Đánh giá: 8.0/10 từ 2 lượt
Thượng cổ a, thời đại đã từ xa xưa ấy, thời Thánh Nhân còn tại thế, mọi thứ sinh sôi nảy nở, huyền học mở ra không giới hạn...
Nhưng thứ gì cũng vậy, thịnh vượng cũng dần tới hồi suy tàn. Khi kiếp nạn buông xuống, mọi thứ dần tàn lụi.
Giờ chỉ còn thở than về một thời đã qua.
Cổ Thiên đình nay chỉ còn nhìn thấy di chỉ, Tây Phương Linh sơn đã sớm thành một đống đổ nát hoang tàn, Vô tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ thánh vực bị đánh vỡ tan tành, chia làm Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một cái tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương Đông Minh Chân Nhân bỗng dưng tuyệt địa hồi sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."
Võ tu ba bước: Phàm nhân, Chân nhân, Thánh Nhân
Mạt võ thời đại không có Thánh Nhân chỉ có Phàm Nhân cùng Chân nhân.
Phàm nhân ngũ cảnh: Thiết Bì, Đồng Nhục, Ngân Cốt, Kim Thân, Ngọc Mệnh
Chân Nhân cửu phẩm, một phẩm một trùng thiên.
P/S: Tác phẩm mới nhiều thiếu sót, cộng thêm đọc cv quen rồi, dùng một số từ Hán Việt, các bạn thông cảm nhé, mình sẽ điều chỉnh dần. Với cả mình là fan của Mặc Thủy, Nhĩ Căn viết văn ai không thích đừng buông lời cay đắng ạ.
Bình luận truyện