Hắn chau mày. Thay cho tức giận là cốt cách tò mò, bản thân lại muốn bảo vệ một cô tiểu quỷ nói chuyện thiên địa?
Mà cô nói trong lòng là thế chứ nào bảo hết ghét hắn. Hạ Hạ mâu thuẫn. Tình cảnh trước mắt đây làm mọi thứ câm nín - Các hoàng tử khác rút kinh nghiệm, sợ rồi, không ngu nhằm vào nha đầu 'của' thái tử nữa! Cuộc săn kéo dài cho đến khi một màu yên tĩnh lóe lên. Bãi săn chỉ duy nhất 3 người và 1c Gấu đột biến. Không xong, không xong a ~ Cô do bị thương mà yên vị, cũng là không ai quan tâm. Bao người thua tức quá hóa thẹn, động tâm.
Con gấu nhìn thấy cô, cảm giác được Hạ Hạ đầu tiên vì mùi máu nồng nặc, cao trào đến đáng sợ. Nó lấy đà bổ nhào vào cô! Ai cứu tui đây ông trời ơi, thiên la ơi!
Ánh mắt nó đỏ đục như trúng tà, gây uy hiếp lớn cho đối thủ. Lông dựng ngược mang Tọa Giáp - Là Thú Thần!?
Cô to tròn mắt nhìn nó, chưa đầy một khắc móng vuốt sắt nhọn cách cô chỉ vài mi li mét, điên cuồng gào rú từng cơn. Cô lùi lại lấy thế phản công. Siết chặt cây cung có mũi tên sắt không động trên mặt đất. Đầy sát khí liếc nó ;)
Trên này Liệt Vương, Ai Vương im lặng, không biểu cảm. Dù gì không giúp được biết sao? Bọn họ là địch thủ... Tiêu Nha nhí nhảnh, lợi dụng sự che chở từ các a tỷ đã hi sinh mà sống, kí hiệu Liệt Vương, người ta muốn giết mà không nỡ, run lẩy bẩy trông Hạ Hạ loay hoay với con Thú Vương, thích thú! Mỹ nữ sát thủ Giêng Vương đúng mực hình sự, vốn dĩ ả có túi thơm phản lại khứu giác Gấu Tuyết Tầm đấy phức tạp. Cô nhận ra được gì đó ở con gấu này và nương tử của tên Ngũ hoàng tử.
Dùng một tí thủ đoạn hơi kinh dị. Tốc biến thật nhanh,
-Phốt, grào...
Mũi tên sắt nhọn đâm xuyên từ dưới miệng, con Gấu gào lên vang cả đất trời. Nó đau đớn báu được cô, lưng bị ảnh hưởng ba sọc to, máu chảy hoài không dứt, Hạ Hạ như muốn mất hết sức lực cười, dùng găng tay sắt đấm vào mũi của nó. Huyết đen văng tung tóe, rất khủng khiếp, con gấu chật vật. Với đòn này là khóa chặt kĩ năng săn mồi của nó. Cô bị thương rất nặng, chỉ là không đủ để chết được! Phải sống, giúp Lập Lãnh Hạ cho cô bé đây một cuộc sống tốt đẹp.
Khán đài rân rân bàn tán, nhìn màn đấu như vậy khoái chí hô to. Lũ tàn độc không nhân tính! Ai cũng vậy thôi, cô liếc sang Tiêu Nha, biết nữ nhân này lòng lang dạ sói không phải vừa. Đẩy các vị nương tử khác chết trước mới sống tới bây giờ. Cô khó chịu với cái cách con nhóc này. Muốn sống, thì chiến đấu đi?
Trong sự điên loạn của cuộc chiến, Hạ Hạ dùng tí lực bậc xa 5 trượng, xuất hiện trước mắt con nhóc giả tạo. Nụ cười của thần chết như tràn về! Tiêu Nha mặt không còn giọt máu, khí tức này là khí tức Sát nhân, ai ai khinh sợ ăn cả linh hồn?
-Muội muội, xin lỗi!
Cô cười man rợ, nắm lấy tay Tiêu Nha quăng thật mạnh đến chỗ con Gấu!
-Không, đừng... Đừng hức hức
Tiêu Nha van nài, mắt ngấn lệ cầu cứu, xì, đầy giả tạo! Con nhóc này hại bao nhiêu người, cô chứng kiến, Hạ Hạ giả ngơ. Liệt Vương nhắm mắt. Thỏa mãn với con mồi, con gấu vương xé xác làm đôi, làm tư, một mảnh tanh bành, màu thấm nhuộm màu đất, kinh tởm hết mức. Dơ bẩn, cô khinh bỉ, cướp đi mạng sống của người khác đã làm nên bản tính từ lâu, huống hồ muốn giữ mạng không dễ để hi sinh giúp cô mới là oanh liệt?? Con gấu không ngờ, nó ăn cho no đi rồi cũng không thoát nổi số mồ nên cỏ giống đồng loại. Mũi tên là có độc, ăn mòn từng lớp da thịt trên người. Con Gấu to xác cũng sẽ chết đau đớn từ từ, với khoảng cách giữa Hạ Hạ và nó, thì mọc the chân nó cũng chả lại gần với sự quằn quại, không đánh hơi được - Thì mọi thứ càng vô dụng.
Hắn chú tâm vào cô trầm luân, ánh mắt không đổi, một nữ nhân thú vị như vậy. Coi như cứu cô một chút là bố thí cho màn kịch hay! Biểu hiên không tồi tí nào ^^ Một con Thú Thần to lớn, Kiết Hoàng Di nuôi bao năm, chinh chiến sa trường cũng không qua nổi tâm nữ tử này.
Giờ thì chỉ còn mỹ nhân kia đáng ngại a! Nén nhan sắp tàn, một trong hai phải chết. Tình thế bất lợi. Cái quan trọng là mỹ nhân kia nên biết;
-Hồng nhan bạt phận
Cô nháy lên một câu. Mỹ nữ kia là một sát thủ, nội công thâm thúy, ai biết được ả làm được gì? Cô nghi hoặc vì sao ả lại không chết? Không một vết thương? Humk... Giân lận ư _ Quá tầm thường. Cô nên nhu mì một chút, tỉ lệ thắng thấp vậy, chọi không lại mà chết là làm công vô ích. Nói chung không nghĩ ra thì nên DIỄN (...)
Cô là một Sát thủ hiện đại, nên diễn suất rất tốt mới hoàn thành kế hoạch giết người.
Hạ Hạ đi từ từ về phía mỹ nữ Ái Ái. Tay không vũ khí cũng không mang theo phòng bị rồi nhã sml. Nín thở. Ái Ái không suy ra diễn biến, đi tới gần. Quả nhiên trong găng tay có vũ khí. Một cây đao nhỏ - Quất phát chí mạng!
Tai cô cố í nghe tiếng bước chân, tim đập thình thịch, một chút, chút nữa nào...
-A
Ái Ái bị tay cô kéo ngã. Hoảng loạn đâm mạnh vào, bàn tay Hạ Hạ gần ghim vô đất. Vãi... Lực mạnh, rát; Ả té, người rung động. Cây đao đâm vào tay cô ta mà lại không rên đau? Khẳng định không phải tầm thường >< Hạ Hạ bám víu, lếch dần, nằm trên người Ái Ái mặt đối mặt, một con Quỷ Dữ soi vào bóng lưng. Che khuất ánh sáng trưa gay gắt. Con dao kia cứ ghim chặt vào giữa bàn tay. Thốn đến tê dại, một động tác dứt khoát, dùng lưỡi dao cứa nhẹ, kết liễu nhanh chóng... Nén hương đốt hết, trong van từng hồi, Hạ Hạ mệt sức. Ôi chao, Thần Mèo đâu giết tui đi -------