-Nương đói không?
-Tất nhiên!
Thật sự rất đói a ~ Cô biểu tình bằng cách xoa xoa bụng, nhìn hắn như Mèo con. Hoàng Di ý cười, nghiêm túc quay mặt hướng ngoài cửa sổ?
Ơ, hỏi chơi vậy thôi sao?
Đáng ghét!!
Quãng đường từ Doanh trại về Trưởng Bản rất xa. Hạ Hạ vì vậy mà rất buồn ngủ, chợt trong tay cô cầm được thứ gì đó rất mềm, rất thơm. Nhìn, bánh bao - Dời mắt sang hắn, cười bù ><
-Cảm ơn. Mà ngươi kiếm ra nó bằng cách gì vậy?
Xung quanh đây trống không, chỉ có vài bình nước, căn bản là hoàn toàn không có khả năng - Chẳng lẽ hắn biến ra?
-Vu thuật không gian*
Hoàng Di điềm tĩnh trả lời.
Trời đựu, biến ra thật!?
(((Ở Dị giới, vu thuật và tà thuật đều rất phổ biến. Phi thường nhất là Vu thuật không gian và Tà thuật thời gian. Vu thuật ko gian có thể lấy hoặc cất bất cứ tĩnh vật gì từ một nơi khác mà không cần phạm vi thực tế - Tà thuật thời gian được kích hoạt riêng cho người có dòng máu Hoàng thất Lập Quốc, còn phải có thiên phú, bằng cách ngưng đọng hoặc thay đổi kim chạy của thời gian thep ý nghĩ))) Mặt cô cảm thán, mong đợi một gì đó ở hắn;
-Khi về Các Hoa Bản sẽ khai phá cho Nương!
-Là ngươi hứa?
Cũng vì lòng tốt, cô xích mông kế bên hắn ôm một cái thật chặt. Kiết Hoàng Di miễng cưỡng bất từ, nhưng lại có vấn đề bất cần xảy ra ^^*
-Rầm...aida ~
Bánh xe ngựa vấp phải cục đá lớn. Đầu Hạ Hạ lập tức 'choang' ngay rương lớn, nhận mấy ông sao vàng. Hắn là động tâm đỡ (...) Dạ lo lắng chạy vào, gặp việc đỏ mặt chuồn luôn: Chiếc mũi mục tú của Các chủ bị kẹt ngay ngực Hạ Thừa tướng vs hình thái rất rất PHI LỄ.
Nửa đoạn đường thâm trầm còn lại, cô cách hẳn 3 cây số, tạo thêm một bức tường thành vững chải. Yên tâm gặm bánh bao.
~o~
-Oa Thái tử điện hạ trở về rồi!
-Thật là, mới đó đã thêm 2 nương tử nữa. Ngài thật đào hoa!
-Đúng! Đúng! Ước gì được như bọn họ
-Xì - Một đám kĩ nữ gặp chút may mắn thì hay ho gì bla bla
Trưởng Bản quả thật phồn hoa hưng thịnh, đèn lồng, hoa pháo rải đỏ cả vùng trời. Không như phim ảnh hay tưởng tượng của Hạ Hạ. Sự hoa lệ này vốn thành phố có tiên tiền cũng không bằng. Nghỉ lại ngta nói Kiết Hoàng Di là chủ Các Hoa Bản, sa hoa thượng lưu gấp mấy lần, đúng là một cái đùi vàng to tướng để ôm! Đợi khi cô trở thành một cao thủ ở đây chắc xin khứu hắn trước a...
Đợi đã, vừa vào đã nghe tiếng các con Bicth kia rủa mình? Thật không hợp khẩu vị @@
-Ây, ngươi thật được chú ý?
Cô châm chọc, ừ thì hắn đúng là No.1 - Nếu đem về thời hiện đại, 100% làm Ông Chồng Quốc Dân, kim Đại minh tinh Hollywood!!!
-Nương từ bao giờ có ánh mắt dâm đãng vậy?
-Từ khi nhìn ngươi
-Hưm, ta hơn Nương một con giáp, chỉ xem là Biểu Muội!
Oắt đờ heo? Hạ Hạ nhìn hắn không cam phục, u sầu một thoại:
-Nếu ngươi không 'Trâu già gặm cỏ non' thì ta miễn cưỡng gọi một tiếng 'Tướng công'. Đã thế, sao còn gọi ta là Nương?
Miệng hắn giật giật, câu trước bù đắp câu sau là ý tự luyến vô đại? Hoàng Di biết đã bao lâu nay chưa bao giờ thích nói chuyện phiếm với một người như vậy; Lại là một Tiểu miêu quỷ dị. Hắn thích thú cô cũng như năm xưa đối với Thái tử phi hiện giờ - Sắc Nguyên Kỉ! Nhưng một thời thanh xuân mê muội của hắn chôn cho khát vọng quyền lực của nữ nhân mình yêu nhất... Nực cười!
(((Sắc Nguyên Kỉ là thất công chúa Sắc Quốc, thanh mai trúc mã của Nam9. Năm 15t hòa thân với Kiết Hoàng Di. Từ đó cũng thay đổi bất ngờ, hắn mù quáng bên ả, tin tưỡng tín nhiệm. Thật sự nghĩ ả vì hắn mà chấp nhận rời xa quê hương. Vào Mùa Đông sinh thần 22t của hắn, ả hẹn riêng đâm cho Hoàng Di một nhát chí mạng - Đó là sai lầm, là thứ phản bội đau đớn: Hóa ra người hắn thật sự yêu cũng muốn giết hắn vì áp lực của Kiết Hoàng Di đối với Triều cường toàn đại lục? Hắn không yêu Nguyên Kỉ nữa nhưng cũng không giết, chức Thái tử phi giữ đến bây giờ là lưu tình)))