Hạ Hạ thân thể đau đớn, nằm sa mạc lời. Đau hơn gấp bội mấy nương tử đã chết? Hay cho câu gọi là;
-Sống không bằng chết!
Một giọng trầm, sắt đá vang sát tai Hạ Hạ. Vãi linh hồn ~ Cô không sức đâu mà nhìn ai nói, chỉ là tựa hình quen thuộc. Hắn đang cúi người gần cô nhất có thể, nhìn vào những vết thương trên người cô, phán một câu cool nhầu và hết sức láu chó? Còn không phải tên Kiết Hoàng Di bá đạo chết tiệt kia? Rồi thêm vương tử tùy hứng Kiết Ai Lịch? Ai chà, Ngũ Vương Kiết Giêng chơi cửa sau và con Thú Thần chết bằm... Nhiều vô kể! Chỉ là sống nhờ ở đậu trong xác Lập Lãnh Hạ mết quá @@
Violet cô luôn sống vì bản thân, mặc kệ người ngoài, nói lí với cô thì chỉ ăn đạn. Châm ngôn sống: Đất bà mày tới, một lời già đừng mặc cả tương lai* Nếu như theo ai đó có lòng vị tha, thiên hạ cũng có lòng tốt, thương yêu kẻ khác thì trong khoảng khắc khốn nạn nhất đời người mới biết Sống Tốt Là NGU!
(((Quan niệm Nữ9 đừng ném đá)))
Bất ngờ thay, hiện thực tràng đến, là thời thế tạo anh hùng a ^-^
Bãi săn khô khốc dần, một nương tử y còn sống đứng lên, đùa thần đất ơi. Cũng bị thương nhưng chỉ một cú cạp nhẹ. Nương tử này quyến rũ vô vàn, trào cho cô cảm giác xúc động (...)
Thiên Niên, xuyên chung sao? Cô không khỏi giật mình. Phải xúc động chứ?
Tai cô thính mắt cô sáng, bất giác bật dậy lê thân đỡ phát chém từ ai đó xa lạ nhắm vào 'người bạn được nghi hoặc' Thiên Niên.
Lần này ta xin nói thật, xỉu ak...
-Leng keng
Sau khi bẻ đôi mũi kiếm. Cô ngủ luôn rất thuận tiện trong người hắn.