-Hạ Thừa tướng thật vô lại...
Dạ than thở, gương mặt chịu đòn nhìn Các chủ. Làm khó nhau quá! Kết quả;
-Thôi được, để nương theo!
Hai bọn họ bất đắt dĩ dẫn Hạ Hạ theo. Bối Đặc nhíu mày, không bằng lòng bỏ ra ngoài. Chân tình không tốt, ngay phía sau, cô dùng lực giữ vai cậu ta lại. Trưng lên ánh mắt ủy khuất, kiêu sa như trăng trên bầu trời.
Thát Bối Đặc kinh diễm, lạnh lùng hất tay. Phập tròn không trung, cây trâm ngọc hồng lựu của Hoàng Di đã bị thử nghiệm trên người kẻ làm Violet chướng mắt!
-Hạ Hạ ngài làm gì vậy?
Lạc Tư ngấm ngầm, bất giác lo lắng. Thân người phía trước ngã xuống không ý thức, run từng cơn một lớn hơn, mồ hôi nóng trĩu nặng. Cảm giác nghẹt thở - Sự hâm dọa là cái bóng đen to lớn. Hắn thì nhàn nhã rồi, vốn là không muốn xen vào, cứ uống trà như thế ~.~
(((Thát Bối Đặc không phải người của Nam9, rất có thể là tai mắt. Dù có tình nhưng không có nghĩa)))
Binh lính gần đó nghe động thì tới xem, xì xào to nhỏ, nhằm là phê phán cô.
-Chẳng qua chỉ là thê thiếp, chức danh Thừa tướng không phải là cho không? Sao lại kiêu ngạo như vậy?
-Đúng là một nữ nhân ác độc, dùng tà thuật!
-Chậc chậc, không biết Thích Vương* sẽ nghĩ gì đây a?
Bọn họ bàn tán, sướng mồm nhề? Biện pháp 'Đàn gãi tai trâu' sao dung tục quá >< Cô nhắm mắt yên tĩnh, khí lực phần nào đó hạ dần. Lê đi mệnh lệnh bất sát.
-Sống_Chết_Mặc_Bây!
Ai cũng hiểu sự ám chỉ. Trời khuya, màn đêm bao phủ một khoảng tĩnh lặng. Người ta bất lực phải tản ra, lũ chim khát máu lại trào phúng vòng trên không cái lều này. Lạc Tư nhìn biểu ca nông nổi, thở dài, theo ý vị của hắn - Cậu Bối Đặc ngu ngốc được cứu. Đây là cô đâu nói lời nào bỏ qua, hiếu kì. //Rốt cuộc trong lòng tên này có ý nghĩa như thế nào? Thâm sâu đến mức cô đây không nhận ra//.
-Sao ngươi không cứu tên đó từ đầu?
-Hửm? Nương chịu lệ thuộc ta?
Hắn trực tiếp nghi hoặc, vẫn đùa được, Kiết Hoàng Di liếc mắt chút lại biết cô cố ý đâm nhẹ, lợi dụng việc biết về lợi ích của Tử khí ra tay vậy trực diện mới khó coi a;
-Thích khách đó là Bối Đặc sắp xếp - Ngươi biết không!?
Chột dạ, mi mặt cong cong rung động. Bằng một cách nào đó Hạ Hạ suy ra dễ dàng. Lạc Tư là người của hắn, tuyệt đối trung thành - Còn Thát Bối Đặc chắc chắn là member of hậu cần. Dùng ý gật đầu, vui vẻ nắm tay Dạ nghênh giá về lều. Hành động đập vào mắt hắn tựa sự tạt dấm chua.
Sao Hạ Hạ không thân mật với hắn như thế???
Hôm sau, trời nắng đẹp. Đoàn xe ngựa hối thúc nhau, lần này thắng lớn - Theo thánh chỉ của Khả Hãn chấp nhận Thư hoà. Có được thêm 3 phần lãnh thổ!
Các vị Hoàng tử, quý tộc trung ương* triệu về Trưởng Bản.
-Ây, a!
Đang trong cơn ngủ, cô bị Dạ kêu dậy. Hắn biết sẽ có người ra tay trừ khử Hạ Hạ, tuy nhiên là muốn chì lẫn chài* Trước cổng có cô nương rất quen thuộc, mỉm cười thỉnh an. Lấy ý ra là sắc đẹp kiêu sa, chập 18t, bộ xiêm y màu hồng nhạt được thay tử tế như vậy? Giờ mới chú ý, nhìn cô bếch nhết máu (...) Vị cô nương có khuôn mặt của Thiên Niên đây mà, hẳn là trùng hợp - Niềm nở nhìn cô mặt hiền từ.
Rất giống!
-Khấu khiến Hạ Thừa tướng! Nương tử tên Bỉ Ngạn, được ngài thân cứu lúc Kĩ Săn
Tất nhiên cô biết, cô thất thần trước khuôn mặt này, luôn không kiểm soát, chủ động sờ lên làn da non sữa của Bỉ Ngạn ^^*
(((Thích Vương luôn ở Trưởng Bản - Thế lực tương đối áp đảo. Từ nhỏ bệnh yếu, cần bao nhiêu thuốc quý, thần sâm hải dược. Khả hãn vì thấy Kiết Ly Thích không uy lực, buông lỏng cảnh giác. Bên giang hồ rất thần thông quản đại, sát thủ Thiên Cơ độc đều do cậu ta nắm thế ^^ Nam phụ trâu bò; Các vị trung ương là những người có thế lực to lớn được Khả hãn niềm nở tiếp thu)))
-Hưm, Thiên Niên...
Cô nói rất nhỏ rồi im luôn. Khóe mi cay xé. Sau tràn bất ngờ, Dạ dắt cô đi thay y phục. Bỉ Ngạn nhu mì theo lời hạ nhân sắp xếp lên xe ngựa ngay phía sau xe của hắn. Hoàng Di lưu ý cho Hạ Hạ lên chung với hắn; Tg. Chắc tạo Scandal ak :3
Hắn rất tức cười, cô vui vẻ với Lạc Tư và Dạ, coi chuyện đêm qua như không có gì! Vừa lên xe ngựa chạm mặt hắn gai góc, mặt nặng mày nhẹ liếc nhau, đường sét đấu tranh lớn liền vạch ra mồn một!