“Hứa Khả, vị này... Là bạn gái của cậu sao?”
Một đôi mắt hòa ái trên gương mặt mập mạp của viện trưởng nhìn về phía Phong Hoa, tựa như nhìn con của mình.
Phong Hoa: “...”
Bạn gái?
Nếu như thời điểm vừa đi vào cái thế giới này, nữ hoàng bệ hạ có khả năng không biết nghĩa của hai chữ kia, nhưng lúc này cô hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ, bạn gái đại biểu cho cái gì.
Phong Hoa ngược lại thật muốn trả lời ——
Trẫm không phải bạn gái hắn, hắn là nam sủng tương lai của trẫm.
Thế nhưng bây giờ nam sủng tương lai này đã có một tâm hồn hắc hóa, trả lời như vậy đoán chừng không những không được thừa nhận, mà còn bị hắn trào phúng mấy lần.
Nữ hoàng bệ hạ sẽ làm mấy loại chuyện đem mặt mũi đưa đến dưới chân người, để bị người hung hăng nghiền nát sao?
Đáp án dĩ nhiên là không.
Ngay tại thời điểm Phong Hoa suy nghĩ phải như thế nào, chỉ thấy thiếu niên đôi môi có chút cong ngoặt, nói một chữ: “Ừm.”
“...”
Phong Hoa có chút trợn to mắt.
Cái gì ——
Nam sủng nhà cô nói.....
Cổ tay của cô không khỏi khẽ nhúc nhích, bị thiếu niên hiểu lầm cô muốn giãy giụa, ở một khắc tiếp theo cổ tay hắn tăng thêm chút lực đạo.
Lại tách ra, hướng đến bàn tay cô, mười ngón đan xen.
Bị cưỡng ép giả bộ ân ái.
Phong Hoa: “...”
Nhìn thấy thiếu niên cùng cô gái mười ngón nắm chặt, giống như hai người một khắc cũng không muốn chia lìa, đôi mắt viện trưởng nheo lại, trong nụ cười mang theo một tia sáng lạn ôn hòa:
“Lần đầu tiên thấy cậu mang bạn gái tới đây, hôm nay không cần rời đi vội, ăn cơm ở đây một bữa rồi về. Tôi nhớ đã lâu cậu cũng không được ăn tay nghề tôi làm, huống hồ hôm nay còn có bạn gái của cậu ở đây, nói cái gì cũng phải lưu lại trong này ăn một bữa cơm mới được!”
Hứa Khả gật đầu một chút, không có cự tuyệt.
“Tôi đi mua thức ăn trước, hai người cùng bọn nhỏ chơi đùa một lát, nếu như mỏi mệt có thể vào phòng làm việc của tôi nghỉ ngơi một chút...” Viện trưởng sau khi nói xong, liền cao hứng bừng rời đi.
Trong lúc đó, tay của Phong Hoa cùng Hứa Khả một mực nắm chặt.
Lúc này, có một tiểu bàn tử cầm trong tay món đồ chơi Transformers chạy đến trước mặt bọn họ, ngẩng khuôn mặt mập phì đáng yêu lên hỏi: “Hứa Khả ca ca, chị gái xinh đẹp này là bạn gái của anh sao?”
“... Đúng.” Hứa Khả nhếch môi, nhẹ nhàng trả lời.
Phong Hoa: Người lớn đã đi rồi, cũng không cần lừa gạt tiểu hài tử không được đi học chứ?
Tiểu bàn tử chớp chớp ánh mắt đen láy, thiên chân vô tà yêu cầu: “Hứa Khả ca ca, vậy anh có thể hôn bạn gái anh một cái được không?”
Phong Hoa: “...”
Hứa Khả: “...”
Tiểu bàn tử nói: “ Những người yêu nhau ai cũng hôn nhau mà, trên TV đều có cả! Hai người ngay cả hôn nhẹ cũng không dám, chẳng lẽ là giả vờ là người yêu của nhau sao?”
Phong Hoa: “...”
Tiểu bằng hữu, trẫm phát hiện trực giác của ngươi rất nhạy cảm a!
“Dĩ nhiên không phải.” Hứa Khả trả lời.
Nói qua, thiếu niên bỗng nhiên nghiêng người tới, một đạo hơi thở tươi mát bao phủ gương mặt Phong Hoa.
“Phải hôn môi mới được a!” Một bên, tiểu bàn tử nói ra những lời khiến người ta ngạc nhiên.
Hứa Khả dừng một chút.
Vì vậy, một nụ hôn, từ gò má rơi xuống trên môi.
Cánh môi mềm mại, so với hoa hồng đang nở rộ càng thêm thơm mát.
Chẳng qua là giữa môi hồng răng trắng kia, chỉ mang theo khí tức lạnh như băng, không hề có một chút tình cảm nào.
Lướt qua liền thôi, vừa chạm liền tách ra.
Thiếu niên chậm rãi thối lui, môi có chút cong lên.
Khóe mắt hắn liếc qua thân ảnh màu đen vội vàng tránh né bên ngoài cửa.