Sáng sớm, sương mai long lanh, rừng cây thơm ngát, xa xa núi non chồng chất, mấy khỏa tàn tinh bắt đầu ở trên bầu trời ảm đạm biến mất, cuối cùng không thấy.
- Hô!
Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm trọc khí, mở hai tròng mắt, hơi duỗi thắt lưng, xương cốt cả người đùng đùng rung động, như ẩn chứa lực lượng vô tận muốn bạo phát ra.
- Không biết tới khi nào, mới có đến luyện thể tầng thứ nhất viên mãn.
Mỗi lần cảm giác tu luyện phương pháp luyện thể xong, trong cơ thể biến hóa cùng tiến bộ, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ đều cực kì vừa lòng.
- Kỳ tích a, tiểu tử ngươi chính là kỳ tích, tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, ngươi là làm sao làm được, tuyệt đối kỳ tích, bất khả tư nghị.
Thanh âm của Chân Thanh Thuần truyền ra, tiểu tháp ở trong ngực Đỗ Thiếu Phủ tự động bay ra, năng lượng chấn động, một khuôn mặt đáng khinh xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt như phát hiện đại lục mới, vẻ mặt bất khả tư nghị.
- Ngươi không phải nói muốn khôi phục ba ngày sao, sao hai ngày liền khôi phục?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần, rất nghi hoặc hỏi.
- Huyền khí trong cơ thể ngươi thật quá tinh thuần, so với ta tưởng tượng còn muốn tốt hơn không ít, hiệu quả cũng thật tốt, nên sớm một ngày.
Ánh mắt của Chân Thanh Thuần vẫn còn trong rung động, giống như muốn nhìn thấu Đỗ Thiếu Phủ:
- Bí mật trên người tiểu tử ngươi thật không ít nha, tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, ngươi làm như thế nào a, sợ là bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu biết có Nhân loại tu luyện công pháp bọn họ, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ liếc mắt nhìn Chân Thanh Thuần một cái, sau đó nói:
- Ngươi vẫn là lo lắng chính ngươi đi, nếu ngươi không thể để ta trở thành Linh Phù Sư, ta cam đoan về sau không chỉ là mỗi ngày bị nước tiểu đồng tử trấn tà đơn giản như vậy.
- Tiểu tử, ngươi tốt nhất tôn kính ta một chút, ngươi còn có chỗ cầu ta a.
Chân Thanh Thuần liếc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, vẻ người lớn cùng bộ dáng không đến mười tuổi cực kì không phối hợp, làm cho người ta nhìn có chút nhịn cười không được.
- Đừng quên, ngươi cũng có chỗ cầu ta.
Đỗ Thiếu Phủ nhàn nhạt nói.
- Ngươi...
Chân Thanh Thuần tức giận, trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, oán hận nói:
- Hiện tại bắt đầu dạy ngươi trở thành một Linh Phù Sư, mặc dù ngươi có chút thiên phú, bất quá có thể trở thành Linh Phù Sư hay không, cũng phải nhìn ngươi có phcu1 vận kia hay không.
- Dù sao ta không thành Linh Phù Sư, ngươi cũng sẽ không hay ho gì.
Đỗ Thiếu Phủ nhàn nhạt nói, hắn cũng không muốn bị Chân Thanh Thuần nắm mũi dắt đi.
- Ngươi...
Chân Thanh Thuần rất muốn mắng người, tiểu tử này quả thực là không có cách nào đối phó, liếc Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Ta bảo ngươi chuẩn bị gì đó ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
- Chuẩn bị tốt, hiện tại cần không?
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu.
- Hiện tại không cần, bảo ngươi chuẩn bị gì đó là để ngươi dùng tăng lên linh căn, trước khi tăng lên linh căn, còn phải chính thức xác định ngươi có thể trở thành Linh Phù Sư hay không.
Chân Thanh Thuần nói.