[Xuyên Không] Nữ Tướng! Nàng Là Cường Bạo?

Chương 16: Chương 16: Chương 9.2




Toàn Hung Nô sốn xao việc Sắc Quốc lấy cớ 'tiểu thiếp' vu sát Trưởng công chúa. Cắt đứt sự hoà thân, quân của bọn họ cách thành Viên Mãn chỉ 1000 dặm.

Chắc chắn có mưu tính trước nhưng thời cơ ngàn vàng đã đến?

Rầm

Cô thô tục đá bàn la F.U.C.K!!!

Sau đó điềm tĩnh sửa sang y phục, ra lệnh cho kiệu đi đến Trưởng doanh gặp Khả Hãn đàm đạo. Chậc chậc...; Cô vừa cắn da tay, đỏ ửng khuôn mặt than.

Khắp con đường đi bao nhiêu tiếng chửi rủa của dân chúng, rồi ném trứng ném đá. (((Sắc Nguyên Kỉ ngồi không rất chán nên đi chùa, giúp dân nghèo tạo danh tiếng thần nữ Công Dung Ngôn Hạnh nhất là trưởng bản a)))

//Con ả 'nồng dấm' đó diễn ghê thiệt//

Hạ Hạ không khỏi sự cảm thán quyết liệt. Không xem ai ra gì ùng ùng vào trực tiếp mặt Khả Hãn:Chào!

???

Chỉ phu tòng thê*

-Chuyện này, ngươi có cách nào không? Nếu không e rằng, e rằng...

Khả Hãn vốn là người đứng trên thiên hạ, rất hiểu vị trí của cô. E rằng sẽ mạng đổi mạng sao?

Đúng vậy!

Mạng đổi mạng. Nhưng, cô là người của 'hắn' - Nhân vật có tầm có cỡ >< Liệu hắn muốn làm gì? Từ đêm qua, nam nhân nào đó đã mua bắp rang chờ kịch hay.

Khả Hãn gật đầu.

-Tiểu nữ muốn đàm phán Sắc Quốc. Để sửa sai, ta sẽ khiến bọn họ rút quân

Còn không thì sao?

Hạ Hạ nắm ý trong lòng vị COCC* (((Con ông cháu cha))) Nếu thất bại thì toán quân của Sắc Quốc cũng không chiếm được Viên Mãn, thề trên danh dự Thái tử điện hạ.

Uk quả thật ^^ [Nơi nào đó có hắn]

-Ắt xì

Hoàng Di lau lau mũi.

//Trưởng Bản khí hậu thật thất thường... Không biết Tiểu Miêu có nhớ ta không?//

------Next day------

Cô là một người phụ nữ thông minh cũng hơi có khuynh hướng bạo lực. Cứ điểm đóng quân của Sắc Quốc càng đi càng gần, tạm thời vẫn rất yên ổn.

Được nữa đường, Dừng!.

-Híí (hai con tuấn mã lập tức vang Lên tiếng rồi không cử động chân nữa)... Có chuyện gì sao Hạ Hạ?

Mã phu - Đại tướng Lạc Tư bất ngờ trước các hành vi không lường trước từ đại tẩu, ý dò xét.

Hạ Hạ suy nghĩ kĩ, hít hơi ngắn:Để lại cho ta con Tiểu Bạch, kiệu cùng Tiểu Hắc huynh đem về Trưởng Bản đi!

(((Tiểu Bạch/Hắc* Đôi ngựa HE

Tg cho Nữ9 xưng Huynh - Ta nha)))

Cậu ta gãi đầu mấy cái, nhanh nhẹn giúp tách ngựa ra khỏi kiệu. Tiếng vó ngựa phi nước đại và mất dần, con ngươi sắc xảo lay động liếc ngang.

Khoảng trống trong khu rừng biên giới, thân nữ nhi đơn độc lãnh khốc, thây chất bên dưới chân Hạ Hạ giờ rất nhiều. Từ trên trời quạ kêu quang quát cho đến khi trăng lên.

Từ phía xa, một phi tiêu hướng thẳng đến bất ngờ. Cơ gân bất động phản ứng nhanh chụp lại gì đó mờ ảo...

1. 2. 3;

-Được rồi bằng hữu tốt, hay chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.