Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Sơn Hữu Mộc Hề Mộc Hữu Chi
Tâm Duyệt Quân Hề Quân Bất Tri.
kiếp trước sống như đóa hà hoa, chết tựa phù du, kiếp sau một đường hồ đồ vác trên lưng trách nhiệm khó bỏ.
Một ngày ấy hắn mang tình cảm gieo xuống đảo xa, người hận, người si không ai dám bỏ.
Một năm ấy, tà dương tịch liêu phủ đầy vai áo, cảnh xưa người cũ, tâm rối loạn.
Đêm nay là đêm nào, ngàn sao rơi khóe mắt
Hôm nay là hôm nào, Vạn Yên tuyết phủ trắng đầu.
Họa mi nhàn họa phù dung
Chỉ mong quân tâm tựa ta tâm.
Bình luận truyện