy không rõ lắm cái gì.
Diệp Hi Văn biết rõ, đằng sau vách đá là một Tiểu Thế Giới, Tiểu Thế Giới cùng chủ thế giới tương liên, bám vào bên trong chủ thế giới mới không bị không gian loạn lưu tiêu hủy.
- Tốt rồi, Huyết Nguyên Cảnh đã mở ra, các ngươi nhanh vào đi thôi, nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, một tháng, chỉ có một tháng thời gian, các ngươi nhất định phải tiến về núi Phong Diệp, mới có thể trở lại, nếu như ở trong đó mất phương hướng mà nói..., tiếp theo là mười năm sau mới ra được, hi vọng các ngươi chú ý.
Bàn trưởng lão mở miệng nói.
Hơn 100 cao thủ trẻ tuổi, đều tiến vào bên trong sơn môn.
Diệp Hi Văn động tác cũng không chậm, một bước chân vào bên trong sơn môn, trải qua một hồi không gian vặn vẹo, Diệp Hi Văn xuất hiện ở bên trong Huyết Nguyên Cảnh, lập tức cảm thấy một hồi thiên địa linh khí đập vào mặt, thiên địa linh khí ở đây so bên ngoài nồng đậm hơn gấp đôi, nếu như ở chỗ này tu luyện có thể là làm ít công nhiều.
- Khó trách trong truyền thuyết, những tông phái cường đại đều muốn đệ tử trọng yếu của tông phái mình tu luyện ở bên trong Tiểu Thế Giới.
Diệp Hi Văn cảm thán nói, hắn từ trong một ít tạp ký đã từng đọc được, tông môn cường đại đều muốn bộ phận hạch tâm tông môn ở bên trong Tiểu Thế Giới, nếu không phải bên trong Tiểu Thế Giới có các loại tài nguyên phong phú, mà quan trọng nhất là, ở đây là một thủ đoạn chống cự địch nhân, bởi vì Tiểu thế giới là do những tông môn kia dùng đại thần thông chộp tới, cố định tại chủ vị diện, nếu quả đến thời khắc khẩn cấp, cũng có thể khởi động trận pháp, lập tức thoát ly chủ vị diện, do đó tránh né được địch nhân đuổi giết.
Nhìn qua hoàn cảnh bốn phía, Tiểu Thế Giới khắp nơi đều xanh um tươi tốt, một cảnh tượng tân thế giới xinh đẹp, trong Tiểu Thế Giới linh khí sung túc như vậy, có được phong cảnh như vậy cũng không kỳ quái.
Bên người cũng không có những người khác, xem ra thời điểm truyền tống, mỗi người đều được truyền tống đến một địa phương bất đồng rồi.
Diệp Hi Văn chỉ cảm thấy hơi sững sờ, nhung cũng không có dừng lại, mà bắt đầu hướng về phía giữ Huyết Nguyên Cảnh đi đến.
Màn đêm dần dần bao phủ, ánh trăng chậm rãi bay lên, thay thế mặt trời chiếu sáng khắp nơi.
Rừng cây u ám, ngẫu nhiên có vài ánh mặt trăng xuyên thấu qua lá cây rậm rạp xuống mặt đất, hình thành lên những điểm loang lổ ánh sáng, làm cho rừng cây u ám mang đến nhiều tia ánh sáng.
Lúc này ở chỗ sâu trong rừng cây truyền đến dã thú gào rú, tại trong rừng rậm âm u làm cho người không rét mà run.
Diệp Hi Văn ở trong Huyết Nguyên Cảnh đã hơn nửa ngày rồi, sắc trời đều tối đen nhưng chưa đụng phải cái gì, Tiểu Thế Giới, mặc dù nói là Tiểu Thế Giới, nhưng thế giới này cũng không nhỏ.
Một hồi gió nhẹ thổi qua, tiếng vang sàn sạt từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Diệp Hi Văn dừng bước lại, trên cành cây cách đó không xa một đầu báo ám tử sắc cao gần 2m, dài hơn ba mét lẳng lặng đứng ở phía trên, da lông mềm mại tại dưới ánh trăng phản xạ ra hào quang u ám nhàn nhạt, bốn chân của nó cường tráng mà tràn ngập sức bật, móng vuốt sắc bén đủ để xé rách hết thảy con mồi, lúc này nó thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm, làm cho người nhìn thấy không rét mà run.
Ánh mắt sâm lãnh mà sắc bén nhìn về phía Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn xem qua rất nhiều tạp thư hơi có chút một liền nhận ra, đầu yêu thú trước mắt này là U Ảnh Báo, chẳng những hành động nhanh như một đạo U Ảnh, lực lượng cũng thật là thật lớn, cực kỳ khó chơi.
Yêu Thú U Ảnh Báo trưởng thành là Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong, thậm chí có một ít còn có thể tiến hóa đến Tiên Thiên Cảnh Giới, ngày thường sinh hoạt tại ở chỗ sâu trong núi Phong Diệp, lúc này trước mắt Diệp Hi Văn không ngờ xuất hiện một đầu như vậy.
- Răng rắc.
Vài tiếng lá cây nghiền nát vang lên, U Ảnh Báo nhu thuận như con mèo nhỏ ưu nhã từ trên cành cây nhảy xuống, nếu không dẫm lên lá cây, chỉ sợ không có tiếng động.
Tuy U Ảnh Báo so với Diệp Hi Văn cao hơn một cảnh giới, thực lực Yêu Thú so với nhân loại cùng giai lại còn mạnh hơn, nhưng thực lực Diệp Hi Văn lại không phải có thể dùng cảnh giới mà so sánh.
U Ảnh Báo vòng quanh Diệp Hi Văn một vòng lớn, tựa hồ muốn nhìn thấu Diệp Hi Văn, nó vây quanh Diệp Hi Văn có vẻ mất đi kiên nhẫn, chợt U Ảnh Báo nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình mãnh liệt đánh tới, miệng thú cực lớn há ra, vô số răng lanh sắc bén thép tại ánh mặt trăng chiếu rọi phản xạ ra hào quang u ám, một cổ tanh hôi đập vào mặt.
U Ảnh Báo động tác như một đạo U Ảnh, bất quá Diệp Hi Văn sớm có chuẩn bị rồi, hắn kéo căng thần kinh một mực chú ý hướng đi của đầu súc sinh này, sau đó rất tránh thoát U Ảnh Báo công kích, tiện tay rút ra trường đao, quay người bổ ra một phát, mang theo thế lôi đình vạn quân hướng U Ảnh Báo chém tới.
Một đao kia nếu như bị chém trúng, dù đối phương là Yêu Thú óc cũng vỡ toang, thê thảm vô cùng.
U Ảnh Báo cũng là cơ linh, cũng lưu lại vài phần lực, mắt thấy trường đao chém xuống, nhất thời nhảy lùi lại, sau đó vội vàng thối lui mấy mét, nhìn Diệp Hi Văn.
- Oanh.
Một tiếng tiếng vang cực lớn vang lên, trường đao chém xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn, mặt đất tựa hồ cũng chấn động một hồi.
U Ảnh Báo thấy thế càng cảnh giác nhìn Diệp Hi Văn, nó không nghĩ tới gặp phải tên quái thai như vậy, khí lực này quá kinh khủng, mà U Ảnh Báo mặc dù cũng là Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong Yêu Thú, nhưng càng là am hiểu tốc độ mà không phải khí lực, bởi vậy đối với Diệp Hi Văn rất là kiêng kị.
Nhưng U Ảnh Báo cũng không cam chịu cứ như vậy rời đi, không ngừng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, Diệp Hi Văn nhìn thấy, súc sinh này đúng là không biết tốt xấu, vẫn không có rời đi, có người nói Yêu Thú tầm thường so về dã thú càng thông minh hơn, hiểu được một ít xung cát tị hung, xem ra cũng chưa chắc như thế.